Chương 847: Thanh danh lan truyền rộng rãi (2)
Không.
Không chỉ thành Hắc Nguyên, cho dù là toàn bộ Trấn Thủ sứ phủ Thanh Giang liên thủ, cũng không nhất định có thể chống lại bao lâu.
Cường giả bực này, thật sự là quá cường đại.
Mỗi một lần xuất hiện, đều đại biểu vô số người ngã xuống.
Ngay tại lúc Tả Hạ tự hỏi đối sách, có người từ bên ngoài đi vào.
“Ra mắt các vị trấn thủ đại nhân!”
“Lại có tin tức gì?”
Tả Hạ nhìn về phía đối phương, hắn nhận ra, đó là người của Thiên Sát vệ.
Đối phương lúc này một lần nữa tới đây, khiến trong lòng hắn dâng lên một tia dự cảm bất hảo.
Chẳng lẽ, con Đại Yêu kia ra tay rồi?
Ở lúc Tả Hạ âm thầm phán đoán, người nọ ôm quyền nói: “Khởi bẩm trấn thủ đại nhân, tin tức mới nhất truyền đến, Đại Yêu tiến vào phủ Thanh Giang không phải là tự chủ mà đến, chính là bị Trấn Thủ sứ phủ Nam U đuổi mà đến.
Hôm nay Thẩm Trường Thanh Trấn Thủ sứ đang ở phía sau truy kích. Hắn bảo chúng ta không cần kinh hoảng, cũng đừng cản đường đi của Đại Yêu, để tránh tạo thành thương vong không cần thiết.”
Theo hắn dứt lời, trong đại điện, nhất thời lâm vào yên tĩnh như chết.
Đại Yêu bị đuổi!
Đây là chuyện bất luận kẻ nào cũng không dự đoán được.
Dù sao theo bọn họ nghĩ, Đại Yêu là yêu ma đứng đầu, bình thường nên là khó có thể đối phó mới đúng.
Nhưng bây giờ, một tên Đại Yêu đứng đầu, lại là bị người ta đuổi chạy tới phủ Thanh Giang.
Như thế, làm người ta quá mức chấn động rồi.
Hít thật sâu, Tả Hạ trầm giọng nói: “Việc này ta biết rồi, Thẩm trấn thủ đã đuổi Đại Yêu tới đây, khẳng định có mục đích của hắn, truyền lệnh xuống, mọi người đều đừng cản đường Đại Yêu, cũng không phải làm bất cứ sự ngăn cản nào.
Ai dám kháng lệnh, chém không tha.”
“Vâng!”
Tên Thiên Sát vệ kia nhận lệnh lui ra.
Tả Hạ nhìn về phía mấy Trấn Thủ sứ khác, lộ ra nụ cười khổ.
“Các vị, chúng ta hình như vẫn đánh giá thấp vị Trấn Thủ sứ phủ Nam U kia rồi.”
Sớm ở lúc đối phương chém giết Thích Ma, hắn đã biết Thẩm Trường Thanh cường đại rồi.
Nhưng mà, hắn tuyệt đối không ngờ, đối phương thế mà có thể mạnh mẽ đến mức như thế.
Đuổi một Đại Yêu đứng đầu chạy, đây là thực lực thế nào, cho dù là Đông Phương Chiếu cũng không nhất định có thể làm đến bước này nhỉ.
Chấn động qua đi, Tả Hạ lại thở dài thật dài.
“Trấn Ma ti, hôm nay xem như có người nối nghiệp rồi!”
Cường giả như thế, còn là đi con đường võ giả.
Đối với Trấn Ma ti mà nói, tầm quan trọng không cần nói cũng biết.
Nếu hắn là Đông Phương Chiếu, như vậy người cầm quyền Trấn Ma ti đời tiếp theo, nhất định là đối phương.
Ở cùng lúc tin tức truyền đến thành Hắc Nguyên.
Tin tức Thẩm Trường Thanh đuổi Đại Yêu, giống như cơn gió, truyền tới trong các phân bộ Trấn Ma ti.
Tin tức này, là bản thân Thẩm Trường Thanh cố ý rải ra, mục đích chính là vì không dẫn lên khủng hoảng gì lớn.
Dù sao Đại Yêu đi qua lãnh thổ, khẳng định sẽ làm người ta kinh hoảng thất thố.
Trước đó đưa tin, xem như cho mọi người một liều thuốc an thần.
Đồng thời, hắn cũng rất rõ, lần này đuổi Vương Mộ Bạch, sẽ là một cơ hội nổi tiếng tốt nhất của mình.
Cái gì giết chết bốn yêu ma cấp trung, đánh bị thương nặng Vĩnh Sinh minh chủ, cái gì chém giết minh chủ Thiên Hạ minh Thích Ma Ha, cáid dó đều không có tác dụng lớn.
Yêu ma cấp trung thì không nói nữa.
Ở trong mắt người các phân bộ Trấn Ma ti, cũng không tính là yêu tà mạnh mẽ cỡ nào.
Về phần Vĩnh Sinh minh chủ, cũng không tính là cái gì.
Thích Ma Ha mà nói.
Tuy gây ra thanh thế rất lớn, nhưng thật sự biết Thích Ma Ha mạnh mẽ, chỉ có người phủ Nam U, các phủ còn lại hiểu biết đối với Thích Ma Ha, chỉ giới hạn trong lời đồn.
Cho dù lời đồn tuyên truyền đối phương mạnh mẽ như thế này như thế kia, nhưng chưa thật sự tận mắt nhìn thấy, vẫn thiếu một chút.
Nhưng Đại Yêu khác.
Từ khi yêu tà hàng thế tới nay, sự mạnh mẽ của Đại Yêu, đã là xâm nhập lòng người.
Đặc biệt Vương Mộ Bạch Đại Yêu đứng đầu bực này ở hơn hai trăm năm trước, khiến phủ Quảng Nguyên chết vô số dân chúng, tiếng tăm càng như sấm bên tai.
Phàm là Trấn Thủ sứ, không có ai không biết sự tồn tại của Vương Mộ Bạch.
Bây giờ.
Bản thân đuổi Vương Mộ Bạch xoay vòng vòng ở trong Đại Tần, Thẩm Trường Thanh tin tưởng, tin tức một khi truyền lưu ra, nhất định có thể khiến danh tiếng mình nâng cao một bước.
Cho dù nói danh tiếng lớn nhỏ, đối với hắn mà nói không có tác dụng gì lớn.
Nhưng mà, ai lại không hy vọng mình danh tiếng lớn chứ.
Thẩm Trường Thanh cũng là một tục nhân, phương diện danh lợi tự nhiên là có chút theo đuổi.
“Ta đuổi theo hắn lâu như vậy, tin tưởng hắn cũng có thể biết mục đích của ta, nếu từ phủ Nam U tiến vào phủ Lạc An mà nói, như vậy liền có thể trực tiếp rời khỏi Đại Tần.
Nhưng hắn lại lựa chọn đi từ phủ Thanh Giang, xem ra là tính tiến vào phủ Đại Hoang.”
Đi theo phía sau Vương Mộ Bạch, trong lòng hắn cũng đang nghĩ một số việc.
Phủ Nam U và phủ Lạc An liền nhau, phương pháp nhanh nhất rời khỏi Đại Tần, chính là đi từ phủ Lạc An.
Nhưng, Vương Mộ Bạch lại lựa chọn nam hạ phủ Thanh Giang.
Phải biết rằng.
Nếu đi từ phủ Thanh Giang, lại rời khỏi Đại Tần, đi phủ Đại Hoang là nhanh nhất, nếu từ phủ khác rời khỏi Đại Tần, ngược lại là vòng một cái đường xa.
Thẩm Trường Thanh chỉ là đơn giản nghĩ một chút, gần như đã có thể biết mục đích của Vương Mộ Bạch.