Nhật Kí Thần Linh

Chương 60

Châu Âu, nước Anh, trong một trang viên riêng biệt nào đó vốn chỉ dành cho thành viên quý tộc hoàng gia…

- Công chúa Alice, đây là tài liệu khẩn cấp chúng ta vừa mới thu được!

- Ồ! Vất vả ngươi rồi Ericson~

Lên tiếng đáp lời là một cô gái có đôi mắt màu xanh lá cây. Một mái tóc dài màu vàng bạch kim, phía sau được chải bồng lên rồi xõa tung xuống dưới một cách khá là đặc biệt. Cô ấy mặc trên mình một bộ váy đầm quý tộc màu đỏ. Chính giữa ngực và cổ là một dải nếp gấp cúc áo màu trắng rẽ đều sang hai bên. Hai bên tay tương tự là hai chiếc vớ trắng phủ ren giống như các quý bà thời xưa thường hay sử dụng. Lịch thiệp mà tao nhã~

Vẻ mặt của cô ấy lúc này mơ mơ màng màng dường như người mệt mỏi chưa tỉnh ngủ. Thân hình ngồi trên chiếc ngai vàng lớn đặt ngay chính giữa căn phòng, buồn bực đưa tay tiếp nhận lấy xấp tài liệu mỏng vừa được đưa tới.

- Được phục vụ cho ngài là vinh hạnh của tôi, thưa công chúa~

- A a a…! Thật là tuyệt mỗi khi luôn được nghe những lời như thế này vào buổi sáng!

Hai mắt khẽ híp lại cười cười nhìn người nữ trợ lý vốn là hoa hậu xuất thân đang đứng trước mặt mình, Alice thoáng lấy lại tinh thần. Bắt đầu chính thức quan sát thông tin trong tài liệu cô vừa mới nhận được.

“Sáng nay, từ 9h30 tới 10h tại Hà Nội (thành phố thủ đô của Việt Nam- khu vực Đông Nam Á) đã xuất hiện hư hư thực thực tung tích của vị Diệt Thần Sư thứ bảy cùng với đối thủ của ngài (qua tìm hiểu được nhận định là một vị dị thần mang tên Thánh Gióng của người Việt). Chiến đấu tiến hành đến cuối cùng, vị Diệt Thần Sư thứ bảy thuận lợi tiêu diệt dị thần Thánh Gióng (thu được quyền năng không rõ).”

Từng bức từng bức ảnh xa gần trái phải các kiểu chụp lại hình dáng của Nguyễn Trọng Lăng được đặt ngay mặt trên xấp tài liệu. Alice hơi hơi làm liếc qua liền tiếp tục nhìn xuống thông tin bên dưới.

“Trong cả quá trình chiến đấu đặc biệt phát hiện sự có mặt của Erica Blandelli- biệt danh Màu đỏ ác ma (đại hiệp sĩ, thiên tài thanh thiếu niên của tổ chức Thập tự giá Đồng Đen- Italya). Từ hành trình di chuyển của đối phương, nghi ngờ cả hai người bắt đầu có liên quan từ thời điểm xuất hiện cơn bão bí ẩn ngoài biển Đông cách đây hơn một tuần.

Sơ yếu thông tin:

Tên thật: Nguyễn Trọng Lăng. Giới tính: Nam. Dân tộc: Kinh. Tuổi: 18

Nghề nghiệp: Hiện đang là sinh viên trường đại học XYZ, tại địa chỉ số XX, đường YY, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội.

Dị thần đã từng đánh bại: Thánh Gióng (đã xác định), Dị thần liên quan về biển, giông tố (chưa xác định)

Quyền năng hiện có: chưa xác định.

Phương thức chiến đấu: Bắn tên, Gươm ngắn cận chiến.

Thế lực liên quan: Thập tự giá Đồng Đen- Italya (chưa xác minh)

Thân nhân: ^#^*[email protected]*($^[email protected]%$^[email protected]#%$$#

Hoàn cảnh trưởng thành: ^%@#@#[email protected]#@#*(&*@^@



- Chỉ có ngần này thông tin thôi sao?

Alice lông mày hơi nhíu lại lên tiếng hỏi.

- Rất đáng tiếc hiện tại chỉ có như vậy thôi thưa công chúa~

- Đa số hình ảnh và thông tin mà chúng ta nhận được cũng là từ chính quyền Bắc Mỹ chủ động chia sẻ. Dù sao thì trước đó cũng không có người nào nghĩ tới Đông Nam Á lại có thể xuất hiện một vị tân Vương.

- Muốn có thông tin chi tiết hơn chỉ có thể chờ đợi đám người vừa mới được phái đi tìm hiểu tin tức lần nữa tổng hợp lại~

Nữ trợ lý Ericson hơi hơi khom mình thận trọng đáp lời.

- A a a…! Như vậy hiện giờ cứ tạm thời giữ nguyên thái độ như trước cũng tốt. Đợi cho tới khi có thông tin cụ thể hơn, chúng ta sẽ bàn bạc lại về việc xử lý giao tiếp với vị Vương mới và lãnh địa của ngài ấy như thế nào.

- Tốt rồi! Liền cứ quyết định như thế đi~

- Còn chuyện gì khác nữa không Ericson?

Vị công chúa mang tên Alice khuôn mặt tỏ vẻ mệt mỏi lên tiếng.

- Đã không còn chuyện gì khác rồi thưa công chúa~

- Há!!! Cuối cùng cũng kết thúc rồi hả? Như vậy tiếp theo đó Alice

muốn nghỉ ngơi một chút chút nhé~

Vẫy vẫy tay đuổi đi vị nữ trợ lý của mình, Alice hai mắt chợt nhắm lại. Tiếp theo đó cả cơ thể của cô nàng lập tức tan biến trong không khí dường như chưa từng tồn tại vậy. Cũng chỉ có những người biết chuyện nhìn thấy tình cảnh này mới có thể hiểu được. Thân thể của công chúa Alice vừa rồi thật ra chỉ là con rối ảo ảnh do công chúa Alice tạo ra để xử lý công việc hằng ngày mà thôi. Bản thân thực sự của cô nàng thật ra còn chưa hề rời khỏi giường.

Dù rằng theo lời đồn đại thì bởi vì bản thân sở hữu năng lực tâm linh quá mạnh mẽ dẫn tới công chúa Alice thân thể vô cùng suy yếu, thường xuyên phải nằm gục trên giường để nghỉ ngơi. Và tất nhiên cũng có một số ý kiến khác thì cho rằng Alice không dùng bản thân xuất hiện đơn giản chỉ là vì cô ấy… lười không muốn tỉnh dậy.

Tất nhiên thực hư thế nào không phải là ai cũng có thể biết rõ~

Có điều mọi người tất cả đều nhất trí cho rằng công chúa Alice sở hữu năng lực vô cùng mạnh mẽ. Cô được mệnh danh là Màu trắng nữ vu (nữ tế tự), Đệ nhất ma nữ (phù thủy)…vv. Thậm chí cô được cho là có đủ sức mạnh để đối đầu không phân thắng bại đối với một vị Diệt Thần Sư khác của châu Âu là Hắc hoàng tử Alec- kẻ đứng đầu của tổ chức Royal Arsenal (vũ khí hoàng gia) luôn chống đối với hiệp hội pháp sư Witenagemot (được thành lập từ thế kỉ XIX trong thời đại Victoria) hiện tại do Alice kế thừa dẫn dắt.

Và dù có thế nào đi chăng nữa thì sự xuất hiện của vị Diệt Thần Sư thứ bảy cuối cùng cũng đi theo lưu truyền thông tin mà lan chuyển ra khắp cả thế giới này. Các tổ chức lớn trên thế giới cũng bởi vậy mà nhộn nhịp gửi mật thám tới Việt Nam để điều tra tìm hiểu hư thực vậy.

Thế cuộc cũng bởi vì thế mà trở nên sóng gió không thể lường trước được!



Hà Nội, Việt Nam., 12h30…

Địa điểm: một tòa nhà nào đó biệt thự sang trọng tại Hà thành…

- Renggg!!! Rengggg!!! Renggggg!!!

- A lô tôi Nguyễn TXX DXXX xin nghe!

- @#^%#@&*^&*@#@#[email protected]%$&*(

- Các anh đang nói cái quái quỷ gì vậy??? Làm sao tôi chưa bao giờ nghe nói tới những chuyện đó???

- %^^@#@%^#$%#^#*(%$^

- Được rồi! Lập tức đến văn phòng đợi tôi. Chúng ta cần trực tiếp gặp mặt nói chuyện!!!

- Tút… tút… tút…~

- Sao vậy anh?

- Không có gì! Anh có việc đi trước. Em cứ ăn cơm trước đi!

Chỉ một chốc lát sau, tiếng ô tô nổ vang nơi gara tòa nhà. Người rất nhanh đã bỏ đi khuất bóng. Sự ảnh hưởng thế nhưng chỉ vừa mới bắt đầu~



Tầng 10, khách sạn Hilton, Hà Nội…

- Đùa chứ??? Em nói bên ngoài gần đây xuất hiện rất nhiều dị thần???

- Dị thần không phải mỗi khi xuất hiện đều có thể ẩn náu đi không cho người khác tìm thấy được hay sao???

Nguyễn Trọng Lăng vẻ mặt không thể tin nhìn về phía Arianna(Anna) thốt lên. Hai người sau khi đồng hành xử lý xong bữa trưa ở bên ngoài hiện tại bắt đầu ở trong khách sạn nói chuyện. Nguyễn Trọng Lăng vốn dĩ lên tiếng hỏi lý do Erica tại sao đột nhiên rời đi gấp như vậy khả năng cậu chàng trước đó bất ngờ lại nghe được Anna phàn nàn về chuyện dị thần đột nhiên xuất hiện quá nhiều.

- Em nói thật đó! Đúng là bình thường dị thần có thể ẩn mình không cho người bình thường thậm chí cả ma thuật sư cũng không thể phát hiện bản thân. Thế nhưng không hiểu sao ở Việt Nam chuyện đó lại không có xảy ra a!

- Lần trước em và tiểu thư đi thuyền ra biển Đông tìm hiểu cơn bão sau khi trở về liền bắt đầu cảm nhận được sự tồn tại của dị thần rồi.

Anna vẻ mặt tội nghiệp đáp.

“Chẳng lẽ là bởi vì thần linh Việt Nam không có kết nối mạng internet với phương tây thế giới??? Không có biết mỗi khi xuất hiện đều phải ẩn dấu chính mình???”

“Cũng không đúng lắm sao? Lịch sử bao nhiêu năm trôi qua như vậy, nếu dị thần mỗi lần xuất hiện ở Việt Nam đều không ẩn dấu vậy hẳn là nước ngoài phải có người phát hiện ra từ lâu rồi chứ? Có phát hiện vậy phải có giao lưu. Mà đã từng có giao lưu… Vậy tại sao tới tận bây giờ vẫn còn có chuyện không ẩn dấu như vậy xuất hiện?”

“Chẳng lẽ trước đây Việt Nam liền chưa từng xuất hiện qua cái gọi Dị thần???”

“Hừm! Mà nói tới thì Dị thần nguồn gốc chính là từ châu Âu. Nếu có bởi vì vậy mà xuất hiện muộn ở châu Á cũng không phải không thể lý giải!”

“Thế nhưng chẳng lẽ trước đó Việt Nam thì không có thần linh rồi???”

“Haizzz! Càng ngày càng rắc rối khó nghĩ!!!”

Nguyễn Trọng Lăng đột nhiên sực nhớ tới lần đầu tiên mình gặp mặt Rùa Thần. Có vẻ như… trước đó Rùa thần cũng không có từng gặp qua cái gọi là Diệt thần sư các kiểu. Nói vậy không chừng Dị thần và Diệt thần sư khái niệm vốn là từ thời điểm đó bắt đầu liền mới xuất hiện ở Việt Nam thật. Nếu không Rùa Thần sao có thể để hắn dễ dàng giết chết như thế.”

“Ừ! Có lẽ bởi vì thế mà bọn họ hiện tại cũng không biết rằng mình đã bị phát hiện, bị săn đuổi. Cũng không phải ai cũng nhát gan sợ phiền phức, rùa rụt cổ như cụ Rùa nhà ta vừa chui ra liền chui về ngay không phải?

Chỉ là… nghi thức kia không phải là chỉ gọi mỗi Rùa thần xuất hiện không thôi sao??? Tại sao lại xuất hiện nhiều dị thần khác là thế nào? Chẳng lẽ là nghi thức đó một khi mở ra liền không thể đóng lại???

Nguyễn Trọng Lăng càng nghĩ càng cảm thấy bất an lo lắng. Đồng thời trong lòng cũng nổi lên kì lạ máu nóng, ham muốn chiến đấu các kiểu. Trước đó sau khi đánh bại Rùa thần bởi vì năng lực chiếm được không ra sao cả cộng thêm sợ hãi khi phải thực sự chiến đấu với thần linh (chủ yếu là sợ chết). Tóm lại đối với việc lần nữa mở nghi thức triệu hồi thần linh cậu thật đúng không có mấy ham muốn. Khả năng tới hiện tại…

Có vẻ như cậu cũng không phải không có sức chiến đấu không phải sao?

Có lẽ trước khi Erica về tới Việt Nam, cậu hoàn toàn có thể một lần nữa tiến hành triệu hoán dị thần để chiến đấu mới được. Dù sao thì dường như hiện tại chuyện cậu trở thành Diệt thần sư đã lan truyền ra ngoài rồi. Không lâu sau đó cũng không biết sẽ phải đối mặt với những tình huống gì. Biện pháp an toàn nhất vẫn là cướp lấy mấy cái quyền năng để phòng thân đi thôi.

Tuy rằng mỗi lần chỉ có thể cướp được tùy cơ một loại năng lực, khi chiến đấu một thời điểm cũng chỉ có thể sử dụng một loại quyền năng… Thế nhưng càng nhiều quyền năng chiến thuật sẽ lại càng đa dạng mà không phải sao?

Tóm lại khoái trá quyết định như thế đi! Tối nay bạn thân đây liền một lần nữa làm trận Thần chiến mới được.

Ừm? Nếu lại gặp được Rùa thần có khi không cần đánh nhau cũng có thể chiến thắng cũng không biết chừng.

Nguyễn Trọng Lăng vừa nghĩ tới đây vẻ mặt không khỏi cười mỉa.

Thời gian đã là 12h45 rồi…

Buổi học chiều nay biết là đi hay nghỉ nhỉ??? (Một vấn đề thâm trầm v~ vậy!!!)



Kết thúc chương 60.
Bình Luận (0)
Comment