Nhật Kí Thần Linh

Chương 107

3h30 sáng…

- Ừm? Mới đó mà đã lại bị đuổi kịp rồi???

- Đám sói này mũi linh như chó ấy~

Trên tầng 8 một tòa lầu cao ốc công sở, Nguyễn Trọng Lăng vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn về phía hành lang cầu thang bộ cạnh thang máy.

Một, hai, ba, bốn… Tất thảy tám con sói to tổ chảng rầm rì xuất hiện ngay trước mặt!

Chúa mới biết để trèo lên được tầng 8 tòa nhà này, đám sói xám kia đã phá hủy như thế nào đồ đạc kiến trúc các tầng bên dưới~ Phải biết cậu đã dùng không ít đồ đạc, tủ đứng cùng bàn ghế các kiểu để chặn kín lối ra vào đấy.

- A mem! Hi vọng sáng ngày mai chủ nhân của nơi này sẽ không bị khung cảnh hoang tàn nơi đây dọa khóc~

- Tốt rồi~ Ngựa Giáp Sắt! Mau xử lý bọn chúng!!!

- Rầm rầm rầm…~

Cũng không làm thêm chần chờ, Lăng lập tức ra lệnh cho đứng bên cạnh mình Ngựa Giáp Sắt lao lên tấn công. Tiếp đó đi theo cùng một loạt tiếng ầm ầm vang khi vó ngựa đạp mạnh trên nền nhà cùng với tiếng va chạm giẫm đạp khi hai bên tranh đấu.

Rất nhanh sau đó, tám con sói to tổ chảng kia đã bị Ngựa Giáp Sắt bạo lực xử lý đẹp!

Ừm? Chuyện này cũng không phải là mới xảy ra lần đầu. Kể từ lúc phân chia làm hai đường với Erica, cậu liền bắt đầu lăn lộn lẻn vào các tòa nhà lớn để trốn tránh truy đuổi. Hiệu quả cũng không đến nỗi tệ!

Ít nhất đã không còn chuyện bị cả đám sói đông như mắc cửi quây lại cùng nhau như trước nữa~

Mỗi lần chỉ là trên dưới chục con cản lại trong nơi đất hẹp, Ngựa Giáp Sắt hoàn toàn có thể dễ dàng giúp đỡ giải vây!

Tất nhiên hậu quả của nó gây ra cũng không kém! Trong suốt 2 tiếng đồng hồ vừa rồi, Lăng và bầy sói thật không biết đã phá tan hủy hoại biết bao nhiêu nội kiến trúc của các tòa nhà trong thành phố. Đặc biệt là đám sói đói kia!

Một đám dã man không biết phá hoại của công là tội nặng tới chừng nào~ Cách cửa, cổng ra vào, tường, cửa kính, bàn ghế thiết bị, vi tính điều hòa, chậu hoa cây cảnh…vv. Mỗi nơi mà chúng truy đuổi đi qua hầu như đều bị hủy hoại hết sạch~

Ừm? Hiệu suất của chúng khá cao vì trước đó cậu đã cho Ngựa Giáp Sắt phá hoại qua một lần để làm chướng ngại vật cản đường. Khặc~ Cái này vì bí quá mọi người hẳn sẽ thông cảm đi! Lăng như vậy tự nhủ.

Cũng còn tốt trước đó Erica đã thông báo trước cho chính quyền sơ tán dân cư. Cả thành phố huy động gần 2 vạn quân đội trực tiếp tham gia sơ tán khẩn cấp bằng lý do khủng bố tập kích. Đến lúc này Hà Nội một nửa diện tích hầu như đã biến thành vườn không nhà trống, mảnh đất không người. Nếu không sợ rằng tối nay sẽ có không ít người trở thành mồi ngon của sói cũng không biết chừng~

Đêm nay cũng thật là một đêm không bình an!

Cũng không biết Erica lúc này tình cảnh như thế nào rồi? Trong lòng như vậy thầm nghĩ, có điều cậu chàng còn chưa quên cần phải mang theo Ngựa Giáp Sắt nhanh chóng chạy trốn đi nơi khác. Nơi đây chẳng mấy chốc sẽ bị đám sói kia phát hiện. Cậu cần bỏ đi trước khi đám người hầu chết kia tìm được mình.

Còn chưa tới thời điểm quyết chiến cuối cùng đây!

Hi vọng mọi chuyện đều suôn sẻ~



Cùng lúc đó ở một nơi khác trong thành phố…

Thân hình không ngừng tung bay lên xuống giữa các nóc nhà, Erica không khỏi nhớ lại kinh nghiệm của mình về sự tồn tại của phép Nhảy.

Đó là một loại phép thuật làm cho cơ thể con người trở nên nhẹ nhàng hơn hết thảy. Tất nhiên khả năng bay nhảy của họ cũng bởi vì thế mà có thể vượt quá xa giới hạn của con người.

Một phép thuật cao cấp và rất khó học~

Cũng bởi thế chỉ cần sử dụng nó, Erica có thể thực hiện được những di chuyển tuyệt vời còn hơn cao thủ võ lâm trong phim chưởng Trung Quốc.Thậm chí không cần chạy lấy đà, cô cũng có thể nhảy tới những chỗ cao hơn nhiều so với chiều cao của chính mình~

Cô thậm chí có thể chạy trên bức tường thẳng đứng hoặc thực hiện những pha nhào lộn linh hoạt mà ngay cả những diễn viên đóng thế hàng đầu cũng không bao giờ có thể bắt chước được~

Và bây giờ cô đang khéo léo sử dụng phép thuật này để chạy trốn!

Ấy vậy mà còn không thành công!!!

Thật éo le thay~ Erica trong lòng buồn bực nghĩ.

Chạy như bay giữa các hàng tòa nhà cao chót vót. Từ nóc nhà này bay qua nóc nhà nọ. Cô nàng chạy gấp đến nỗi nếu ánh mắt chỉ nhìn thoáng qua liền không cách nào theo kịp~

Erica trước kia rất tự hào về phép thuật này của mình. Từng cho rằng nếu cô ấy nghiêm túc sử dụng nó, hầu như không có người nào có thể vượt qua kỹ năng của cô.

Bay nhảy tự do giữa bầu trời thực tế không dễ dàng chút nào! Có thể giống như bản thân cô bay nhảy giữa các tòa nhà xa cách cả chục mét như đi trên đất bằng hiển nhiên không phải một chuyện đơn giản. Trong giới phép thuật từ xưa đến nay, có thể thực hiện được điều đó một cách thành thạo cô lúc này có lẽ chỉ có thiên tài của từng thế hệ mới làm được~

Tuy nhiên, trong số các người hầu chết của Voban cũng có không ít người thuộc hạng bậc thầy khi sử dụng loại phép thuật này. Tất cả bọn họ đều đang dùng phép Nhảy, truy đuổi theo cô như cái bóng của tử thần mang hình hài con người.

Tốt thôi! Đám người này trước khi chết có vẻ như hầu hết đều là một đám Đại Hiệp Sĩ. Cô sẽ không ngạc nhiên nếu có người nói với cô bọn họ khi còn trẻ đều là một đám thiên tài nhi đồng. Mà thiên tài thì hoàn toàn có thể giống như cô từng thành thạo học được phép Nhảy~

Ừm? Thiên tài đi đầy đất chính là như lúc này đi~

- Thật khó chơi~

Erica lẩm bẩm. Phép Nhảy giúp cô dễ dàng thoát khỏi bầy sói trên mặt đất nhưng không tránh được đám Người hầu chết truy lùng~

Cũng còn tốt! Không phát tất cả đám người hầu chết đều có thể sử dụng phép Nhảy với hiệu quả cao~

Gió mạnh làm rung lên cơ thể của cô! Và cơn mưa trên bầu trời làm tầm nhìn giảm đi đáng kể~ Hơn nữa, bây giờ đang là đêm đen! Và bởi vì khắp nơi đều bị nước mưa làm cho ẩm ướt. Một bước đi bất cẩn cũng có thể làm người ta dễ dàng sơ xẩy mà ngã nhoài! Rơi từ độ cao hơn chục mét xuống đất quả thật sẽ chẳng vui vẻ chút nào~

Erica đã chạy gấp đi không chút lung lay trong điều kiện bất lợi như thế khá lâu. Nhờ vào tốc độ và sự thành thạo phép thuật của mình bỏ rơi không ít đối thủ truy đuổi. Tuy nhiên,… làm như vậy có vẻ vẫn còn chưa đủ.

Hiện tại vẫn còn ba kẻ hiệp sĩ chết theo sát phía sau cô. Muốn cắt đuôi ba người họ hiển nhiên không thể trông chờ vào bọn họ xa chân ngã ngửa khi bay nhảy qua các tòa nhà~

Có lẽ nên dừng lại để phản công ở đây!!! Erica trong lòng thầm nghĩ.

Ba người hầu chết đang đuổi theo kia khi còn sống hiển nhiên đều rất mạnh mẽ. Trong số họ có lẽ có người còn mạnh mẽ hơn cô cũng không biết chừng~

Erica lúc này ưu thế ngoại trừ nắm giữ trong tay thần kiếm Cuore di Leone có lẽ cũng chỉ còn lại một phần nhiệt huyết và năng lực cơ biến của một người còn đang sống. Tất nhiên đối thủ của cô trái ngược cũng có riêng mình lợi thế. Ba người bọn họ từ lâu đã trở thành những chiến binh bất tử không có sợ hãi trong người~

Ngoài bất lợi về quân số ra, giải quyết từng người bằng đòn đầu tiên cũng sẽ là điều khá khó khăn.

Muốn thắng lợi vậy phải phát huy ra tốt lợi thế của mình!!!

Lợi thế của một người còn sống khi chiến đấu với kẻ đã chết~ Trong đầu hơi làm ngẫm nghĩ, Erica rất nhanh đã có chủ ý!

Thoáng qua sử dụng phép Biến hóa trên thanh kiếm trong bàn tay mình, cô hơi quay đầu lại làm quan sát. Cuore di Leone thay đổi hình dạng từ một thanh kiếm mảnh mai thành một thanh giáo ném.

Một giáo ngắn nhưng dày nặng dùng để ném xa! Cây giáo Longinus~

Xoắn chắc tay, cô ném bay nó đi với một góc nhọn! Ngay lập tức khi cây giáo ném rời tay của Erica, hai bản sao giống y hệt nó cũng xuất hiện và bay đi theo như những cái bóng~

Tổng cộng ba cây giáo ném bay thẳng về hướng của ba vị hiệp sĩ chết.

Mũi giáo xuyên qua ngực của đối thủ cùng với một tiếng giòn của kim loại va chạm. Đâm vào tim được bảo vệ bên dưới cái áo xích giáp!!!

Những linh hồn chết nhưng vẫn tồn tại kia đã biến trở thành cát bụi đổ sụp. Cả ba hiệp sĩ chết vỡ vụn biến mất như chưa từng có xuất hiện qua~

Đúng như những gì Erica từng nghĩ. Sự quyết đoán, khả năng suy nghĩ, năng lực phản ứng…vv của đám người hầu chết này kém hơn nhiều so với khi bọn họ còn sống. Họ phải mất nhiều thời gian để thay đổi hành động của mình. Nhất là khi thân thể đang còn bay giữa không trung~

Lợi dụng bỏ chạy khoảng cách xa rồi phản công chớp nhoáng khi bọn họ lơ lửng trong không khí lúc nhảy qua giữa hai tòa nhà… Kế hoạch gặt hái được thành quả không tồi~

Tuy nhiên, màn biểu diễn cuối cùng vẫn chưa bắt đầu.

Cuore di Leone bay trở về trong tay trong hình dạng của cây giáo Longinus, Erica vẻ mặt nghiêm nghị chuẩn bị cho những kẻ thù còn lại.

Bây giờ là thời điểm mấu chốt nhất. Võ thuật, phép thuật, chiến lược, trí tuệ. Đối thủ lúc này có thể khó chơi hơn đám người hầu chết kia nhiều~

- Cố gắng chạy cho tới tận đây~

- Nó thực sự không giống với sự ưa thích những trận chiến đẹp mắt của cô.

Một giọng nói xuất hiện trong đêm mưa.

Giọng nói thanh lịch và dễ thương của một cô gái nhưng ẩn chứa sức mạnh lớn lao dưới sự mềm mại nhẹ nhàng.

- Như một con chuột chạy qua đường không rõ phương hướng. Mọi chuyện nên kết thúc rồi, Erica Blandelli~

Liliana Kranjcar. Nàng tiên xanh xuất hiện nơi đỉnh tòa nhà Erica đang đứng.

- Nghĩ lại thì, cô đã từng nói mình muốn bay lượn như một con chim én. Lily, giống như cô bây giờ thật không tốt một chút nào~

- Cô đang đánh mất tinh thần thơ văn của chính mình đấy!

Giữa những cơn gió thổi mạnh, Erica nở nụ cười chế giễu cô gái xinh đẹp vừa xuất hiện trước mặt. Một cô gái trong hình hài như một nàng tiên, khoác trên mình một chiếc áo choàng màu xanh đen đã hoàn toàn ướt sũng~ Việc cô ấy xuất hiện ở đây cũng không phải là gì chuyện lạ.

Bọn họ vốn là đối đầu truyền kiếp của nhau không phải sao?

Màu đỏ ác ma- người thừa kế của Copper- Black Cross (Thập tự giá đồng đen) cùng với Nàng tiên xanh- người thừa kế của Bronze- Black Cross (Hắc thanh đồng thập tự hội)!

Đối phương là hậu duệ của một phù thủy đích thực và chính cống. Hoàn toàn vượt xa Erica, được cho là hậu duệ từ một đứa con rơi của một vị Diệt Thần Sư.

Liliana là một bậc thầy của phép bay lượn. Một loại phép thuật có thể giúp người ta lơ lửng phi hành giữa không trung! Một phép thuật cao cấp hơn phép Nhảy của Erica nhiều~ Thứ phép thuật mà chỉ có những hậu duệ của phù thủy chính cống mới có năng lực học được. Đây là vấn đề về huyết mạch không dễ thay đổi.

Chuyện cho đến lúc này Liliana mới chịu xuất hiện cũng ra ngoài dự đoán của Erica. Trước đó bản thân cô luôn cảm giác đối phương đã đi theo chính mình hồi lâu nhưng vẫn không chịu xuất hiện. Bây giờ mới ra mặt càng giống như là thợ săn mồi đã chán cảnh chờ đợi rình mò~

Ừm? Nếu như đó là Lily… Vậy lý do hiển nhiên là đối phương mong muốn một cuộc đấu tay đôi công bằng~ Cô nàng cộc cằn cứng nhắc này vẫn luôn cố gắng giữ vững cái gọi là tinh thần kị sĩ chân chính. Erica trong lòng âm thầm suy nghĩ.

- Đừng gọi tôi là Lily!!!

- Nếu như cô không làm thuộc hạ cho vị vua yếu đuối đó, hiện tại tôi đã không cần phải ganh đua làm gì~ Hơn nữa,… cô rõ ràng còn làm ra những việc xấu xa của một con hồ ly tinh!

- Thật quá thiếu suy tính!!!

Liliana bực bột quát. Tiếng nói ấy cũng đánh đoạn tâm tư của Erica.

- Thay vì là mưu đồ gì đó, đây chỉ là tình yêu của tôi. Không như cô, thiếu cảm xúc trong lời nói.

Erica theo bản năng phản bác.

Cũng ngay trong khi hai nữ hiệp sĩ nói chuyện dưới cơn mưa gió dữ dội, họ cũng không quên tiến sát về phía đối phương. Họ hiểu khả năng của nhau rất rõ. Dù là thắng trận hay bại trận, không ai có thể kết thúc trận đấu mà không trầy xước.

Đây đã là một kết cục nhất định!

- Đôi cánh của gió, nắn lấy thép tạo thành thanh gươm huyền ảo~

- II Maestro… Xin hãy ban cho ta sức mạnh!!!

Liliana giơ tay lên trời, và lớn triệu hồi thanh gươm yêu quý của cô.

Thanh gươm cong cong màu bạc xuất hiện trên tay, Liliana thân hình nhảy lên khỏi mặt đất.

Tiếp cận đối thủ như một tia chớp xanh!!!

Với tốc độ không chút thua kém, Erica lập tức né tránh sang một bên. Bước chân di chuyển tuyệt diệu giống như một điệu nhảy tinh tế tỉ mỉ. Những bước nhảy lên không trung như vũ điệu flamenco! Đồng thời trong khi tránh những đòn đánh mạnh từ phía đối thủ khi hai bên tiếp cận, cây giáo Longinus trên tay cũng không ngừng xoay ngang phản đòn! Đâm thẳng, quét ngang… Từng đòn đánh phản kích tiến hành dồn dập!

Liliana năng lực di chuyển cũng không kém. Thân hình bắt kịp với tốc độ của Erica, di chuyển lặng lẽ với những bước trượt ngang hai bên.

Di chuyển như thể đang trượt băng, cô bám sát theo những bước chân của Erica. Thanh gươm II Maestro trên tay không ngừng chém mạnh gây áp lực.

- Đừng nghĩ rằng cô có thể chạy thoát tôi với tốc độ như thế!

Lilian quát nhẹ.

- Chính xác! Nếu vậy,… Hãy để tôi đánh bại cô bằng sức mạnh thực sự!

Erica một đòn quét ngang đẩy ra Liliana. Tiếp đó không để đối phương có thêm thời gian phản ứng, cô mình lao lên và tung ra một đòn đâm thẳng về phía trước với Cuore di Leone trong hình dạng cây giáo. Một đòn tấn công chớp nhoáng nhắm vào tim Liliana. Lời nói phản bác vang lên không chút khoan nhượng!

Nó không phải chỉ là một đòn đánh đơn lẻ. Trong thời gian một nhịp thở, Erica tung ra ba cú đòn liên tiếp. Một sát chiêu gồm ba cú đâm bất ngờ từ cây giáo Longinus phong tỏa mọi góc chết!

Liliana phản ứng đồng thời vô cùng cấp tốc!

II Maestro phát ra những giai điệu của kim loại như một nhạc cụ khi va chạm vào cây giáo của đối phương. Thân hình không ngừng lướt ngang né tránh, II Maestro lưỡi gươm đánh bật Longinus ra nhịp nhàng khó tin như đánh đàn~

Kiếm thuật của Liliana đều vô cùng đẹp đẽ và chính xác đến tuyệt vời.

Khéo léo sử dụng vũ khí nặng trên tay. Ngay sau khi tung ra đòn mạnh mẽ vừa rồi, Erica lập tức di chuyển và ra đòn không ngừng về phía Liliana. Tất cả dường như muốn ép đối phương hoàn toàn về phía phòng thủ.

Erica tấn công liên hồi nhưng không một đòn cẩu thả! Tấn công ổn định và chờ đợi thời cơ khi đối thủ sai lầm. Hoặc một cơ hội do chính mình tạo ra!

Một kế hoạch nho nhỏ~

Không phải bằng vũ khí, mà bằng chân. Nhằm vào mu bàn chân của Liliana, Erica không thương tiếc giơ chân muốn giẫm lên bàn chân đối phương như muốn nghiền nát nó với gót chân của mình.

- Chờ cái đã, cô lại dùng chân mình hèn hạ như trong quá khứ hả!

Liliana luống cuống lùi lại. Kị sĩ sao có thể lén dùng chân giẫm chân đối thủ khi chiến đấu như vậy chứ??? Chơi xấu đến thế là cùng!!! Liliana bực bội nghĩ.

- Lily, nhìn cô kìa.

- Cô vẫn chưa bỏ cái thói hay chửi rủa mỗi lần cô trở nên phấn khích. Một hiệp sĩ nên luôn hướng tới những trận đấu ngoạn mục gay cấn hơn thế này!

Thấy Liliana thành công co rụt lại chân để tránh gót giày của mình, Erica mỉm cười yêu kiều đáp lại.

Phía bên kia Liliana đã tức ghiến răng ghiến lợi, lần nữa xông lại.

Mọi chuyện diễn ra lại chỉ như một khúc nhạc nhỏ trong cả bài ca dài. Hai người họ tiếp tục chém và tấn công lẫn nhau. Khoảng cách giữa cả hai dần dần thu hẹp. Trong trường hợp đó, tình huống cận chiến sẽ xảy ra, và sử dụng bàn chân giẫm nhau luôn là một phần chiến thuật quen thuộc Erica hay sử dụng.

Ôi, tuổi thơ~

Duy trì vị trí của mình, Erica cánh tay vung lên. Một đòn bổ mạnh thẳng xuống trực tiếp!!!

Cuore di Leone trong hình dáng Longinus bị chặn lại bởi II Maestro. Đầu giáo va mạnh vào thanh gươm! Lập tức Erica bước lên và ghì mạnh về phía trước, dùng dày nặng Longinus để đẩy lùi Liliana nhẹ nhang II Maestro.

- Con nhỏ mạnh như quỷ này! Cái gì mà trận đấu ngoạn mục? Chuyện này chả khác gì ngu ngốc dùng gậy dài đẩy xe cả. Cô yêu thích sức mạnh thô bạo như vậy sao!!!

Liliana đỏ cả mặt dùng gươm đẩy ngược lại.

- Nếu là vậy, không phải sẽ hay hơn nếu mô tả tôi bằng sự mạnh mẽ và oai vệ của một con sư tử à?

- Lily, cô sa đọa rồi!

- Không còn là Lily yêu thơ văn mà ngày xưa tôi biết nữa~

Đáp lại đối thủ đang chữi rủa, Erica phủ nhận với một nụ cười giảo hoạt.

Liliana trả lại bằng ánh mắt khinh thường và tiến một bước lớn. Cả hai giống như đang chơi trò đấu vật đẩy nhau hơn là chiến đấu sống còn. Chiến đấu cho sự kiêu hãnh của mỗi người~ Để bay tự do trên bầu trời như một chú chim hòa bình, cô cần một khoảng cách thích hợp!

- Nếu đã thế, tôi sẽ bay vút lên cao như một con chim ưng. Hãy chuẩn bị đi... Hừm, họ đã bắt kịp rồi sao?

Ánh mắt vô tình liếc thấy thứ gì đó. Liliana vẻ mặt ngạc nhiên nói.

Erica cùng lúc cũng đoán được nguyên do.

Với những tiếng lách cách của chiếc xích giáp và các vũ khí kim loại khác. Rõ ràng một vài hiệp sĩ biết bay nhảy khác đã đuổi kịp đến nơi đây rồi~

Các hiệp sĩ chết truy đuổi Erica theo mệnh lệnh của Voban.

- Một đám dai như đỉa~

Erica lẩm bẩm.

Có bốn người~ Mỗi một người giữ một bị trí và bao vây nóc tòa nhà nơi hai cô gái đang bem nhau.

- ... Có vẻ như họ sẽ làm phiền chúng ta cho dù có thế nào đi nữa~

Erica như có thâm ý lên tiếng.

- Vậy thì tôi sẽ lùi lại. Nếu như cô có thể vượt qua chuyện này, chúng ta sẽ phân thắng bại vào nhịp khác~

Liliana nói khi cô hạ II Maestro xuống và lui về phía sau.

Mất cả hứng thú bởi vì trận đấu bị gián đoạn. Hiệp sĩ chiến đấu để phô trương kỹ năng và sự dũng cảm của họ hơn là chiến đấu để giết chóc hay so đo trí thông minh và sức mạnh với nhau.

Liliana hiển nhiên không muốn đối đầu với Erica khi có sự giúp đỡ từ bên ngoài như lúc này. Thậm chí cho dù chiến đấu với Erica sau khi cô bị đám người hầu chết dây dưa mệt mỏi cũng không. Đó cũng chính là lý do lúc trước cho dù vẫn luôn theo sát Erica thế nhưng Liliana cũng chưa từng xuất hiện cùng đám người hầu chết kia vây công Erica.

“Thật đúng là đối thủ lớn của mình. Người có thể phân biệt rõ ràng giữa chiến đấu và so tài.” Erica ánh mắt tán thưởng nhìn về phía Liliana. Cây giáo Longinus trên tay cũng thuận thế lui trở về.

...Tuy nhiên.

Vào lúc này, Erica bỗng nhiên nghĩ tới một cách khác thật hay để thoát khỏi tình thế gay go hiện tại.

Tuy rằng tình huống có chút bất ngờ thế nhưng chiến đấu với cả bốn tên hiệp sĩ chết mạnh mẽ bao bọc xung quanh hiển nhiên là quá khó khăn và không có lợi. Có điều chuyện sẽ hoàn toàn khác nếu cô có một đồng đội ít nhất ngang sức với mình. May mắn thay, một con át chủ bài như thế lại ở ngay đây.

Cô gái tinh ranh ấy đã có chủ ý!



Kết thúc chương 107.
Bình Luận (0)
Comment