Phúc bất trùng lai! Họa vô đơn chí~
Câu tục ngữ trên hiểu đơn giản chính là việc may mắn thường sẽ không đến hai lần. Thế nhưng ngược lại những chuyện xui xẻo thì chẳng bao giờ đến riêng một mình bao giờ.
Trước đây Lăng thật đúng không bao giờ quan tâm tới mấy câu nói mê tín như thế. Có điều kể từ khi hiểu được bộ mặt thật của thế giới này. Một thế giới với tràn đầy rẫy phép nhiệm màu. Cái gọi là mê tín cổ hủ... Đôi khi cậu thật đúng là không thể chỉ coi là chuyện đùa mà thôi.
Nó cũng giống như là hiện tại! Khi Lăng đang thỏa thuê mãn nguyện hưởng thụ lấy cái không khí tuyệt vời khi được ngồi cùng với người đẹp bên hồ. Có thể tận tình giao lưu ca xướng! Cái định luật chết tiệt của câu tục ngữ kia thì linh nhiệm rồi!!!
Đuỳnh một cái! Một câu nói của Liliana liền vô tình phá nát ước mơ nhỏ nhỏ của Lăng!
- Vương! Xin ngài hãy đi cùng tôi đi tới Milan đi!!!
Cô ấy chính là như vậy vẻ mặt nghiêm túc nghiêm túc khi nói ra câu nói không hợp hoàn cảnh một tí nào này. Tiếp sau đó thì lại càng giống như bản thân đã có quyết định gì. Liliana đứng phắt dậy!!! Lôi kéo lấy tay Nguyễn Trọng Lăng. Chạy thẳng ra sân bay Nội Bài.
Có trời mới biết trong cái đầu nho nhỏ của cô ấy hiện tại đang suy nghĩ gì???
Lăng thời điểm này thậm chí rất muốn hô to lên một câu kiểu như:
“Liliana! Một vị vua chân chính là sẽ không trốn học cùng em đi chơi tận bên nước ngoài đấy!!!”
Oke! Đúng! Chính là muốn như vậy nói! Bởi lẽ buổi chiều hôm đó cậu còn có một tiết học rành rành đây này! Cuộc chiến với hầu tước Voban diễn ra vào rạng sáng ngày chủ nhật. Và như vậy một ngày trôi qua và hôm nay là thứ hai! Buổi sáng cậu cũng đã trốn học đi chơi cả buổi. Và hiện tại có vẻ như cậu sắp phải trốn học đi chơi dài dài rồi.
Tất nhiên tất nhiên! Lăng bản thân mình lúc này cho rằng. Đối với vẻ mặt nghiêm túc, căng thẳng giống như sắp phải đối mặt với một chuyện gì đó vô cùng nghiêm trọng như hiện tại của Liliana... Nếu cậu lúc này dám nói ra bản thân mình cần phải trở về đi học mà nói...
Thật đúng là không biết hậu quả nó sẽ ác liệt như thế nào!!!
Có điều bản thân sau khi hơi làm tự hỏi... Đi chơi với cô gái xinh đẹp lý tưởng liền đã dễ dàng chiến thắng chăm chỉ đi học đúng giờ suy nghĩ á!
Lăng vì vậy còn thật đúng không dám nói thật ra với Liliana!
Cũng chỉ là... bỏ học đi chơi một vài ngày với bạn gái. Đối với đã từng trải qua thời đại học- sinh viên hư như cậu hiện tại mà nói... Thật đúng là mưa bụi một chuyện nhỏ!
Kết quả là... Cả hai cô cậu rất dễ dàng liền chạy tới sân bay Nội Bài.
Sau đó cũng không biết Liliana xử lý bằng cách nào? Chỉ biết cô nàng đi vào trong nơi xoát vé một vòng vòng. Thời điểm quay trở lại, thủ tục của hai người thì nhẹ nhàng như vậy xong xuôi.
Tằng tằng tằng... hai anh chị cứ như vậy đi lên sân bay luôn!!!
Chuyến du lịch đi ra nước ngoài lần đầu tiên của Trọng Lăng ca cũng chính là bắt đầu như thế.
Một chuyến du lịch thật đặc biệt!
…
Một vài tiếng đồng hồ sau: Milan- Italia...
Lăng như cũ trong bộ quần bò áo thun cộc tay. Cũng chính là trang phục mà cậu ăn mặc lúc quyết định đi dạo bờ hồ khi trước. Liliana đứng kế bên thì là vạn năm áo sơ mi xanh, váy đen sọc trắng như cũ. Tất nhiên về độ nghiêm chỉnh thì trang phục của cô đã vượt đi qua cậu chàng mấy con phố.
Có điều đối với đang vui vẻ vì được ra nước ngoài Nguyễn Trọng Lăng mà nói... Tất cả chỉ đều là không vấn đề!!!
Ạch! Du lịch sao?
Ăn mặc như vậy hẳn cũng không có vấn đề gì cùng lắm thì đi??? Lăng không khỏi tự an ủi khi thật nhiều ánh mắt kì quái của mọi người nhìn về phía cậu chàng.
Và rằng tuy rằng hai người bọn họ quyết đoán chạy ra nước ngoài trong khi bên người chẳng có lấy một chút vali hành lý nào. Hộ chiếu hay thẻ căn cước cá nhân cũng không Thế nhưng nếu như Liliana đã đang ở bên cậu. Vậy mọi chuyện cô ấy hẳn đều đã có sắp xếp hết!
Dù sao thì cũng là người trong thế giới phép thuật thôi. Cả hai người bọn họ cũng đều không phải là người bình thường. Không thể lấy những kiến thức bình thường để đo đếm được!!!
Quả nhiên...!
Rất nhanh sau đó, một cô gái trẻ trong trang phục người hầu gái kiểu nhật, nhìn tương tự như kiểu Adriana hay mặc xuất hiện nơi đứng chờ.
Liliana vừa thấy cô nàng liền vẻ mặt nở nụ cười dẫn theo Lăng đi tới gần.
- Karen! Sao em lại tới được đây rồi?
Liliana giọng nói mang theo chút ngạc nhiên vui mừng hỏi.
- Tất nhiên là bởi vì cô rồi, Liliana tiểu thư! Người của tổ chức sau khi nhận được tin của tiểu thư rằng người sẽ đến đây liền lập tức thông tri cho em ngay.
Đối phương vẻ mặt mỉm cười bình thản đáp lời. Lúc nói chuyện, ánh mắt còn mang theo chút nghi ngờ nhìn qua về phía đằng sau Nguyễn Trọng Lăng. Đoán chừng là đang suy đoán về thân phận của cậu đi.
- Là như vậy phải không?
- Được như vậy thì thật tốt quá! Phải rồi! Đây là Nguyễn Trọng Lăng điện hạ. Ngài ấy chính là vị Diệt Thần Sư thứ bảy vừa mới xuất hiện trên thế giới thời gian gần đây.
- Có điều ngài ấy thật ra thì cũng mạnh lắm đó. Cách đây một ngày thôi, ngài ấy còn chính diện chống cự qua một cuộc chiến trực tiếp cùng với hầu tước Voban!
Liliana vẻ mặt kinh hỉ nói chuyện. Tiếp theo sau đó dường như nhận ra được sự chú ý của Karen về phía nhà vua của cô, Liliana tức thì lên tiếng giải thích. Trong giọng nói còn vô tình mang theo một chút cảm giác cùng vinh yên.
- Còn đây là Karen Jankulovski! Người hầu gái của em. Cũng là một pháp sư tập sự trong tổ chức Bronze Black- Cross (hắc thanh đồng thập tự hội) của chúng em.
Liliana cũng đồng thời quay sang phía Lăng lên tiếng giới thiệu cô gái vừa mới xuất hiện.
- Đúng không! Đúng không! Đúng là Nguyễn Trọng Lăng điện hạ đây sao???
- Danh tiếng của điện hạ ngài thời gian gần đây quả thực vô cùng chói mắt. Không nghĩ tới năng lực của ngài cũng đã mạnh mẽ như vậy!
Karen mặt mang mỉm cười đối với cậu chàng lên tiếng tán dương. Vẻ mặt nhìn qua còn ra vẻ dường như rất sùng bái các thứ. Có điều chỉ ngay khoảnh khắc sau đó thôi...
- Thế nhưng Liliana tiểu thư người cũng thật sự là tài giỏi đó!
- Lúc rời đi còn là cùng với hầu tước Voban. Hiện tại trở về liền đã là mang theo một vị vua khác đi theo đây rồi.
- Tiểu thư! Mị lực của người quả thật là vô hạn!!!
Karen mang theo vẻ mặt xấu xa khi lên tiếng trêu chọc cô chủ của mình.
- A! Karen!!!
- Tại sao em lại có thể nói chuyện như vậy chứ!!! Thật quá xấu hổ mà! Chị mới... mới sẽ không quyến rũ điện hạ đây này!!!
Liliana mặt đã đỏ ửng lên trong khi nói chuyện. Chỉ có điều...
Oa! Là như vậy phải không?
- Hóa ra không phải chị đã quyến rũ ngài ấy mà là hai hai người thự sự yêu nhau sao??? Một cuộc tình chớp nhoáng của một vị vua cùng kỵ sĩ số một của ngài?
- Oa nga~ Thật kích thích đó Liliana tiểu thư!!!
Karen vẻ mặt giống y như thật, mang theo đùa cợt cùng hâm mộ ánh mắt khi nói chuyện.
- Không! Không phải vậy! Chuyện không có giống như em đang suy nghĩ á!!!
- Ý nghĩ của em thật là kì quái!!! Mới... mới không có một cuộc tình chớp nhoáng gì ở đây đâu này!
Liliana lắp bắp phản bác lại.
Đứng ở một bên, Lăng không khỏi vẻ mặt tràn đầy đồng tình nhìn về phía cô nàng.
Có trời mới biết một người đơn thần như Liliana lúc thường ngày phải sống chung với một người hầu gái tinh ranh như cô gái trước mặt này sẽ phải sống trong cảnh dầu sôi nước bỏng như thế nào. Trình độ ác liệt của cô gái trẻ trước mặt quả thật cũng chẳng khác Erica bình thường trêu cợt Liliana là bao.
Lăng thời điểm này ánh mắt không khỏi nhìn về phía cô gái trước mặt kĩ càng hơn.
Đó là một cô gái tuổi tầm mười bốn mười lăm tuổi. Nói chung là trẻ măng. Cô ta có một mái tóc dài ngang lưng màu xanh nước biển không phổ thông. Một khuôn mặt có chút lém lỉnh và đôi mắt hay đảo loạn khi nói chuyện.
Ạch! Dù sao thì nhìn thế nào cũng không cảm giác cô gái trước mắt cùng với chữ thành thật sẽ có gì liên quan tới nhau.
Và tuy rằng rất muốn trả thù một chút về chuyện Liliana không ngừng chỉ trích và ngăn cấm mình lúc ở Việt Nam. Đối với hiện tại càng nói chuyện càng bị trêu chọc ác hơn Liliana mà nói, Lăng thật đúng là có chút thương hoa tiếc ngọc, không nỡ đây!
Cậu bởi vậy bỏ qua ánh mắt tràn đầy thâm ý của Karen, cắt ngang cuộc nói chuyện của hai cô gái.
- Ừm? Liliana và Karen đúng không?
- Tôi nghĩ rằng tốt hơn hết là chúng ta nên rời khỏi nơi này trước cái đã! Đây cũng không phải là một nơi thích hợ để nói chuyện lâu dài.
Lăng vẻ mặt thật thà lên tiếng.
Đúng như cậu ta nói. Khắp bốn phía xung quanh hiện giờ đã có thật nhiều người đang nhìn về phía ba người bọn họ.
Liliana nghe vậy trong lòng thế nhưng dường như nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt ngược lại không khỏi oán trách hướng về phía Karen. Cô ấy tất nhiên cũng không có quên lên tiếng đánh nhịp mọi chuyện.
Như vậy rất tốt! Chúng ta mau mau rời khỏi đây thôi.
- Karen! Em đã chuẩn bị mọi thứ đầy đủ cả rồi chứ?
- Đã đủ rồi thưa tiểu thư! Hai người xin mời đi theo em.
Cô hầu gái khuôn mặt ra vẻ thật thà rồi xoay người dẫn đường. Cuộc nói chuyện ở sân bay của bọn họ cũng chính là kết thúc như vậy đấy! Lăng đi theo Liliana và Karen lên ột chiếc xe Bmw sang trọng đỗ ngay ở ngoài cửa sân bay. Xe ô tô đi khoảng 30 phút liền đỗ lại.
Xuống khỏi xe, một tòa nhà biệt thự hai tầng sang trọng và rộng lớn hiện ra trước mắt cậu chàng.
- Đây là một trong những trụ sở của tổ chức chúng em ở Milan.
Liliana giống như đọc được suy nghĩ của cậu, vừa xuống xe liền lên tiếng giải thích.
....
Kết thúc chương 132.