Nhật Kí Thần Linh

Chương 120

- Choang…!

Một tiếng động nhỏ vang lên nghe như tiếng pha lê vỡ. Tiên thư sách ước ánh sáng bao phủ bên ngoài thoáng qua đi theo tan tác hết. Rất nhanh nó liền biến trở về một cuốn sách bằng da thuộc cũ kĩ.

Thủy Tinh nhìn thấy Tiên thư sách ước trong hình dạng mới, vẻ mặt cũng không khỏi mỉm cười. Tiếp theo ngay sau đó, một loạt phù văn ánh sáng vàng từ lòng bàn tay của hắn bắt đầu không ngừng tiến vào trong tiên thư.

Không gian giống như bị bóp méo lại?

Tiên thư sách ước trong khoảnh khắc liền giống như bị vặn vẹo, giống như bị vò nát.

Thoáng qua, vậy mà thình lình biến trở thành một viên ngọc dạ minh châu thật lớn. Bề ngoài đang không ngừng tỏa ra ánh sáng màu ngọc thạch nhu hòa.

- Hừ! Tiên thư sách ước sao?

- Một đám lừa đời lấy tiếng! Này rõ ràng là bảo vật Nguyện ngọc của Long cung chúng ta. Sơn tinh, ngươi cũng thật là cái thứ ngụy quân tử mà~

- Ha ha…~ Cũng còn tốt! Lần này vật quy chủ cũ. Từ nay trên đời này lại không có Sơn tinh.

- Tản Viên Sơn Thánh đúng không?

- Hôm nay ta liền ở ngay nơi đây vinh đăng Thánh vị! Trở thành vị Thánh duy nhất ở trên thế gian này~

Khóe miệng cười gằn. Thủy Tinh ánh mắt một lần nữa nhìn về phía tình hình xung quanh.

Nguyễn Trọng Lăng và hai cô gái vẫn như cũ đứng ngoài bàng quan. Voban hầu tước chiến đấu với Bạch ngọc long ngược lại là bất phân thắng bại.

- Hừ! Một đám sâu kiến giãy chết~

- Thủy Thần Thuật: Thiên Thủ Lật Thiên!

Thủy Tinh vẻ mặt nghiêm túc hô lên. Cánh tay hơi vươn ra trong không trung vung vẩy.

- Roạt! Roạt! Roạt! Roạt…!

Từ trên mặt hồ đột nhiên phá nước mà ra vô số cánh tay to lớn bằng nước đục ngầu. Tất cả vừa hiện ra liền đồng loạt hướng thẳng về phía Voban rồng đen! Biến cố xuất hiện bất ngờ, vô số thủy cánh tay thoáng cái nắm bắt chặt lấy cả cơ thể của Voban hầu tước, đè mạnh xuống đất không thể động đậy.

- Giun dế nên có thái độ của giun dế!

- Xoạch!

- Ngaooooo…!!!!!

Thủy Tinh hai tay hơi đung đưa. Vô số thủy cánh tay trên mặt đất đang nắm giữ Voban cũng đi theo chuyển động.

Xoạch một tiếng liền xé rách hai bên cánh rồng! Máu tươi ồ ạt trào ra~ Tiếng kêu thê thảm của rồng đen vang vọng trời đất.

- Cái này…!!!

Lăng vẻ mặt co rúm. Trong khoảnh khắc vô cùng phân vân có nên xông lên tham chiến hay không.

Rất rõ ràng! Muốn Voban hầu tước một mình đánh bại Thủy Tinh đã là không thể nào.

- Các ngươi hãy nghe đây cho ta!

- Ngày hôm nay bản thần đại công cáo thành. Chuẩn bị vinh đăng Thánh vị!

- Các ngươi sau đó nếu ngoan ngoãn đứng ngoài nhìn lễ còn được. Nếu như dám tiếp tục chống đối bản thần…

- Hừ! Cái chết của hắn chính là gương của các ngươi sau này!!!

- Thủy Thần Thuật: Thiên Thủ Phanh Thây!!!

- Roạt…!!!

Lời vừa dứt, cả ngàn thủy cánh tay to nhỏ không đều đồng loạt phát lực. Đang bị bắt chặt trên mặt đất Voban hầu tước lập tức giống như vạn mã phanh thây. Một thân cơ thể to lớn gần trăm mét trong khoảnh khắc bị xé thành vô số mảnh! Tình cảnh thảm thiết đủ khiến trẻ con nín khóc, sợ tè ra quần. Người người sợ hãi kinh hoàng không thôi.

Nguyễn Trọng Lăng đứng ở nơi xa vốn định ra tay cũng bởi vậy “chấn kinh” tại nguyên vị trí. Miễn bàn có nhiều run rẩy~

Thủy Tinh thân hình lơ lửng trên cao ánh mắt cố ý hay vô tình lướt nhìn khắp tứ phương giống như đang cảnh cáo. Tiếp sau đó vẻ mặt cười lạnh ném bay đi trong tay Nguyện ngọc bảo vật ra giữa không trung.

Thân hình lắc mình biến hóa thành một con đông phương long màu xanh lam. Cơ thể dài tới gần trăm mét. Giọng ồm ồm vang vọng bốn phương. Lời nói giọng điệu giống như đang hát vang, giống như đang làm một thứ nghi thức tế bái kì quái nào đó vậy.

Bạch ngọc long vào lúc này ngược lại thân thể lòng vòng bay xung quanh giống như quan sát, giống như uy hiếp bất cứ kẻ nào dám tới gần phá đám quá trình.

- Ta tới! Thế gian này sự sống mới sinh tồn~ Kết sức mạnh cùng với trí tuệ, hóa thân thành tiên tổ của ánh sáng văn minh.

- Ta tới! Vị thần sáng thế với quyền năng vô ngần! Sinh ra là thần nhưng bị ruồng bỏ như kẻ ác. Lời than vãn nào dành cho thánh thần?

- Ta tới! Vị thần bị tổn thương bởi những đứa con của mình. Sức mạnh bị đánh cắp. Cả thân xác bị phong ấn và chia lìa ra thành muôn phần!

- Ta tên Long Quân, vị thần của biển, vị thần của sinh mệnh khởi nguồn. Vị thần tối cao của vĩnh hằng thiên giới!

- Trong quá khứ, là người cha ban tặng nên sinh mệnh.

- Trong quá khứ, là vị thần nắm giữ hải dương vô ngần.

- Trong quá khứ, là chúa tể của thế giới này.

- Nay ta nguyện, Long Quân lại trở thành Long Quân như ngày xưa!!!

- G ràoooo!!!!!!!

- Kim long hiện thân thiên hạ vĩnh nguyện truyền…!

Giống như rồng ngâm trên chín tầng trời, giống như Thánh ca được thêu dệt ra~

Như ca tụng! Như cầu nguyện! Như khen ngợi!

Rồng ngâm trận trận! Bài thánh ca ấy còn đang tiếp tục. Hình dáng của Thủy Tinh cũng bắt đầu thay đổi dần~

Khắp bốn phương tám hướng không ngừng xuất hiện lấy như mây khí màu vàng tụ họp lại. Trung tâm chính là viên ngọc dạ minh châu mà khi trước Thủy Tinh ném ra không trung. Thân thể màu xanh lam của Thủy Tinh dần dần biến hóa trở thành màu vàng chói. Một con kim long dần dần thành hình.

Uy nghiêm! Mạnh mẽ! Thần Thánh và Sục sôi sinh mệnh!

Khí thế của Thủy Tinh đang không ngừng tăng tiến lên.

- Không tốt! Đối phương đây là muốn hoàn nguyên chính mình. Lợi dụng một thứ nghi thức nào đó thúc đẩy bản thân tiến hóa trở thành cổ xưa và mạnh mẽ hơn thần linh.

- Chúng ta nhất định phải ra tay ngăn cản đối phương lại!!!

Liliana vẻ mặt gấp gáp lên tiếng nói.

- Không phải đâu! Đã làm Thủy tinh rồi còn có thể tiến hóa thêm nữa hay sao? Đây cũng không phải chơi game pokemon~

Lăng vẻ mặt ngoài ý muốn nói.

- Lily nói không sai đâu.

- Thủy Tinh trong truyền thuyết dù sao cũng được nhận làm thủy thần chốn long cung. Cũng chính là nơi ở của Long Quân. Vậy mà hình tượng Long Quân trong mỗi một câu truyện truyện thuyết đều là khác nhau.

- Có lúc là tổ thần mạnh mẽ vô ngần giống như Lạc Long Quân, có khi lại thành ông vua ngu muội bị con người lừa gạt cướp đi bảo bối, cướp đi cả vợ chưa cưới giống như các bản truyện Sơn tinh Thủy tinh, hoặc ác độc âm hiểm như trong Dã tràng xe cát, hoặc uy nghiêm như trong Sự tích núi ngũ hành…vv.

- Hiện tại đối phương đây là muốn một lần nữa chính danh cho mình. cũng đồng thời thu thập sức mạnh của tất cả các vị Long Quân trong truyền thuyết. Nếu để mọi chuyện thành công…

Erica ánh mắt không khỏi liếc nhìn một cái về phía Nguyễn Trọng Lăng.

- Làm sao?

Cậu chàng chột dạ hỏi.

- A a a …~ Không sao! Chỉ là hi vọng sau khi đối phương thành công đăng vị sẽ không như cũ thù hằn với anh yêu đi.

- Có điều Diệt Thần Sư và Dị thần vốn là thiên địch trời sinh. Anh yêu vẫn là suy nghĩ cho kĩ đi. Hoặc là đánh bại đối phương. Hoặc là sau này chúng ta phải di cư hải ngoại rồi~ Khó mà tiếp tục sống ở Việt Nam được nữa.

Cô nàng cười a a trêu chọc.

- Tốt rồi! Không cần trêu chọc anh nữa~

- Mọi chuyện ngay từ đầu cũng đã xác định rồi không phải sao!

Lăng vẻ mặt vậy mà dị thường bình thản đáp lại.

- Như vậy ý định của anh yêu là?

Erica cười cười lên tiếng hỏi.

- Tiêu diệt đối phương!!!

Giọng như chém đinh chặt sắt.

- Tốt! Em (tôi) đều sẽ đứng ở phía anh (Vương) bên này~

Hai người đồng thời đáp lời.

Ánh mắt họ đồng loạt nhìn về phía kẻ thù đang dần biến hóa cơ thể thành kim long ở trên cao.

Cuộc chiến đã đi đến hồi kết vậy!!!



Kết thúc chương 120.
Bình Luận (0)
Comment