Nhật Kí Thần Linh

Chương 157

Cùng thời gian Lăng và Doni đang ngồi ở trên tàu, ở một nơi nào đấy nhà ga tại Milan, cũng chính là nơi nhà ga mà Salvatore Doni và Lăng từng bước lên tàu.

- Chết tiệt Doni!

- Vậy mà không nói điều gì lại thật sự chạy đi Vatican!!!

Andrea nhìn hình ảnh trong camera ghi lại nơi ga tàu mà vẻ mặt bất đắc dĩ thầm nói.

- Alô! Cô có còn đang nghe đó không?

- Đúng như cô dự đoán, hai người kia thật sự lên tàu đi tới tòa thánh!!!

Một bên theo bản năng day day trán, một bên nhấc lên điện thoại đang cầm trong tay, Andrea nói về phía điện thoại với một giọng điệu rất bất đắc dĩ và mệt mỏi.

- Hừm! Điều này cũng không có gì lạ kì.

- Với tính cách của Vương Salvatore mà nói...

- Trông cậy vào việc chờ đợi anh tìm được cho ra tung tích của dị thần chiến tranh hiện thân cách đây gần nửa năm tại Ý còn không bằng ngài ấy trực tiếp đi tới càng nhanh chóng, càng chắc chắn hơn, lại có sẵn dị thần tồn tại Tòa Thánh Vatican còn hơn~

- Dù sao khoảng cách cũng thật là gần đó mà!

Một giọng nói mang theo giọng điệu chê cười của một người phụ nữ từ bên trong điện thoại vang lên.

- Sự lựa chọn của Doni cũng không có làm tôi cảm thấy kì quái...

- Thế nhưng tôi thật không hiểu tại sao cậu ấy lại có thể biết được những tin tức này?

- Dù sao những người có thể tiếp cận được với Doni lại biết rõ về thông tin của Vatican, chỉ cần hơi có chút thông minh liền dễ dàng biết được hậu quả nếu để Doni tại thời điểm đó rõ ràng về những thông tin trên.

- Như vậy tiểu thư Erica Blandelli, cô có thể giải thích cho tôi về chuyện này có được hay không? Kị sĩ trung thành và cũng là trên danh nghĩa người yêu của thứ bảy Vương???

Nói cho tới những câu cuối cùng, Andrea ánh mắt không khỏi hơi nheo nheo lại khi nhìn về phía màn hình đang trình chiếu- thân ảnh của Nguyễn Trọng Lăng.

- Mà mà... Đừng nói chuyện nghiêm trọng như vậy, Andrea!

- Xin anh đừng có quên!

- Không một ai là có thể chi phối suy nghĩ của một vị Vua đâu đấy~ Cái mà chúng ta có thể làm chỉ có thể là tạo điều kiện và đưa ra sự lựa chọn cho các ngài ấy mà thôi!

- Vương Salvatore thế nhưng là vua của đất Ý. Tôi cũng không tin anh chưa từng có suy nghĩ gì với Toà Thánh kia!

- Đây là một lần hợp tác song thắng không phải sao, Andrea?

Phía bên kia đầu dây điện thoại, Erica nói nói mang theo tự tin cùng với giọng điệu chế nhạo cười.

- Điều đó cũng không có nghĩa là cô có thể lợi dụng đám người của các tổ chức phép thuật ở Italya liên hợp lại lừa Doni vội vàng trở về!

- Hơn nữa cô dám nói cuộc gặp mặt của hai vị vua chỉ là tình cờ???

Giọng nói tuy rằng đã hơi nguội lại, thế nhưng Andrea bất mãn thái độ vẫn tỏ ra rất rõ.

- A! Anh thật là sẽ không cho rằng tôi có thể tính toán và sắp xếp tạo thành tất cả những chuyện này đấy chứ?

- Mà mà... Xin đừng đề cao tôi như vậy có được không? Tôi có thể sẽ vì vậy mà rất ngượng ngùng đây này!!!

Erica tiếng cười như chuông bạc dường như truyền ra ngay tại bên tai Andrea. Đợi cho đến khi tiếng cười ấy ngừng đi, cô nàng mới một lần nữa dùng giọng nghiêm túc đáp lại.

- Có lẽ công chúa Alice, người nắm giữ năng lực tiên đoán tương lai có thể làm được tất cả những điều trên anh vừa nói.

- Hơn nữa tất cả chúng ta đều rõ ràng biết vị ấy có thể chỉ cần dùng trí thông minh cùng thủ đoạn ngoại giao của mình cũng đã đủ để đối chọi với tổ chức của Hắc hoàng tử hơn mười năm nay~

Erica nói chuyện với một giọng điệu kính trọng khi nói về công chúa Alice. Hai người bọn họ cách nhau tới mười tuổi, và khi còn bé Erica thậm chí luôn mong ước mình có thể làm được như người phụ nữ kia.

Thế nhưng một ít chuyện sau đó đã xảy ra, và từ đó về sau Erica liền hiểu rằng mình chỉ cần làm tốt chính mình là được rồi!

Mang theo vẻ mặt hoài niệm, Erica tiếp tục lời nói của mình không chút dừng lại.

- Thế nhưng rất đáng tiếc tôi không phải là Bạch vu nữ! Tôi nhưng là Erica Blandelli. Hiện tại là! Sau này cũng đều là duy nhất!

- Xin đừng anh đừng nhầm lẫn! Andrea, xin anh nhớ kĩ lấy!!!

Erica giọng điệu nghiêm túc mà không thiếu phần tự hào đáp lời. Lời nói đối với Andrea, với chính bản thân cô, hoặc là đang nói với chính kỉ niệm của cô ở trong quá khứ.

Tuy rằng tỏ rõ bản thân không phải là kẻ đứng đằng sau màn điều khiển tất cả, thế nhưng Erica cũng không có trực tiếp phủ nhận việc thủ lĩnh các hiệp hội phép thuật yêu cầu Doni đột nhiên trở về Italya là do bản thân mình sắp xếp.

Chuyện lần này có thể không phải tất cả đều là do cô ấy làm ra, thế nhưng nếu nói Erica ngay từ đầu không có những ý định này hiển nhiên là không thể nào đấy!!! Dù cho tình huống có thể diễn ra khác đi, thế nhưng cuối cùng mục tiêu tiến đánh Vatican hầu như đã trở thành mục tiêu nhất định ngay từ đầu được cô nhắm vào. Tất cả cũng chính là bắt đầu từ lúc cô ấy biết được tin hầu tước Voban sẽ một lần nữa quyết đấu với Vương của cô tại một tháng sau từ chỗ Liliana.

Hiện thực đã rất rõ ràng! Nếu như Nguyễn Trọng Lăng không thể trong thời gian ngắn thu được nhiều hơn nữa quyền năng. Cuộc chiến lần thứ hai với hầu tước Voban, cuộc chiến mà đối phương có thể sẽ dốc toàn lực chứ không phải chỉ coi là một trò chơi... Cuộc chiến ấy nguy hiểm có thể nghĩ!!! Erica ngay từ lúc biết được thông tin này liền bắt đầu suy nghĩ tìm cách giải quyết.

Tìm kiếm dị thần, giúp đỡ Vương của cô đánh bại và cướp lấy quyền năng của dị thần đã là điều tất nhiên! Thế nhưng chỉ trong vòng một tháng bắt buộc phải tìm kiếm thành công???

Dị thần cũng không phải dễ dàng thì tìm thấy được như vậy~

Erica cách nghĩ thời điểm đó quả thật không khác gì Salvatore lúc trước một chút nào. Thay vì cái gọi là tìm kiếm tung tích của một vị dị thần đang có thể chạy lăng xăng khắp thế giới. Hiển nhiên giáo hội Vatican và dị thần của thiên chúa giáo rõ ràng và có đảm bảo hơn nhiều.

Erica cũng chính từ khi ấy liền bắt đầu suy tính tới chuyện ngày hôm nay. Từ rời đi tạo điều kiện cho Liliana và Nguyễn Trọng Lăng ở chung. Ngay khi biết hai người bọn họ đến Italya liền tìm cách gấp gáp kêu gọi Vương Salvatore trở về. Tiếp sau đó từng việc từng việc... Tuy rằng không có giống y như những gì cô đã từng tưởng tượng, thế nhưng mục đích cuối cùng giờ đây vẫn là đã đạt thành.

"Hiện tại chính là lúc thu lưới!!!" Erica âm thầm tự nhủ.

Đúng như những gì Erica đã từng nói! Có thể sắp đặt trước để tất cả mọi chuyện diễn ra theo như ý mình chỉ có thể là biết tiên đoán tương lai- Bạch phù thuỷ- Đệ nhất phù thuỷ- công chúa Alice. Thế nhưng Erica cô cũng sẽ không cần bắt chước cách làm của bất cứ người nào khác đấy.

Dù cho là hiện tại hay sau này, cô ấy cũng sẽ mãi chỉ là Erica Blandelli!!! Duy nhất và mãi mãi~

- Được rồi! Chuyện lần này có thể chấm dứt ở đây! Thế nhưng tôi hi vọng sau đó sẽ không có chuyện như vậy lần thứ hai xảy ra!!!

- Xin cô đừng quên! Ngài Salvatore mới là vua của mảnh đất này, quý cô Erica Blandelli!!!

Andrea một lần nữa nhấn mạnh địa vị người bạn thân của mình. Thế anh cũng rất rõ ràng. Cuộc nói chuyện điện thoại này mình đã hoàn toàn thua. Tất cả mọi chuyện hầu như đều đã nắm chắc trong tay của đối phương hết cả. Thậm chí mọi thứ từ đầu chí cuối vẫn luôn là dọc theo mong muốn đã được thiết kế tốt của đối phương mà hoàn thành.

Cảm giác này thật sự không xong thấu~

"Cái này chính là năng lực của những người thừa kế trong các gia tộc phép thuật lâu đời hay sao?" Andrea lặng lẽ nghĩ.

Bản thân anh nói cho cùng dù sao cũng chỉ là một người bình thường may mắn dấn thân vào thế giới nhiệm màu này. Hơn nữa còn là bởi vì mối quan hệ thân thiết với Salvatore Doni mà có được địa vị như hiện nay. Tuy rằng vẫn luôn rất rất cố gắng~ Thế nhưng sự thực có vẻ quá khó khăn so với những gì anh ấy đã từng tưởng tượng.

Cũng chính là vào thời khắc này, Andrea không khỏi nghĩ lại về hành vi không quan tâm bất kể chuyện gì, thích làm gì thì làm đã từng được anh và mọi người cho là cực kì vô trách nhiệm của Doni- thứ sáu Vương và cũng là bạn thân của anh.

"Có lẽ ngay từ đầu cậu ấy cũng đã biết đám người kia là không thể trọng dụng được đấy thế nên mới luôn tỏ ra vô trách nhiệm như vậy!" Andrea đột nhiên không khỏi có chút hoài nghi mục đích ẩn dấu đằng sau những hành động ngu ngốc của cậu bạn mình. (Doni: A! Giờ tôi mới biết có những thứ này luôn đấy!!!)

- Không thành vấn đề, Andrea! Chúng ta nhất định có thể thành công.

- Hai người bọn họ thế nhưng la Vương! Là không thể bị đánh bại!!!

Erica giọng điệu tự tin đáp.

- Vâng! Chỉ hi vọng mọi chuyện đều sẽ giống như những gì cô tưởng tượng~

Nói xong những lời này, Andrea liền tuỳ theo cúp máy luôn. Ngược lại về vấn đề các hiệp hội phép thuật nghiêng hướng ủng hộ cho vị vua nào cùng với những hành động mờ ám không ngừng của cô gái mà anh vừa mới nói chuyện điện thoại xong kia, Andrea giờ đã không còn muốn bận tâm.

Mấy năm gần đây anh không ngừng chạy ngược chạy xuôi liên hệ lại vô số gia tộc và hiệp hội phép thuật. Lúc này nhìn lại những việc đã làm ngày xưa thật đúng chỉ là một trò cười~

"A a a...~ Hơn nữa đoán chừng đám người kia trước đó đều cười thầm sau lưng mình rất lâu rồi đi??" Andrea vẻ mặt tự giễu.

Một đám tất cả đều có những ý xấu riêng! Có thể trung thực nghe theo mệnh lệnh của anh và Doni mới là lạ!!! Lại nhớ tới cô gái đại diện cho đám người kia mà anh vừa nói chuyện xong...

"Màu đỏ ác ma sao? Cũng quả thật là người cũng như tên~

Thứ bảy Vương, ngài sau đó lại là làm sao đối xử với những người này đâu này???" Đẩy đẩy gọng mắt kính, nhìn nhìn đã dừng lại trong khung hình cảnh tượng Lăng đang cõng lấy Liliana vào trong sân ga.

"A a a...~ Suýt nữa thì quên! Bên cạnh ngài ấy thế nhưng vẫn còn có cả Màu xanh hiệp sĩ nữa đây này!!! Chuyện cũng thật là càng ngày càng thú vị ồ?"

Hơi làm ngẫm nghĩ trong giây lát, Andrea cuối cùng tắt đi đoạn băng ghi hình và lấy nó ra ngoài.

"Mang đi thứ này rồi gửi đi cho một số người. Mọi chuyện hẳn là sẽ càng thú vị hơn đây! Còn có Erica, bản thân cô sau đó khi nhìn thấy những cảnh tượng này lại sẽ là nghĩ như thế nào???" Andrea tâm lý không khỏi càng nghĩ càng vui vẻ đấy.

Ừm? Anh ta mới sẽ không thừa nhận mình và Doni chính là cùng một loại ác liệt và ưa thích chơi xấu loại người đây này (ngưu tầm ngưu mã tầm mã thôi).

Bỏ đi gánh nặng tâm lý suốt mấy năm nay, Andrea giờ phút này không khỏi cảm thấy cả người tràn đầy nhẹ nhàng. Bước chân ra khỏi phòng giám sát nơi ga tàu cũng không khỏi như lâng lâng lên. Thậm chí còn vui vẻ đối với đã bị phép thuật làm cho bất tỉnh hai anh chàng nhân viên an ninh trông coi trong phòng vẽ lên trên mặt vài loại hình vẽ thật là buồn cười.

"Nha! Quả nhiên trở về với chính bản thân mình vốn có vẫn là thích nhất đấy!!!" Ai đó sung sướng nghĩ.

"Phải rồi! Nếu mọi chuyện đã như vậy mình cũng không thể không đi qua chỗ của Doni xem xem. Đoán chừng sáng nay ở Vatican cũng thật là náo nhiệt đây này." Vừa mới rời đi khỏi ga tàu, Andrea trong lòng liền đã xuất hiện mới mục tiêu. Anh ta rất nhanh liền trở lại trụ sở và tìm người điều tới cho mình một chiếc máy bay lên thẳng. Tất cả chỉ là để bảo đảm rằng bản thân có thể tới kịp lúc ngắm nhìn trận chiến có một không hai thế kỷ này.

Andrea chính đang nhẹ nhàng lên máy bay thưởng thực một loại cuộc sống mới, thế nhưng ở châu Âu, còn có thật nhiều người hơn đã bắt đầu lâm vào bàng hoàng!!!

Hai vị Diệt Thần Sư- hai tên Đại Ma Vương, hai loại cách gọi tuỳ theo thái độ đối với giáo hội, tất cả mọi người đều đã biết được thông tin Lăng và Salvatore Doni rạng sáng ngày nay liền muốn tấn công Toà Thánh Vatican của đức giáo hội thiên chúa!

"Moá nó! Đây thế nhưng là Vatican a!!! Là Toà Thánh đó a!!! Tại sao lại có thể như vậy được???" Thật nhiều tín đồ thiên chúa giáo đã kinh thét hô hoán lên~ Buổi sáng hôm nay đối với bọn họ chẳng khác này ngày tận thế cuối cùng.

"Không phải đâu! Thế nhưng đó là hai vị Diệt Thần Sư đó a! Hai người kia đi tới mảnh đất cấm đó để làm gì??? Đây là chiến tranh tín hiệu sao???" Thật nhiều có hiểu biết, có tri thức những người cầm quyền đứng đầu đã kinh hoàng lên.

Đặc biệt là khi các hiệp hội phép thuật ở Italya liên hợp đưa tin cùng với Toà Thánh Vatican lời hiệu triệu kêu gọi cảnh báo và yêu cầu tiếp viện khẩn cấp, cả hai bên đều đồng loại gửi thư yêu cầu triệu hồi gấp bọn họ xuất hiện ở bên ngoài hoặc bên trong toà đất thánh kia hội họp.

Không khí giương cung bạt kiếm rất là rõ ràng!!!

Đám người từ đó không khỏi phải bắt đầu so sánh lựa chọn nhanh bên thế lực mà mình muốn ủng hộ. Sức mạnh của bọn họ tuy rằng đối với cuộc chiến này nhỏ bé không đáng là gì. Không ai có thể can thiệp vào cuộc chiến của hai vị Diệt Thần Sư và sức mạnh bí mật của giáo hội. Hơn nữa cũng không ai ngu gì mà dám trực tiếp tham gia.

Thế nhưng rất rõ ràng! Sự kiện đột xuất xảy ra lần này vừa là một lần to lớn nguy cơ, thế nhưng nó cũng chính là một cơ hột thật tốt để mở rộng và nâng cao bản thân tổ chức của họ. Hơn nữa còn là không ai có thể bỏ mặc không lựa chọn đứng đội!!! Bởi lẽ không ai có thể chắc chắn rằng, sau cuộc chiến thắng này bên thắng trận xử lý xong thế lực đối địch sẽ không nhân tiện luôn cả những thế lực không chịu lựa chọn đứng thành hành cũng tiện thể xơi tái luôn~

Nguy cơ! Lợi ích! Lớn mạnh! Hay là huỷ diệt!!!

Đã có không ít người giờ này muốn chửi mẹ!

Moá nó chứ! Không mang theo chơi chúng ta như thế có được hay không!!! Làm sao mà hôm qua còn bình yên không một chút âm thanh đánh tiếng, thứ bảy Vương thậm chí vẫn còn lái xe, ôm gái, cosplay trang phục ra đường chơi đùa diễu hành phá phách!!!

Thế mà mới sáng sớm ngày ra hôm nay thì đột nhiên gửi thư yêu cầu bọn họ lập tức tập hợp cả đây rồi???

Cái này cũng không có giống với "ý tưởng và hành động luôn luôn bộc phát không cần phải mọi người quan tâm thứ sáu Vương Salvatore" đó a!!!

Nếu là Kiếm Vương Salvatore hành động! Vậy tất nhiên sẽ là một mình ngài ấy làm việc đấy! Đám người bọn họ cũng chỉ cần đợi mọi việc xảy ra xong xuôi rồi tiếp đi lên chúc mừng bên thắng trận là được rồi~ Mới sẽ không khổ sở lựa chọn bên như lúc này đây này!!!

Nói như vậy hết thảy chuyện xảy ra hiện tại chẳng lẽ đều là do thứ bảy Vương chủ đạo mang đến???

Tối hôm qua ngài ấy thế nhưng là giả vờ hành động chơi bời là để tê liệt lòng cảnh giác của Vatican?

Vương a! Ngài cũng thật là anh minh thần võ~

Thế nhưng Vương a!!! Ngài hại chúng ta cũng thật khổ!!!

Tất cả mọi người đồng loạt thổn thức ôm oán. Có điều hiển nhiên cũng chẳng có một tí hiệu quả quái gì! Muốn chọn bên thì vẫn phải chọn bên. Muốn gọi người thì vẫn phải gọi người.

Ai cũng đều rõ ràng trong lòng. Hôm nay mang người đi qua có thể không phải là vì đánh nhau!

Thế nhưng ngươi mang ngươi ít đó chính là thể hiện ngươi thế lực yếu! Độ tổ chức không cao, số người luôn luôn túc trực bảo vệ và nghe lệnh không nhiều...vv. Dù sao tất cả đều là bị đột ngột triệu tập đấy. Ai đội hình mạnh và đông đảo hiển nhiên là thế lực của ai đấy mạnh! Hơn nữa độ chính xác không có một trăm phần trăm nhưng cũng tám chín phần mười.

Mà lại chỉ cần xác định lẫn nhau như vậy là được rồi. Sau này chiến lợi phẩm, địa vị, rồi thì lực ảnh hưởng cái gì rất có thể sẽ lấy biểu hiện lúc này đây mà định ra. Tổ chức nào mà không có lá bào tẩy cái gì a! Giấu dốt cái gì ai cũng là có thể đấy. Như thế thì cũng đừng mà giả ngu giấu dốt làm gì cho rồi~

Kéo theo các tổ chức phép thuật ở châu Âu cuống cuồng cũng chính là thật nhiều chính khách, thế lực trong chính phủ, thế lực dân gian, các đoàn thể tài phiệt, cơ cấu tổ chức có máu mặt ở châu Âu hoặc liên quan tới châu Âu nháo nhào cả lên!

Sáng nay! Cái chuyện mà bọn họ nóng bỏng quan tâm nhất đó chính là cầu mong thế lực phép thuật đứng đằng sau mình mấy người kia đừng có mà chọn sai để rồi rơi đài! Hơn nữa để cho chắc ăn tất cả đám người cũng đều đồng loạt mà chuẩn bị chuẩn bị sẵn đường ra trước cho khỏi hoạ.

Một cuộc "hành hương" tới toà đất thánh của hai vị Vua kể từ đó bắt đầu liên quan tới không ít vận mạng con người, thế lực ở châu Âu bắt đầu mở rộng ra. Càng ngày càng mãnh liệt! Càng ngày càng triệt để!!!

Sóng gió cũng là từ đó đã bắt đầu!

Lúc này cũng đã là 5h sáng tại châu Âu...

...

Kết thúc chương 157.
Bình Luận (0)
Comment