Chương 682: Bởi vì ngươi đủ mạnh (1a)
“Ngươi hẳn là rõ, quan hệ của Trấn Ma ti và triều đình có chút vi diệu, đặc biệt hôm nay vị kia tuổi thọ đã không nhiều nữa. Trấn Ma ti ta tồn tại, tuy là trấn áp yêu tà trong thiên hạ, nhưng đối với hoàng thất mà nói, là một thanh gươm hai lưỡi.
Đổi là trước kia, ngươi là không có khả năng trở thành Trấn Thủ sứ phủ Nam U.
Nói đến cùng, vị kia cũng không muốn nhìn thấy Trấn Ma ti nắm giữ quá nhiều quyền lợi.”
Sắc mặt ôn hòa của Đông Phương Chiếu một lần nữa trở nên nghiêm túc hẳn lên.
Ở bên, sắc mặt Thẩm Trường Thanh cũng nghiêm nghị.
Hắn biết lời trong miệng Đông Phương Chiếu nói, nếu là đổi người khác nói, hơn nữa truyền lưu ra ngoài, đó là tội mất đầu.
Cho nên, Thẩm Trường Thanh chưa nói chen vào, mà là tùy ý Đông Phương Chiếu nói tiếp.
“Chim chóc hết thì cung tốt cũng phải cất đi. Hơn ba trăm năm qua, quyền lợi Trấn Ma ti nắm giữ trong tay đã rất cao, tuy nói, chỉ cần một ngày yêu tà còn, như vậy triều đình không có khả năng có động tác gì lớn đối với Trấn Ma ti.
Nhưng, bất cứ chuyện gì cũng có một cái ‘nhỡ đâu’.
Hôm nay Thiên Hạ minh thành lập, khiến phủ Nam U rung chuyển, vị trí Trấn Thủ sứ phủ Nam U của ngươi, liền xem như cai quản một phương.
Chỉ cần kinh doanh thật tốt, phủ Nam U sẽ là căn cơ mạnh nhất của ngươi.”
Nói tới đây, khóe miệng Đông Phương Chiếu toát ra một nụ cười khó hiểu.
Một lúc sau, Thẩm Trường Thanh mới nhìn đối phương, nói: “Trấn thủ đại nhân vì sao phải nói những thứ này với ta, nếu là truyền lưu ra ngoài, chỉ sợ cũng bất lợi đối với Đông Phương trấn thủ nhỉ!”
“Bởi vì ngươi là người của Trấn Ma ti, hôm nay ta nói những lời này với ngươi, là không truyền lưu ra ngoài.”
“Trấn thủ đại nhân cũng tín nhiệm rất sâu đối với ta.”
Vẻ mặt Thẩm Trường Thanh bình tĩnh.
Sau đó, hắn lại hỏi một câu.
“Ngươi đã biết, triều đình rồi có một ngày, sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Trấn Ma ti, như vậy Trấn Ma ti vì sao phải luôn phụ thuộc vào triều đình. Theo ta thấy, lấy lực lượng bây giờ của Trấn Ma ti, cho dù là độc lập môn hộ, cũng sẽ không có vấn đề gì nhỉ!”
“Độc lập môn hộ?”
Đông Phương Chiếu lắc lắc đầu.
“Lúc Trấn Ma ti thành lập, xem như một cơ cấu dưới trướng Đại Tần, nhưng đến bây giờ, hai bên là hỗ trợ lẫn nhau.
Có Đại Tần, Trấn Ma ti mới có thể bình yên phát triển.
Tương tự, có Trấn Ma ti, Đại Tần mới có thể không sợ yêu tà quấy nhiễu.”
Nghe vậy, trên mặt Thẩm Trường Thanh có nét nghi hoặc.
Câu này, nghe qua có một chút mâu thuẫn.
Đông Phương Chiếu nhìn sắc mặt hắn, thản nhiên cười nói: “Thẩm trấn thủ cho rằng, lực lượng của Trấn Ma ti, thật sự đã mạnh mẽ đến mức có thể chống lại toàn bộ yêu tà sao?”
“Ặc —— “
Thẩm Trường Thanh giật mình.
Có thể chống lại toàn bộ yêu tà sao?
Cẩn thận suy nghĩ một phen, tựa như không có khả năng gì.
Trong Trấn Ma ti trước mắt mạnh nhất chính là Đông Phương Chiếu, nhưng đối phương trước đó ở quốc đô bày ra lực lượng, cùng lắm chỉ tương đương với một con Đại Yêu mà thôi.
Trong yêu tà là có Yêu Thánh tồn tại.
“Xem ra ngươi cũng biết, trong yêu tà nhất tộc, không chỉ có một con Đại Yêu, cũng có Yêu Thánh trên Đại Yêu.”
Đông Phương Chiếu giống như nhìn ra suy nghĩ trong lòng Thẩm Trường Thanh.
“Trấn Ma ti có thể đối phó yêu tà tầm thường, cũng có thể đối phó Đại Yêu, nhưng nếu có Yêu Thánh ra mặt, lấy lực lượng Trấn Ma ti, rất khó chống lại.
Nhưng ngươi có biết, vì sao yêu tà nhất tộc có lực lượng như vậy, lại hiếm có Đại Yêu cùng tồn tại trên nữa tùy tiện tiếp xúc với Đại Tần hay không?”
“Nguyện nghe cho rõ!”
Thẩm Trường Thanh làm ra một bộ dáng chăm chú lắng nghe.
Thấy vậy, Đông Phương Chiếu mỉm cười.
“Lý do rất đơn giản, chính là vì có bệ hạ tồn tại.”
“Tần Hoàng!”
Thẩm Trường Thanh giật mình.
Hắn đã nghe rất nhiều đối với lời đồn về Tần Hoàng.
Nhưng, đối phương rốt cuộc là mạnh mẽ nơi nào, Thẩm Trường Thanh lại là cho tới bây giờ cũng không rõ.
Hôm nay xem ý tứ Đông Phương Chiếu, rõ ràng là muốn nói cho mình một ít bí mật.
Mà mục đích là cái gì.
Hắn tạm thời cũng không thể khẳng định quá nhiều.
Đông Phương Chiếu nói: “Trăm năm trước, từng có một tai hoạ ngập trời thổi quét Đại Tần, nó so với tai kiếp phủ Quảng Nguyên càng thêm đáng sợ, một vị Yêu Thánh đáng sợ đến cực điểm, mang theo lượng lớn yêu tà, trực tiếp hướng đến quốc đô.
Yêu Thánh khí thế ngập trời, nơi đi qua, không ai có thể ngăn cản.
May mà mục tiêu của hắn rất rõ ràng, một đường chỉ hướng về quốc đô, nếu không dân chúng thương vong phải lấy ức (1 ức = 100 triệu, hàm ý ở đây chỉ rất nhiều) để tính.”
Yêu Thánh!
Thẩm Trường Thanh ngay lập tức nghĩ tới trong tháp Phong Ma giam giữ tàn thể của Yêu Thánh.
“Vị Yêu Thánh kia, cuối cùng là ngã trong tay Tần Hoàng?”
Hắn hỏi mang tính thăm dò.
Đông Phương Chiếu gật gật đầu: “Đúng vậy, tên Yêu Thánh đó thế tới rào rạt, một trận chiến đó, Trấn Ma ti ta cũng chết trận không ít, người cầm quyền Trấn Ma ti một đời trước, đó là chết tại trong một trận chiến này.
Sau đó, bệ hạ ra tay, mang theo khí vận Đại Tần đánh lén Yêu Thánh, chém thân thể hắn, khiến hắn bị thương nặng bỏ chạy.
Từ đó về sau, mới không còn yêu ma mạnh mẽ, có gan tùy tiện đặt chân lãnh thổ Đại Tần.”
Nói về một trận chiến đó.
Ánh mắt hắn có chút mơ hồ.
Một màn trăm năm trước.
Hôm nay lại giống như gần ngay trước mắt.
Thông qua Đông Phương Chiếu nói, Thẩm Trường Thanh cũng như thấy được một trận chiến đó lúc trước, thấy được uy thế của vị Tần Hoàng kia.
Hôm nay, hắn mới xem như thật sự hiểu.
Vì sao, vị Tần Hoàng kia luôn ở quốc đô không ra, thế mà có uy danh truyền lưu.
Tương tự.
Yêu tà nhất tộc rõ ràng thực lực rất mạnh, lại ít có yêu ma mạnh mẽ nào giao thiệp với Đại Tần.