Nhất Đạo Triều Bái (Dịch)

Chương 21 - Cảnh Giới Trong Rừng Hoa Biển Sách

"Đẳng cấp thứ hai, tương quan sẽ là biết bay lên trời, dạo dưới đất, chỗ nào cũng có thể tới, yêu ma quỷ quái. Trong những quyển sách thuộc đẳng cấp này, thế gian có tiên có bán tiên và cũng có yêu ma quỷ quái, ngược lại lại rất giống thế giới này.”

"Ừm, chính là đang nói đến thế giới tiên hiệp..." Trần Lạc suy nghĩ một chút, xem ra những quyển sách như《 Liêu Trai Chí Dị 》,《 Bạch Nương Tử 》 đều sẽ ở đẳng cấp này.”

"Cuối cùng cấp bậc thứ ba, tiêu dao tam giới, thế giới cùng tồn tại thần phật tiên. Sách đẳng cấp này rõ ràng cũng ở thế giới này, nhưng đều là tầng cao nhất, trong sách nói về Đạo Tổ ngồi uy nghiêm tại tầng trời thứ ba mươi ba, tự do lên trời xuống đất, có Phật Tổ đem phật quang phổ chiếu xuống mọi ngóc ngách thế gian. Trường tồn với trời đất, vạn kiếp không bao giờ tiêu tan.”

"Chính là « Tây Du Ký », « Phong Thần Diễn Nghĩa » không chạy thoát khỏi cấp bậc này..." Trần Lạc liền bật cười, nhưng nếu bản thân hắn thật sự mở khóa ra cấp độ này, cũng triệu hồi thân người như Chung Quỳ, bên trái triệu hồi Tam Thanh, bên phải triệu hồi Như Lai, đến lúc đó Tiên Đạo và Phật Đạo đi dạo một vòng tại thế giới này, cảnh tượng này sẽ như thế nào...

Ha ha ha!

Được, tương lai rất là tươi sáng, con đường —- trước mắt.. Ừm, chưa thấy gì!

"Ba cấp bậc quá trơn miệng, vậy cứ phân biệt là “Hồng Trần Cảnh”, “Tiên Hiệp Cảnh”, “Tiêu Dao Cảnh” đi..." Trần Lạc thuận miệng nói, không nghĩ tới vừa dứt lời, cả rừng hoa biển sách trong nháy mắt rung lắc dữ dội, nếu như không có Chung Quỳ giữ chặt Trần Lạc, suýt nữa ngã sấp mặt.

Không đợi Trần Lạc mở miệng hỏi Chung Quỳ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, một giọng nói vang vọng(echo) vang lên ở phía xa xa sâu thẩm vang tới:

“Trong hồng trần, khảo nghiệm nhân tâm!

Phi thăng thành tiên, lòng có hiệp nghĩa!

Ai có làm được, tiêu dao tự tại!

Càn khôn bên trong, tự mở một đường!”

“Chủ nhân rừng hoa biển sách Trần Lạc tự ngộ tự cứu con đường tu hành, rừng hoa biển sách từ đây phân ra ranh giới, phân ra từng cảnh giới!”

Trần Lạc há hốc miệng một lúc: Ngươi kêu ta tự ngộ tự cứu, tìm ra đường tu hành? Cũng phải cho ta chút đường mòn để ngộ chứ? Vừa rồi ta chỉ thuận miệng đặt tên thôi mà, nhiều nhất là phân loại các loại sách văn chương tương ứng mà thôi… Mà khoan, giọng nói này, không phải bài thơ lúc đầu khai sinh rừng hoa biển sách rất giống nhau?

Trần Lạc vội vàng nhìn về phía Chung Quỳ: "Chung lão, giọng nói vừa rồi phát ra là thằng nào con nào bên trong rừng hoa biển sách này?”

Chung Quỳ cười khổ một tiếng, nói: "Người vừa lên tiếng, chính là linh hồn chủ quản rừng hoa biển sách, cả hai chúng ta, vốn là những quyển sách không thuộc về thế giới này, chỉ tồn tại ở rừng hoa biển sách thông qua ý thức của chúa công, có thể làm cho thiên đạo thế giới này không chú ý tới, cũng là năng lực của linh hồn chủ quản này!”

A, có thể nói, linh hồn chủ quản này là hệ thống của ta!

Ha ha ha!

Trần Lạc gật gật đầu, kịch bản này rất quen thuộc với nam nữ trái đất, nhưng mà hắn cảm giác hệ thống này có tính cách khá trầm tĩnh nha…

"Chúa công ngươi nhìn kìa..." Chung Quỳ chỉ về phía rừng hoa biển sách, chỉ thấy rừng hoa biển sách vốn hỗn loạn, nay đột nhiên xuất hiện thêm ba con đường lớn, ở giữa rừng hoa.

Chỉ là hai trong số ba con đường trong đó đã bị sương mù phủ kín, chỉ có một cái con đường có thể nhìn thấy toàn bộ biển hoa, hai hàng hoa nhẹ nhàng lắc lư vô cùng sống động.

Trần Lạc nhìn cảnh này trong lòng chợt hiểu chút gì đó, đột nhiên hiểu được con đường mở ra rõ ràng này chính là Hồng Trần Cảnh, hai con đường khác bị sương mù ngăn cách tầm nhìn trong rừng hoa biển sách còn lại chính là Tiên Hiệp Cảnh và Tiêu Dao Cảnh.

Nhưng vào lúc này, có mười con côn trùng đập nhẹ cánh rồi bỗng thành bươm bướm trong đường lớn bay ra, xoay quanh khắp người Trần Lạc.

Khuôn mặt Chung Quỳ vui mừng: “Chúa công, bên trong sách văn chương cấp ba không có gì mới lạ, nhưng mà bên trong sách cấp ba cũng không ít những sách xịn, có thể tự chia làm ba bậc trong sách hạng ba, hạ trung thượng, sách thượng cấp bên trong rừng hoa biển sách còn có thể tự bản thân nó bộc lộ linh khí.

Mười con bướm linh khí tạo ra này chính là mười quyển sách thượng cấp trong Hồng Trần Cảnh, chúa công vì rừng hoa biển sách thiết lập con đường cảnh giới, chúng muốn nương tựa chúa công. Nhưng mà, năng lực của chúa công hiện giờ chưa đủ, chỉ có thể từ trong mười quyển sách thượng cấp này, chọn lấy một quyển!”

"Trò này không phải là sau khi qua bước tân thủ, lựa chọn trong gacha một thẻ bài SSR sao?" Trần Lạc trong lòng chửi bới, "Thì ra, bản thân ta đang phải chơi một con game di động thể loại quay gacha à?!"

Trần Lạc lại nhìn về gương mặt quỷ của Chung Quỳ, thầm nghĩ: “Ta còn tưởng, ta còn phải quay rút thẻ ra trang bị, tăng cấp gì đó trên người Chung Quỳ nữa chứ!”

Trần Lạc nhìn mười quyển sách văn thượng phẩm hóa thân là mười con bướm hóa thân bay lượn xung quanh, tuy rằng Chung Quỳ nói toàn bộ sách văn thượng phẩm đều có thể đi ra sách hồn thượng phẩm, nhưng dù sao cũng là cấp độ Hồng Trần Cảnh, những quyển sách như 《 Tây Du Ký 》hay《 Phong Thần Diễn Nghĩa 》chắc chắn không có cửa cầm tới!

Hắn liền hít một hơi thật sâu và chọn một trong số chúng. Chỉ thấy ngón tay vừa chạm vào con bướm kia, toàn thân con bướm liền hóa thành một tia sáng xinh đẹp bắn vào trong đầu Trần Lạc.

Một phần chữ viết kỳ lạ xuất hiện ở trong đầu Trần Lạc, Trần Lạc hơi cảm ứng, trên mặt lộ ra nụ cười, thì thầm: Thì ra là quyển sách này...

Bình Luận (0)
Comment