Chương 950: Đao đạo cường giả, vạn kiếp chân thân (7)
“Thực lực yêu tà nhất tộc không thể nghi ngờ, Trấn Ma ti ta từng đoán, bọn họ chính là đến từ thiên ngoại, hơn ba trăm năm trước trời giáng lưu hỏa, đó là hiện tượng lạ do yêu tà nhất tộc đến.
Lúc trước Yêu Thần cách không ra tay, thần càng thêm tin tưởng, ở ngoài thiên địa, tồn tại lực lượng mạnh mẽ trong yêu tà nhất tộc.
Nhưng bởi vì một số hạn chế nào đó, bọn họ không thể hoàn toàn giáng xuống thiên địa này.
Nhưng, hơn ba trăm năm trước yêu tà nhất tộc có thể có bộ phận cường giả đến, lại có trước đó Yêu Thần có thể cách không ra tay, thần có lý do hoài nghi, hạn chế trong thiên địa đang từng chút một biến mất.
Đợi tới một ngày nào đó, yêu tà nhất tộc sẽ chính thức giáng xuống.
Đến lúc đó, mới là nguy cơ lớn nhất của Nhân tộc ta.”
Thẩm Trường Thanh vẻ mặt bình tĩnh, giọng nói chuyện lại dần dần ngưng trọng.
Nói tới đây, hắn tạm dừng một chút, sau đó mới tiếp tục mở miệng.
“Bệ hạ hẳn là cũng rõ, con đường thần đi, có chút khác biệt với người khác, chém giết yêu tà càng nhiều, liền có thể tăng lên thực lực của mình. Hôm nay bất luận là Đại Tần hoặc là Nhân tộc, thiếu đều là cường giả đứng đầu.
Ngày khác yêu tà nhất tộc thật sự đến, phải có người đứng ra mới được.
Thần hy vọng hoàng thất toàn lực cung cấp, để Trấn Ma ti bắt giữ yêu tà, tuy là có tư tâm của bản thân thần ở bên trong, nhưng cũng là cân nhắc cho Đại Tần ngày sau.”
Tới bây giờ, Thẩm Trường Thanh đã không cần kiêng kị quá nhiều.
Trước kia hắn nhỏ yếu, cần thật cẩn thận, sợ người khác biết bí mật của mình.
Hôm nay, lại không cần như thế.
Hơn nữa, Cổ Huyền Cơ cố ý để lại Quỷ Thánh cho mình, nghĩ hẳn cũng đã đoán được một số việc.
Đừng nói võ giả chém giết yêu tà, đều có thể đạt được lực lượng tinh thần tặng.
Nhưng mà, lại chưa có ai võ giả nào chém giết yêu tà, có thể trưởng thành đến mức độ như thế.
Sau lưng, đối phương nhất định là biết, mình khác với võ giả tầm thường.
Cổ Huyền Cơ biết, nhưng đối phương lại chưa nói gì.
Một bộ phận nguyên nhân rất lớn, chính là vì thực lực của mình đã cường đại đến một mức khó có thể khống chế.
Như là trước mắt.
Thẩm Trường Thanh cũng không có cố kỵ quá lớn.
Chuyện bảng điều khiển không cần nói ra bên ngoài, nhưng chuyện chém giết yêu tà có thể tăng lên thực lực, một ít người hữu tâm đã biết rõ trong lòng.
Bây giờ hắn đầu tiên là trình bày yêu tà uy hiếp, lại nói rõ yêu tà quan trọng đối với bản thân.
Còn lại, chỉ xem đối phương cân nhắc như thế nào.
Cổ Hưng trầm ngâm.
Lời của Thẩm Trường Thanh, xem như đã mang sự việc trình bày ra.
Chỉ cần hoàng thất ủng hộ, như vậy tương lai Đại Tần có thể có được một cường giả càng thêm đáng sợ.
Nếu hoàng thất không ủng hộ, hắn nhìn người trước mặt, âm thầm lắc lắc đầu.
Hoàng thất không ủng hộ, chỉ sợ cũng không hạn chế được đối phương.
Cường giả cỡ này, đã không phải chỉ mượn quyền lực có thể ước thúc.
Nếu hoàng thất không đồng ý, vậy rất có khả năng mang vị này đẩy tới mặt đối lập hoàng thất.
Cổ Hưng có thể khẳng định.
Các thế lực khác cũng đã sớm nhìn chằm chằm vào Thẩm Trường Thanh.
Nếu Đại Tần buông tay, Đại Lương cùng Đại Việt, nhất định sẽ lập tức ra tay, lôi kéo đối phương qua.
Như vậy, hoàng thất thật ra không có bất cứ đường sống lựa chọn nào nữa.
Trừ phi, hắn là thật sự không để ý Thẩm Trường Thanh đi hay ở.
Nhưng vấn đề ở chỗ, có thể không để ý sao?
Nếu là Đại Tần thiếu vị này tọa trấn, vấn đề sau đó liền quá lớn.
Tuy nói, Đại Tần hôm nay còn có một vị Đông Phương Chiếu.
Nhưng Cổ Hưng rất rõ, vị kia cũng là thời gian không nhiều nữa.
Đợi đối phương tọa hóa, Trấn Ma ti liền thật là như rắn mất đầu.
Đến lúc đó, Đại Tần duy trì hơn ba trăm năm, sẽ hoàn toàn xuống dốc.
Nghĩ đến hậu quả cỡ đó, trong lòng hắn thầm than.
Bản thân cũng không có tính toán muốn trở thành vua mất nước, cho nên cũng chỉ có thể lựa chọn đồng ý.
“Ý tứ của Thẩm trấn thủ, trong lòng trẫm cũng rõ. Yên tâm đi, hoàng thất sẽ toàn lực ủng hộ, nhưng lực lượng một người chung quy có hạn, trẫm cũng hy vọng Trấn Ma ti có thể bồi dưỡng ra thêm một ít cường giả.
Nếu không mọi chuyện đều cần Thẩm trấn thủ đích thân đi làm, chung quy không quá thích hợp.”
Cuối cùng, Cổ Hưng bổ sung một câu.
Nghe vậy, trên mặt Thẩm Trường Thanh lộ ra một nụ cười thản nhiên.
“Trấn Ma ti tồn tại nhiều năm, thần tự nhiên sẽ không để cho nó xuống dốc.”
——
Trong đình nhỏ.
Thẩm Trường Thanh đã rời khỏi, Cổ Hưng ngồi một mình ở nơi đó, vẻ mặt bình tĩnh.
“Phụ hoàng, nhi thần bây giờ mới xem như hiểu, ngồi trên vị trí này cũng không phải thật sự có thể muốn gì làm nấy.”
Trước kia, hắn vẫn luôn muốn ngồi lên vị trí này.
Chờ tới bây giờ nguyện vọng trở thành sự thật, mới chính thức hiểu, vị trí này tuy có thể mang đến lợi ích rất lớn, tương tự cũng tồn tại áp lực rất lớn.
Lúc Cổ Huyền Cơ còn sống, toàn bộ áp lực, đều do một mình đối phương tới gánh vác.
Hôm nay, đối phương đã ngã xuống.
Trọng trách to lớn của Đại Tần, liền đặt ở trên thân một mình hắn.
Áp lực trong đó lớn bao nhiêu, Cổ Hưng đã rất rõ ràng.
Đứng dậy, hắn khoanh tay nhìn về phía hồ nước ngoài đình nhỏ.
Cá bơi, nước hồ khẽ nhộn nhạo.
Từng Cổ Hưng không hiểu, vì sao phụ hoàng nhà mình vẫn luôn thích ở lại nơi này, bây giờ hắn có chút hiểu rồi, cách làm như thế quả thật có thể khiến tâm thần của mình bình phục rất nhiều.