Chương 739: Không hổ là Đại Tông Sư đương thời (1)
Lúc này, Mục Thanh nói tiếp: “Ta hoài nghi hai thế lực vẫn còn có thám tử tồn tại, đến lúc đó chợ đen bán đấu giá, bọn họ nhất định sẽ không bỏ lỡ cơ hội này, Thẩm trấn thủ có tính toán gì không?”
“Trong chợ đen thành phần phức tạp, muốn tìm được người của hai thế lực rất khó.”
Thẩm Trường Thanh lắc lắc đầu.
“Nhưng, bọn họ đã là muốn tham gia bán đấu giá, vậy để bọn họ tham gia đi, đến lúc đó tùy cơ ứng biến là được.”
Có thể giết thì giết.
Không thể thì để cho bọn họ tham gia bán đấu giá.
Thêm một ít người đấu giá, cũng có thể khiến võ học mình đưa ra bán được một cái giá cao hơn.
Hai thế lực vì võ học Đại Tông Sư, tình nguyện trả giá lớn như vậy, rõ ràng là bắt buộc phải giành được.
Như vậy, đối phương sẽ không dễ dàng dừng tay.
Thẩm Trường Thanh đối với điều này, coi như là vui vẻ nhìn thấy nó xảy ra.
Dù sao thật muốn mang toàn bộ thám tử tìm ra, đó cũng là chuyện không có khả năng.
Thiên Sát vệ cho dù năng lực tình báo mạnh nữa, cũng không thể làm được giọt nước không lọt.
Trấn Ma ti có Thiên Sát vệ.
Đại Chu và Man tộc tương tự cũng có tổ chức tình báo thuộc về mình.
Cho dù là những cơ cấu đó không bằng Thiên Sát vệ, cũng không có khả năng chênh lệch quá lớn.
“Vậy yên lặng xem biến hóa đi!”
——
So sánh với vài ngày trước, hôm nay thành Phá Sơn thật ra yên tĩnh hơn rất nhiều.
Không có cách nào cả.
Thiên Sát vệ mấy ngày nay giết chóc khắp nơi, tuy nói giết đều là người Đại Chu cùng Man tộc, nhưng cũng mang đến sự chấn nhiếp rất lớn cho thế lực khác.
Các cường giả ngã xuống kia, rất nhiều người đặt ở trong chốn giang hồ, đều có thể so với tồn tại đứng đầu.
Dù là như thế, ở trước mặt Trấn Ma ti, cũng không có bất cứ năng lực phản kháng gì.
Đến bây giờ, thi thể treo ngoài thành Phá Sơn đã có không ít, những thứ đó đều là sức uy hiếp mạnh mẽ.
Cho nên.
Trừ phi là đầu óc có vấn đề, bằng không ai cũng không dám ở lúc này gây chuyện bên trong thành Phá Sơn.
Một khi bị Trấn Ma ti tìm tới cửa, vậy là chỉ còn đường chết.
Có thế lực, cũng đã sinh ra xúc động rời khỏi thành Phá Sơn.
Nếu không phải chợ đen bán đấu giá còn chưa bắt đầu, sau khi rời khỏi thành Phá Sơn, không có chỗ đặt chân, tuyệt đối sẽ có một nửa số người lựa chọn rời khỏi.
Tới hôm nay.
Thời gian bán đấu giá phòng đấu giá Nguyên Dương đưa ra vừa đến, rất nhiều cường giả đều rời khỏi thành Phá Sơn, chen chúc mà hướng về phía chợ đen.
Đợi tới lúc Thẩm Trường Thanh rời khỏi Trấn Ma ti, liền phát hiện thành Phá Sơn đã trống trải hơn rất nhiều.
Dân chúng còn đó.
Thiếu đi chủ yếu là các cường giả tới từ bên ngoài.
Lăng không hư độ.
Thẩm Trường Thanh đi thẳng về phía chợ đen.
Hắn một lần này không thu liễm khiêm tốn gì, cũng chưa hạ xuống ở trước chợ đen, mà là công khai đạp không tiến vào đến trong chợ đen, ở dưới rất nhiều ánh mắt, tới cửa phòng đấu giá Nguyên Dương, thân hình mới xem như hạ xuống.
Ở nháy mắt hắn hạ xuống, Nguyên Thắng đã sớm chờ ở nơi đó đã tới trước một bước.
“Thẩm đại nhân đến rồi.”
“Nguyên gia chủ.”
“Nơi này không phải chỗ nói chuyện, mời Thẩm đại nhân theo ta.”
Nguyên Thắng dẫn Thẩm Trường Thanh đi vào, đối với người chung quanh coi như không thấy.
Có người thấy vậy, ánh mắt liền lóe lên.
Nguyên Thắng tuy là người cầm quyền phòng đấu giá Nguyên Dương, nhưng đối phương rất ít công khai lộ diện, một lần này xem như tương đối ít có.
Nhưng người tới chính là Thẩm Trường Thanh.
Đối phương ra mặt đón chào, cũng hoàn toàn nói thông.
Sau khi đi vào, Thẩm Trường Thanh cũng không chờ Nguyên Thắng nói chuyện, đó là đi thẳng vào vấn đề nói.
“Võ học cần bán đấu giá đều đã mang đến, nhưng ta có một điều kiện, lần bán đấu giá này do ta đến chủ trì, như thế nào?”
...
Nơi bán đấu giá rất lớn.
Vì thỏa mãn nhu cầu bán đấu giá, phòng đấu giá Nguyên Dương mang chỗ phòng đấu giá ban đầu, trực tiếp ở trên cơ sở vốn có xây dựng mở rộng thêm gấp mười.
Như thế, mới có thể cất chứa thế lực các quốc gia.
Trong ghế lô.
Người Quy Nguyên kiếm phái ngồi ở nơi đó, Quy Nguyên Tử xuyên thấu qua ghế lô nhìn về phía cảnh tượng bên ngoài, vẻ mặt phức tạp.
“Lần bán đấu giá này Nguyên gia xem như kiếm lớn rồi, trong thiên hạ ai có thể không biết danh hiệu phòng đấu giá Nguyên Dương, mà Nguyên gia làm người cầm quyền thật sự sau lưng, coi như là thanh danh lan truyền rộng rãi rồi!”
Nguyên gia vốn cũng là thế lực lớn, nhưng chỉ có tiếng tăm ở địa bàn Đại Tần mà thôi.
Rời khỏi Đại Tần, người thật sự biết Nguyên gia, thật ra cũng không có bao nhiêu.
Nhưng bây giờ đã khác.
Thông qua tổ chức bán đấu giá một lần này, tiếng tăm Nguyên gia xem như vang vọng các nước.
Một điểm này, Quy Nguyên Tử muốn nói không hâm mộ, vậy cũng là giả.
Mặt khác, nhìn từ sân bãi phòng đấu giá, cũng có thể biết Nguyên gia đối với một lần bán đấu giá này là phi thường để bụng.
Thế lực đã đến, thuần một sắc đều là xếp vào ghế lô.
Nếu là lúc bình thường, lấy địa vị Quy Nguyên kiếm phái ở trong rất nhiều thế lực tham dự, nào có phần ngồi ghế lô.
Bởi vậy có thể thấy được.
Phòng đấu giá Nguyên Dương là không muốn đắc tội bất cứ một người nào, muốn mượn dùng một lần bán đấu giá này, hoàn toàn biến thành cơ hội Nguyên gia đi lên đỉnh phong.
Có nữ đệ tử tò mò hỏi: “Chưởng môn, một lần này rốt cuộc có bao nhiêu thế lực tới tham gia bán đấu giá?”
“Khó mà nói, triều đình Đại Lương Đại Việt đều có người tới, các thế lực giang hồ kia càng không cần nhiều lời. Cho dù là Đại Chu bên kia, cũng có thế lực giang hồ đến, nếu thật tính toán, thế lực khó có thể tính nổi.”
Quy Nguyên Tử lắc đầu.