Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 700 - Chương 700: Ta Cũng Có Thể Cho (2A)

Chương 700: Ta cũng có thể cho (2a)

Dù sao Trấn Thủ sứ thành Bại Nguyệt cũng chưa chết hết, thực có vấn đề gì, để đám người Phó Lan đi xử lý là được, mình cũng sẽ không nhúng tay nhiều như vậy.

Thẩm Trường Thanh gật đầu: “Ta đã mang người Trấn Tà các trở lại, chuẩn bị xây dựng ngục Trấn Ma. Mục trấn thủ cho rằng, một chỗ nào của Trấn Ma ti tương đối thích hợp trở thành vị trí ngục Trấn Ma?”

Mục Thanh lâm vào trầm ngâm.

Hồi lâu sau, hắn mới mở miệng nói: “Mục đích chủ yếu của ngục Trấn Ma, ở chỗ giam giữ yêu tà, nơi này phải hệ số an toàn đủ cao, không thể bị người ta tùy ý tấn công, hoặc là thả ra yêu tà bên trong.

Theo ta thấy, không bằng đặt ở bên cạnh Tàng Thư các đi, nơi đó cũng vừa vặn có đủ chỗ cho ngục Trấn Ma.

Hơn nữa người trấn thủ Tàng Thư các, tương tự có thể chiếu cố trông coi ngục Trấn Ma.”

Tàng Thư các một bên đó?

Thẩm Trường Thanh nghĩ tới vị trí địa lý nơi đó, sau đó gật gật đầu.

Quả thực.

Tàng Thư các vị trí đó là không tệ, vừa lúc là vùng trung tâm Trấn Ma ti, lực lượng trấn thủ đủ mạnh, không cần lo lắng xuất hiện sai sót gì.

Tuy nói, hắn không tính để yêu tà sống sót ở trong ngục Trấn Ma quá lâu, nhưng mình cũng không có khả năng mỗi ngày đều thu gặt, khẳng định sẽ có một thời gian chia nhóm.

Nếu yêu tà giam giữ bên trong nhiều, bị thả ra, cũng là một cái phiền toái.

Cho nên, vị trí bên cạnh Tàng Thư các, coi như là không tệ.

Nếu có một ngày, ngục Trấn Ma cũng bị người ta đánh vào, như vậy toàn bộ thành Phá Sơn, thậm chí Trấn Ma ti, khả năng rất lớn cũng đã đến bờ vực bị diệt.

Đến lúc đó.

Cho dù yêu tà giam giữ bên trong bị thả ra, cũng sẽ không thay đổi cái gì nữa.

Sau khi xác định, Thẩm Trường Thanh lập tức đi sắp xếp người chuẩn bị công việc xây dựng ngục Trấn Ma.

Chuyện ngục Trấn Ma liên quan trọng đại, chỉ cần sau khi xây dựng xong, mình liền tương đương với có một nơi cuồn cuộn không ngừng, có thể cho mình thu gặt giá trị giết chóc.

Lực lượng một người đi thu gặt giá trị giết chóc có hạn, vận dụng lực lượng mọi người, mới là chính đạo.

Giống như trước đó không lâu.

Mình ở phòng đấu giá Nguyên Dương, trực tiếp đạt được hơn bảy trăm điểm giá trị giết chóc.

Đặt ở lúc bình thường mà nói, muốn đạt được hơn bảy trăm điểm giá trị giết chóc, trừ phi là vận khí đủ tốt, có lượng lớn yêu tà cho mình giết, nếu không phải tiêu phí thời gian rất dài, từng chút một đi tìm tìm yêu tà, sau đó lại chém giết chúng.

Như là phòng đấu giá Nguyên Dương, chỉ cần đặt chút ngân lượng, nửa năm sau đi một chuyến, mang về một lượng lớn giá trị giết chóc, theo Thẩm Trường Thanh thấy, là rất thoải mái.

Một phòng đấu giá Nguyên Dương đã như thế.

Như vậy hai cái ba cái, thậm chí mười cái thì sao.

Mười phòng đấu giá Nguyên Dương, ở dưới tình huống ngân lượng đẩy đủ, nửa năm có thể mang đến cho mình bảy tám ngàn giá trị giết chóc.

Có giá trị giết chóc như vậy, hắn cảm giác, mình hoàn toàn không cần phấn đấu nữa.

Chỉ cần yên tâm đợi, sau đó dung hợp võ học, bán đấu giá võ học là đủ rồi.

Cho dù là đi phấn đấu, nửa năm thời gian, có thể tích góp một ngàn giá trị giết chóc hay không, cũng vẫn là vấn đề.

Nhưng, Thẩm Trường Thanh cũng biết, ý tưởng này không quá đáng tin.

Nguyên nhân đơn giản nhất.

Là ở chỗ trong chốn giang hồ, không có nhiều yêu tà như vậy cho mình mua.

Kẻ có thể bắt giữ yêu tà, bản thân đã không nhiều, hơn nữa hung hiểm trong đó rất cao.

Cho nên, một phòng đấu giá Nguyên Dương nửa năm có thể thu thập được bảy trăm giá trị giết chóc, mười phòng đấu giá Nguyên Dương liên thủ, giá trị giết chóc có thể thu thập được, cũng sẽ không nhiều hơn bảy trăm bao nhiêu.

Ngược lại, Ngục Trấn Ma mới là chiếm phần lớn thật sự.

Thẩm Trường Thanh có cảm giác, đợi tới sau khi ngục Trấn Ma thành lập lên, sẽ là một cái căn cơ thực lực của mình nhanh chóng tăng lên.

So với những người trong giang hồ kia, người của Trấn Ma ti, mới là tay già đời đối phó yêu tà.

Chém giết yêu tà, thậm chí là bắt giữ yêu tà, đều không có vấn đề gì.

Như là vật vây khốn yêu tà, Trấn Ma ti cũng có, hơn nữa là loại chỉ thừa chứ không thiếu.

Tuy bản thân hắn chưa từng dùng, nhưng Thẩm Trường Thanh lại rất rõ ràng.

Mà nguồn gốc của mấy thứ này, chính là đến từ Tiềm Tâm các một bên đó.

Có thể nói.

Sự tồn tại của Tiềm Tâm các, tương đương với một cái căn cơ có thể liên tục phát triển tăng lên của Trấn Ma ti.

Bất cứ thứ gì cổ quái, nó đều có khả năng nghiên cứu ra.

Ngoài Tàng Thư các.

Nơi này đã bị quây lại một mảnh đất trống.

Có người đang khí thế ngất trời đào bới mặt đất, có người lại ở một bên giám sát.

Giang An nhìn những người đó, quay đầu nói với người bên cạnh: “Thẩm huynh, vị trí này xây dựng ngục Trấn Ma đúng là không tệ, hơn nữa ngục Trấn Ma xây dựng ở trên mặt đất, đã có thể phong tỏa khí tức âm tà, không để nó dễ dàng tiết lộ ra ngoài.

Càng có thể phòng ngừa khả năng có người khác đột phá đi vào ngục Trấn Ma.”

Khi nói chuyện.

Giang An dừng một chút, tiếp theo mở miệng: “Chỉ cần chờ tới lúc xây dựng ngục Trấn Ma, lấy một ít tài liệu làm vách tường phong tỏa, thì có thể ngăn chặn có người từ lòng đất lẻn vào ngục Trấn Ma.”

“Tài liệu gì tương đối thích hợp?”

“Địa Thanh Thạch.”

“Địa Thanh Thạch?”

Thẩm Trường Thanh vẻ mặt nghi hoặc, cái tên này hắn rất xa lạ.

Giang An nói: “Địa Thanh Thạch là một loại đá ở dưới lòng đất thai nghén thành, bản thân chính là cứng rắn phi phàm, hơn nữa rất khó cắt dung hợp, cho nên sẽ rất ít người dùng Địa Thanh Thạch chế tạo vũ khí, nhưng sẽ có người dùng Địa Thanh Thạch, làm tài liệu xây dựng một số kiến trúc nào đó.

Bình Luận (0)
Comment