Chương 755: Đây là ngươi ép ta (1)
“Tướng quân, tựa như có mai phục!”
Trong đoàn người Đại Việt, có người sau khi quan sát hoàn cảnh chung quanh, lập tức giục ngựa tiến lên, thấp giọng nói.
Nghe vậy, Vương Tiêu vẻ mặt lạnh nhạt: “Không cần để ý tới, một ít châu chấu nho nhỏ mà thôi, có tà tâm chưa chắc đã có tặc đảm, các ngươi đi dọn dẹp một phen, đừng dẫn lên động tĩnh quá lớn.”
“Vâng!”
Mấy người lĩnh mệnh, đi hướng về phía sau.
Sau đó,Vương Tiêu liền dẫn theo người còn lại tiếp tục đi về phía trước.
Không bao lâu, phía sau liền có dao động không yếu truyền đến, tựa như có cường giả ở nơi đó chém giết.
Khoảng nửa canh giờ, mấy khinh kị binh nhuốm máu mà quay về.
“Đã xử lý sạch sẽ toàn bộ!”
“Tốt.”
Vương Tiêu gật đầu.
Hắn tới phủ Nam U, cũng không phải không dẫn theo một chút cao thủ nào, tám trong người đi theo đến, mỗi một người đều là võ giả cảnh giới Tông Sư.
Tám người liên thủ.
Cho dù là Tông Sư đỉnh phong, cũng có thể chém ngã ngựa.
Một ít thế lực đỏ mắt võ học Đại Tông Sư, tiện đà theo đuôi, căn bản không có khả năng là đối thủ.
Nửa ngày sau, Vương Tiêu đột nhiên dừng lại, sau đó nâng tay ra hiệu, người đi theo phía sau cũng đều hợp thời dừng lại.
Ngay sau đó, liền nhìn thấy hắn một bước đạp không bay lên, lực lượng mênh mông từ trong thân thể dâng lên, lấy bản thân làm trung tâm, như triều tịch hướng về bốn phương tám hướng tuôn trào đi.
Ầm ầm ầm! !
Chân khí cuồn cuộn, như sông ngòi cuồn cuộn.
Trong phạm vi trăm trượng, toàn bộ đều bị luồng khí này thổi quét bao trùm.
Nháy mắt tiếp theo, mười mấy dao động đáng sợ ầm ầm bùng nổ ra, một rồi lại một bóng người xuất hiện, mang đám người Vương Tiêu bao vây nhiều vòng.
“Không hổ là Quyền Thánh của Đại Việt, thực lực quả nhiên không tầm thường, chỉ là không biết đường đường Quyền Thánh, hôm nay có thể sống sót trở về hay không.”
Giọng nói âm trầm lạnh lẽo vang lên, một người trung niên tướng mạo đường đường, nhưng ánh mắt lại tương đối âm trầm xuất hiện ở vị trí trước nhất.
Khí tức mạnh mẽ bốc lên, không kém Tông Sư tuyệt đỉnh chút nào.
Nhìn thấy người tới, nụ cười trên mặt Vương Tiêu luôn mang theo thu liễm không thấy nữa, ánh mắt cũng lạnh đi vài phần.
“Dương Việt!”
Kiếm Tôn Dương Việt!
Giáo đầu cấm quân hoàng thất Đại Chu, một vị cường giả Tông Sư tuyệt đỉnh.
Đối với tồn tại cảnh giới này, các triều đình đều có tình báo tương ứng, hắn cũng từng thấy bức tranh của Dương Việt.
Cho nên ở nháy mắt nhìn thấy đối phương, Vương Tiêu đã nhận ra thân phận người tới.
Sau đó, hắn lại cười lạnh.
“Bằng ngươi cùng với mấy tên vớ vẩn kia, cũng mưu toan phục kích bản quan, ý nghĩ có chút kỳ lạ nhỉ. Nơi này là địa bàn Đại Tần, ngươi ta nếu là ra tay, không cần bao lâu sẽ bị người Đại Tần phát hiện.
Ta rất muốn biết, ngươi nếu ngã xuống ở phủ Nam U, Chu Hoàng sẽ đau lòng hay không.”
“Yên tâm, giết ngươi không cần như vậy phiền toái.”
Dương Việt cười âm trầm, trong mắt có hào quang quỷ dị chợt lóe lên.
“So với muốn ta ngã xuống ở đây, không bằng Vương đại tướng quân nghĩ về bản thân một chút, nếu là ngươi ngã xuống ở đây, chỉ sợ Đại Việt cũng phải rung chuyển nhỉ!”
Dứt lời.
Dương Việt không đợi Vương Tiêu trả lời, tự mình nói.
“Đáng tiếc.”
“Việt Hoàng không nhận rõ thân phận địa vị của mình, ý đồ nhúng tay phân tranh giữa Đại Chu ta cùng Đại Tần, xứng đáng có hậu quả này.
Hôm nay giết ngươi trước, ngày khác Đại Chu ta xua quân Bắc thượng, thiết kỵ nhất định đạp bằng giang sơn Đại Việt.”
“Giết!”
Nói xong, trong miệng Dương Việt bật ra một chữ.
Kiếm ý sắc bén ngút trời bộc phát ra, kiếm khí xông thẳng lên mây, lay động thiên địa cũng như đang nhẹ nhàng run rẩy.
Hắn có thể có được danh hiệu Kiếm Tôn, bản thân ở trên kiếm đạo, đã có thành tựu người khác không thể với tới.
Hôm nay vừa ra tay, thanh thế đã là kinh thiên động địa.
Cảm nhận được kiếm ý hủy diệt đó, vẻ mặt Vương Tiêu ngưng trọng, tung ra một cú đấm, quyền ý vô song thiết huyết cũng giống như núi lửa bộc phát ra.
Ầm! !
Hai luồng lực lượng đánh phá, khiến nhật nguyệt vô quang.
Thân thể Dương Việt khẽ run lên, mang toàn bộ lực lượng lan đến dời đi hết, động tác dưới chân không nhanh không chậm, thân hình lại nhanh chóng như quỷ mị.
Trường kiếm trong tay vung lên, lúc mỗi một kiếm đâm ra, đều tựa như vừa đúng, chỉ thẳng chỗ yếu hại của đối thủ.
Nhanh như lôi quang.
Chuẩn xác sắc bén.
“Diệt!”
Vương Tiêu quát chói tai, thiết quyền trấn áp hạ xuống, toàn bộ kiếm khí đều tan biến.
Hai người đều là cường giả Tông Sư tuyệt đỉnh, vừa ra tay, lực lượng đã có thể xưng là hủy thiên diệt địa.
Dao động mênh mông đó, phạm vi trăm dặm đều có thể rõ ràng cảm nhận được.
Ở lúc Vương Tiêu cùng Dương Việt ra tay, người khác Dương Việt mang đến cũng đều ra tay, hướng về người còn lại chém giết.
Ầm!
Ầm! !
Lực lượng đáng sợ bùng nổ, mỗi một lần va chạm đều như sét đánh giữa trời.
Dao động làm người ta sợ hãi như vậy, khiến toàn bộ người cảm nhận được, tâm thần đều run rẩy không ngừng, không dám tới gần chút nào.
Đột nhiên.
Ở trong kiếm khí sắc bén phi thường kia, có một luồng lực lượng chí âm chí hàn dâng lên, phối hợp kiếm khí cùng nhau cường thế xé rách quyền cương.
Phành ——
Cương khí tan vỡ.
Vương Tiêu lần đầu tiên lui về phía sau.
Khi một lần nữa nhìn về phía Dương Việt, khuôn mặt đối phương đã bị lân giáp bao trùm, một đôi mắt biến thành màu xanh bóng.
Khí tức trên người vốn mạnh mẽ, hôm nay được khí tức âm tà phụ trợ, trở nên càng thêm mạnh mẽ, mơ hồ có dấu hiệu vượt qua Tông Sư tuyệt đỉnh.
“Yêu nhân!”
Vương Tiêu đột nhiên biến sắc.
Lại nhìn hướng khác, ban đầu những kẻ theo Dương Việt đến kia, mỗi người cũng đều hóa thân thành yêu nhân, thực lực tăng vọt lên rất nhiều.
Trong lúc nhất thời, chiến cuộc vốn cân bằng, đã bắt đầu nghiêng về một phía khác.