Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 758 - Chương 758: Ngươi, Rất Không Tệ (2)

Chương 758: Ngươi, rất không tệ (2)

Còn chưa nói xong, hư ảnh ma thần liền hoàn toàn tiêu tán.

Bầu trời vốn tối tăm, cũng là trong phút chốc trở nên sáng sủa.

Lúc này, yêu nhân khác mới phản ứng lại rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Bọn họ bất chấp mọi thứ, hướng về nơi xa bối rối chạy trốn.

Nhưng vô dụng.

Thẩm Trường Thanh một bước đạp không mà đến, điểm ra mấy chỉ, chỉ cương xuyên thủng thân thể mấy yêu nhân cảnh giới Tông Sư kia.

Đợi giá trị giết chóc tăng lên, thì mấy yêu nhân đã chết.

“Thẩm trấn thủ!”

Vương Tiêu nhìn người hạ xuống, tiến lên một bước chắp tay cảm ơn.

Mới vừa rồi một chỉ đó tựa như ngôi sao rơi xuống, vẫn như cũ quanh quẩn không ngớt ở trong đầu hắn.

Xem trong toàn bộ võ học bán đấu giá, tựa như không có bất cứ một môn võ học nào, có thể đối chiếu với một chiêu vừa rồi.

Nhưng, Vương Tiêu cũng có thể hiểu.

Đối phương bán đấu giá võ học, không có khả năng mang toàn bộ con bài chưa lật, toàn bộ đều vạch trần ra, khẳng định còn có thủ đoạn gì mạnh mẽ âm thầm giữ lại, không để người ngoài có cơ hội biết được.

Thẩm Trường Thanh gật đầu: “Vương tướng quân không có việc gì chứ?”

Khi nói chuyện, hắn cũng đánh giá trường hợp.

Trong người Đại Việt, đã có mấy vị chết ở trong tay yêu nhân, may mắn là Vương Tiêu vị đại tướng quân này không có việc gì.

Người khác, chết thì cũng chết rồi.

Mấy người còn lại chưa chết, cũng là mỗi người mang thương tích.

Vương Tiêu lắc đầu, trên mặt có chút may mắn: “May có Thẩm trấn thủ đến kịp thời, ta trái lại chưa làm sao.”

“Vừa rồi có yêu nhân thoát đi, Vương tướng quân biết người tập kích ngươi rốt cuộc là ai hay không?”

Thẩm Trường Thanh vào thẳng đề tài chính.

Đối phương triệu hồi ra hư ảnh ma thần đáng sợ như vậy, hắn cũng không thể không coi trọng hơn vài phần.

Loại thủ đoạn đó phi thường mạnh mẽ.

Nếu dưới tình huống không dùng thần thông, mình muốn trấn áp hư ảnh đáng sợ kia, tuyệt đối không đơn giản như vậy.

Vương Tiêu nói: “Người tập kích ta là Dương Việt.”

“Dương Việt?”

Thẩm Trường Thanh vẻ mặt nghi hoặc.

Cái tên này hắn là lần đầu tiên nghe được.

Sau đó, Vương Tiêu bổ sung một câu: “Dương Việt chính là giáo đầu cấm quân hoàng thất Đại Chu, người này bản thân là cường giả Tông Sư tuyệt đỉnh, ở trong Đại Chu có danh hiệu Kiếm Tôn, hôm nay đã hóa thành yêu nhân!”

“Đại Chu Dương Việt...”

Ánh mắt Thẩm Trường Thanh lóe lên một lần.

Giáo đầu cấm quân hoàng thất Đại Chu, một vị cường giả Tông Sư tuyệt đỉnh, thân phận rõ ràng là không đơn giản.

Nhân vật như thế, cũng trở thành yêu nhân.

Như vậy vấn đề bên trong Đại Chu ác liệt hơn rất nhiều.

Vương Tiêu vẻ mặt ngưng trọng: “Dương Việt tập kích ta, đơn giản là muốn để ta chết ở phủ Nam U, do đó phá hư quan hệ của Đại Việt cùng Đại Tần, việc này ta phải mau chóng bẩm lại, về phần giao dịch của Đại Việt ta cùng Trấn Ma ti.

Chờ ta trở về Đại Việt, không cần bao lâu, năm con yêu ma cấp cao sẽ áp giải tới.”

“Không thành vấn đề.”

Thẩm Trường Thanh gật gật đầu.

Mục đích Dương Việt làm như vậy, hắn và Vương Tiêu đều rất rõ.

Chỉ cần không phải kẻ ngốc, đều có thể nhìn ra bản chất trong đó.

“Hôm nay yêu nhân bị ta chém giết, nhưng chạy thoát một tên Dương Việt, Vương tướng quân vẫn phải cẩn thận đôi chút.”

“Thẩm trấn thủ yên tâm, Dương Việt vì dùng ra thủ đoạn vừa rồi, đã hao tổn không thấp, nghĩ hẳn không có năng lực phục kích.”

“Vậy thì tốt, nếu có vấn đề, Vương tướng quân có thể ở ven đường hướng người của Trấn Ma ti xin giúp đỡ, ta không đi cùng nữa.”

Thẩm Trường Thanh nói xong, sau khi ôm quyền chào hỏi một phen, liền đạp không rời khỏi.

Dương Việt chạy quá nhanh, hắn cũng không bắt giữ được dấu vết.

Cường giả Tông Sư tuyệt đỉnh, thủ đoạn giữ mạng trên người có được không phải ít, nếu không, Đại Chu cũng không có khả năng để đối phương tiến vào phủ Nam U phục kích Vương Tiêu.

“Toàn bộ thi thể đều mang theo, chúng ta đi.”

Nhìn theo Thẩm Trường Thanh rời đi, vẻ mặt Vương Tiêu trở nên lạnh như băng, nhìn mấy Tông Sư chết đi, hạ lệnh đối với mấy người còn lại.

Dương Việt!

Cái tên này đã lên danh sách tất sát của hắn.

Nếu không phải Thẩm Trường Thanh đến cứu viện, mình một lần này là thật sự phải ngã vỡ đầu.

Hư ảnh ma thần khủng bố phát ra khí tức, đã vượt qua cực hạn của Tông Sư tuyệt đỉnh.

Vương Tiêu có thể khẳng định.

Đó tuyệt đối là tồn tại mạnh mẽ nào đó giao cho Dương Việt lực lượng.

Chuyện này, hắn cũng phải bẩm lại Việt Hoàng.

Việc này có thể lớn cũng có thể nhỏ, nếu mỗi một yêu nhân đều mang theo thủ đoạn như vậy mà nói, như vậy trong thiên hạ lại có ai có thể ngăn cản.

Tuy nhìn từ động tác trước mắt của yêu tà, thật sự triển lộ ra thủ đoạn này, chỉ có một mình Dương Việt.

Điều này làm Vương Tiêu cũng mơ hồ đoán, giao cho thủ đoạn như vậy, đối với loại tồn tại mạnh mẽ đó, cũng là trả giá không nhỏ.

Nhưng bất luận như thế nào.

Chuyện nên bẩm báo vẫn phải bẩm báo.

Trừ vấn đề yêu nhân, còn có vấn đề Đại Chu.

Nhìn bầu trời đã trở nên sáng sủa, trong lòng Vương Tiêu lại là bịt kín một tầng bóng ma không xua tan đi được.

Một gã Dương Việt không phải vấn đề.

Nhưng Đại Chu sau lưng Dương Việt, mới là vấn đề thật sự.

“Trời, thật sự sắp thay đổi rồi!”

Hắn bùi ngùi thở dài.

Quốc lực bản thân Đại Việt chính là một cái yếu nhất trong toàn bộ quốc gia, có thể so được với Man tộc hay không cũng là một vấn đề.

Nếu là thiên hạ đại loạn.

Như vậy Đại Việt yếu nhất, rất có khả năng sẽ đứng mũi chịu sào.

Không có triều đình nào là vĩnh viễn lưu truyền, ở trước khi Đại Việt xuất hiện, trên mảnh đất đó không biết đã diệt bao nhiêu quốc gia.

Vương Tiêu thân là người Việt, cũng không hy vọng Đại Việt có một ngày, sẽ bước rập khuôn theo các nước trước đây.

Bình Luận (0)
Comment