Chương 679: Đại Hoang Quỷ Thủ (2a)
“Trấn Ma ti đột nhiên có thêm một vị cường giả đại cảnh giới Tông Sư, hơn nữa có thể dẫn động lực lượng thiên lôi, thuộc hạ bất ngờ không kịp phòng bị, bị thiên lôi đánh trọng thương, yêu ma đi cùng toàn bộ ngã xuống ở trong thiên lôi.”
Võ Hoàng tùy ý thân thể tự mình khôi phục, chậm rãi nói.
Nghe vậy, ánh mắt đỏ rực lóe lên một lần.
“Đại Tông Sư —— “
“Vùng thiên địa này đã là tổ mạch đoạn tuyệt, kẻ có thể ở dưới tình huống cỡ này, vẫn làm được đánh vỡ cực hạn, quả thật có thiên tư không tệ, nhưng đi đến một bước này đã là cực hạn, sau này còn muốn trưởng thành khó như lên trời.
Về phần thủ đoạn dẫn động thiên lôi, nếu ta không đoán sai, là nắm giữ một môn thần thông đi!”
Giọng nói khàn khàn không nhanh không chậm vang lên ở trong mật thất.
Võ Hoàng lại là rõ ràng ngẩn ra.
Thần thông.
Hắn lần đầu tiên nghe nói cái tên này.
“Xin hỏi đại nhân, rốt cuộc cái gì mới là thần thông?”
“Thần thông chính là thủ đoạn đoạt thiên địa tạo hóa, không phải người bình thường có khả năng nắm giữ. Cũng chỉ có đến cái gọi là cảnh giới Đại Tông Sư của các ngươi, mới có thể bước đầu sử dụng lực lượng của thần thông.”
Giọng nói khàn khàn nói, sau đó, hắn lại giải thích một câu.
“Trước khi tổ mạch đoạn tuyệt, mảnh thiên địa này hẳn là có cường giả tồn tại, thực có thần thông lưu lại, không phải việc gì đáng để ngạc nhiên. Nhưng tuy là có thần thông lưu lại, nghĩ hẳn cũng sẽ không phải thần thông gì mạnh mẽ.”
“Không biết đại nhân có nguyện ban cho ta thần thông hay không, nếu là có thể, thuộc hạ nhất định quét ngang Trấn Ma ti!”
Võ Hoàng cung kính nói.
Sau khi biết được thần thông mạnh mẽ, trong lòng hắn cũng rục rịch.
Thì ra, trong thiên địa thế mà còn có thủ đoạn như vậy tồn tại.
Nhớ lại một màn đó Thẩm Trường Thanh đưa tới thiên lôi, quả thật cường hãn đến cực điểm.
Nếu không có thiên lôi, Võ Hoàng tin tưởng, đám người mình cho dù không thể chém giết Thẩm Trường Thanh, cũng không có khả năng bị đối phương khiến thiếu chút nữa toàn quân bị diệt.
Giọng khàn khàn nói: “Ngươi chưa thể tấn thăng cảnh giới Đại Tông Sư, theo lý thuyết không có tư cách sử dụng thần thông mới phải, nhưng trong thân thể ngươi chảy dòng máu tộc ta, thi triển thần thông cũng là miễn cưỡng có thể.
Thôi được, ta truyền cho ngươi một chiêu thần thông.
Nhưng ta không hy vọng lại nghe được bất cứ tin tức xấu nào, nếu là ngươi vẫn làm không tốt, vậy không trách được ta!”
“Đại nhân yên tâm, thuộc hạ nhất định phá hủy Trấn Ma ti, tan rã Đại Tần!”
Võ Hoàng áp chế sự kích động trong lòng, trầm giọng trả lời.
Vừa dứt lời, mật thất nhất thời yên lặng xuống.
Chỉ có sương mù đen ở nơi đó khẽ dâng trào, giống như là có cái gì, đang từ trong đó thai nghén ra.
Đột nhiên.
Một chùm sáng màu máu từ trong sương mù đen bắn ra, bay về phía Võ Hoàng.
Tốc độ của ánh sáng màu máu cực nhanh, hắn cũng chưa kịp phản ứng, chỉ thấy ánh sáng màu máu nhập vào trong đầu mình.
Ngay sau đó, một mảng ký ức mênh mông, bắt đầu từ trong đầu tuôn trào ra.
Cảm thụ được ký ức đó, vẻ mặt phía sau mặt nạ của Võ Hoàng đã dại ra vài phần.
Qua thật lâu, hắn mới hoàn toàn tiêu hóa sạch sẽ đám ký ức đó.
Lúc này, giọng khàn khàn nói: “Thứ ta truyền cho ngươi, chính là thất phẩm thần thông Đại Hoang Quỷ Thủ của tộc ta, chỉ cần ngươi khổ tu môn thần thông này, lấy thực lực của ngươi, trừ phi có Đại Yêu xuất thế, nếu không không ai có thể chống lại ngươi.”
“Đa tạ đại nhân ban pháp này!”
Giọng điệu Võ Hoàng kích động.
Theo hắn dứt lời, ánh mắt đỏ rực biến mất, sương mù đen cũng dần dần tiêu tán.
Đối với điều này, Võ Hoàng vẫn đang đứng ở tại chỗ, yên lặng xem ký ức trong đầu.
“Thần thông cửu phẩm, thất phẩm thần thông nếu có thể nhập môn, liền có thể khiến thực lực bản thân tăng phúc tám phần!”
“Nếu ta có thể nhập môn, trong thiên hạ lại có ai có thể cản ta!”
Vẻ mặt phía sau mặt nạ của hắn có nụ cười lạnh lùng dữ tợn.
Trước khi tiếp xúc thần thông, Võ Hoàng không rõ thần thông rốt cuộc mạnh bao nhiêu.
Mà sau khi thật sự tiếp xúc thần thông, hắn mới xem như biết, thần thông rốt cuộc là thủ đoạn đáng sợ như thế nào.
Thần thông chia ra cửu phẩm, thất phẩm thần thông chỉ có thể là xếp hạng đếm ngược thứ ba mà thôi.
Dù là như thế, chỉ cần nhập môn, lúc thi triển có thể tăng phúc tám phần lực lượng của bản thân.
Nếu là đến một cái trình độ viên mãn, như vậy lực lượng thất phẩm thần thông mượn được càng thêm đáng sợ.
Võ Hoàng tin tưởng.
Mình nếu có thể đưa Đại Hoang Quỷ Thủ tới viên mãn, trong thiên hạ sẽ không có ai chống đỡ được mình.
Cho dù là Đông Phương Chiếu cùng với vị Tần Hoàng kia, cũng chưa chắc có thể là đối thủ của mình.
Về phần Thẩm Trường Thanh cùng Thích Ma Ha.
Vậy càng không cần phải nói.
Sau đó, Võ Hoàng liền rời khỏi mật thất.
Lúc tới nội sảnh, chỉ thấy một người mặc trang phục không khác lắm với hắn, đeo mặt nạ dữ tợn, khoanh tay đứng ở nơi đó.
Nếu là có người ở đây, tuyệt đối không phân ra ai mới là Vĩnh Sinh minh chủ.
“Sao ngươi lại tới đây!”
Giọng Võ Hoàng trầm thấp.
Nghe vậy, người nọ cười khẽ: “Các đại nhân rất bất mãn đối với hiệu quả làm việc của ngươi, cho nên bảo ta tới hỗ trợ một phen, không ngờ một phủ Nam U nho nhỏ, đã khiến ngươi chiết kích trầm sa không nói, càng bại lộ thân phận bản thân.
Nói tới bổn tọa cũng rất tò mò, các chủ Võ các ngày xưa, cường giả tiếng tăm lừng lẫy Trấn Ma ti, rốt cuộc là vì sao ruồng bỏ Trấn Ma ti, đầu phục yêu tà nhất tộc!”
“Có một số việc, ngươi không nên quản thì đừng quản nhiều, bổn tọa cũng rất tò mò, ngươi rốt cuộc là ai!”
Ánh mắt trong mặt nạ Võ Hoàng để lộ ra đã trở nên lạnh như băng.