Nhân Tộc Trấn Thủ Sứ (Dịch)

Chương 880 - Chương 880: Thần Thẩm Trường Thanh Phụng Mệnh Mà Đến (4)

Chương 880: Thần Thẩm Trường Thanh phụng mệnh mà đến (4)

Bỏ lại Dịch Ninh, Thẩm Trường Thanh bước ra một bước, thân thể trực tiếp biến mất ở tại chỗ.

So với tiến vào di chỉ thượng cổ thử vận khí, hắn càng thêm thích chém giết yêu tà, dùng phương pháp thô bạo đơn giản nhất, để nâng cao thực lực của mình.

Trước kia, bản thân vẫn luôn có chút không quá tự tin.

Nhưng bây giờ, Thẩm Trường Thanh có lòng tin tuyệt đối đối với thực lực của mình.

Trong thiên hạ, lại có mấy ai có thể địch nổi yêu ma cấp bậc Đại Yêu, hơn nữa ở trong cấp bậc này, coi như là loại đứng đầu.

Hắn có thể tự tin nói một câu.

Thực lực của mình, nhìn quanh các nước cũng tính là một nhóm nhỏ số người đỉnh phong kia.

Cho dù là đụng phải Yêu Thánh, dù không địch lại, Thẩm Trường Thanh cũng có tin tưởng rất lớn thong dong rút đi.

Không nói vấn đề thực lực.

Chỉ riêng sau khi lần thứ hai dung hợp, đạt được thần thông mới, khiến hắn có lòng tin như vậy.

So sánh với Súc Địa Thành Thốn, Mộ Thương Ngô càng thêm mạnh mẽ.

Hơn nữa, nếu một lần nữa đụng tới lĩnh vực của Vương Mộ Bạch, Thẩm Trường Thanh tin tưởng, lực lượng lĩnh vực của đối phương, cũng không có cách nào hoàn toàn hạn chế thần thông này.

Tức là nói, ở trong cấp bậc Đại Yêu này, hắn trên mốc xuất phát đã đứng ở thế bất bại.

Đánh không lại, vậy chạy thôi.

Tuy Yêu Thánh mạnh hơn nhiều so với Đại Yêu, nhưng có thần thông Mộ Thương Ngô, rút lui cũng không thành vấn đề.

“Cổ Huyền Cơ ngự giá thân chinh, yêu tà nhất tộc nhất định phái lượng lớn cường giả phục giết, như vậy, chính là lúc ta đại khai sát giới.

Hy vọng yêu tà nhất tộc phái nhiều cường giả đến một chút, như vậy ta không cần vào di chỉ thượng cổ, cũng có thể trực tiếp tiến vào giai đoạn thần hồn viên mãn!”

Ánh mắt Thẩm Trường Thanh lóe lên.

Thần hồn viên mãn.

Hắn coi như thật sự đứng ở Đại Tông Sư tuyệt đỉnh.

Tổng hợp thực lực, trấn áp Vương Mộ Bạch không có vấn đề.

Như vậy, nói là nửa Yêu Thánh, chỉ sợ cũng không khác lắm.

Ở lúc Thẩm Trường Thanh nghĩ chuyện, thần thông thi triển chưa tạm dừng.

Mỗi một lần thi triển thần thông, đều là mang phạm vi trăm dặm coi lại thành một bước dưới chân.

Thần thông tầng một, đã có uy lực như vậy.

Nếu thực đến cảnh giới viên mãn, như vậy làm tới mức sáng chơi Bắc Hải chiều Thương Ngô, cũng liền không thành vấn đề.

Tới lúc đó, đừng nói chỉ đất Đại Tần.

Thẩm Trường Thanh hoài nghi, cho dù là mình đi một lần ở trong thiên địa, có thể cũng không mất bao nhiêu thời gian.

Nhưng, càng là thần thông mạnh mẽ, tiêu hao càng lớn.

Thật sự thi triển thời gian dài, không đủ nội tình, rất khó chống đỡ được.

——

Phủ Nam U giáp với phủ Lạc An.

Ở dưới tình huống thi triển Mộ Thương Ngô, Thẩm Trường Thanh chỉ dùng không đến một canh giờ, đã từ phủ Nam U tới phủ Lạc An.

Phương hướng của đại quân, hắn cũng không cần đi tìm kiếm nhiều.

Mấy trăm vạn đại quân tinh nhuệ tập kết, luồng sát khí ngút trời đó, đối với Đại Tông Sư mà nói, rõ ràng giống như ánh sáng trong đêm đen.

Cẩn thận cảm thụ một lần, Thẩm Trường Thanh thay đổi một phương hướng, liền cất bước đi đến.

Thiên Môn quan.

Một quan ải lớn nhất phủ Lạc An, cũng là cánh cửa đối ngoại của phủ Lạc An.

Hôm nay, trong Thiên Môn quan, mấy trăm vạn đại quân đóng quân ở nơi đó, lượng lớn cờ xí cắm ở trên tường thành, đội gió Bắc vang lên vù vù.

Trong doanh trướng trung quân.

Cổ Huyền Cơ ở thủ vị, Đông Phương Chiếu cùng một ít chủ tướng ban đầu của phủ Lạc An, còn có bọn cường giả quốc gia khác tương tự Nhiễm An, hôm nay đều tụ tập ở nơi này.

Tuy nhân số đông, nhưng ở trong doanh trướng cũng không tỏ ra có gì chật chội.

“Diêm Cảnh, hôm nay tám mươi vạn Thương Long quân còn lại bao nhiêu?”

Ánh mắt Cổ Huyền Cơ dừng ở trên người một người trung niên dáng người khôi ngô, chột một mắt.

Đại tướng quân Đại Tần—— Diêm Cảnh.

Nghe vậy, Diêm Cảnh ôm quyền: “Khởi bẩm bệ hạ, còn có bốn mươi vạn Thương Long quân có thể chiến một trận!”

“Trẫm biết rồi.”

Cổ Huyền Cơ mặt không biểu cảm.

Thương Long quân chính là mấy chi đại quân tinh nhuệ ít có của Đại Tần, ban đầu đối phương dẫn dắt tám mươi vạn Thương Long quân cứu viện phủ Lạc An, tới hôm nay, chỉ còn lại bốn mươi vạn người có thể chiến một trận.

Bốn mươi vạn còn lại kia, hoặc chết trận hoặc thương tàn.

Có thể nói.

Thực lực Thương Long quân, đã tổn hại một nửa.

Từ khi Thương Long quân thành lập tới nay, chưa từng có tổn thương lớn như thế, cũng có thể nhìn ra được quyết tâm muốn công chiếm phủ Lạc An của Đại Chu.

Sau đó, Cổ Huyền Cơ lại nhìn về phía một người trung niên khác.

“Phi Phượng quân thì sao, hôm nay chiến tổn thế nào?”

“Một trăm hai mươi vạn Phi Phượng quân, còn có năm mươi vạn có thể chiến một trận.”

Người nọ ôm quyền nói.

So với Thương Long quân, Phi Phượng quân tổn thất càng thêm thê thảm nặng nề.

Ở trước khi viện quân triều đình chưa đến, Phi Phượng quân chính là làm chủ lực ngăn cản Đại Chu, cho nên tổn thất cũng liền nghiêm trọng rất nhiều.

“Năm mươi vạn Phi Phượng quân, bốn mươi vạn Thương Long quân, hay cho một Đại Chu, vậy mà khiến Đại Tần ta tổn binh hao tướng.”

Cổ Huyền Cơ giận quá hóa cười.

Hắn lại nhìn về phía hai người, tiếp tục hỏi.

“Ngoại trừ Thương Long quân cùng với Phi Phượng quân, hôm nay phủ Lạc An ta còn có bao nhiêu đại quân có thể dùng?”

Nghe vậy, hai người nhìn nhau một cái.

Cuối cùng do Diêm Cảnh ôm quyền trả lời.

“Khởi bẩm bệ hạ, hôm nay đại quân trong phủ Lạc An có thể chiến một trận, chỉ có khoảng hai mươi vạn.”

Bình Luận (0)
Comment