Chương 2713. Thử xem
Chương 2713. Thử xem
Thượng Thần khẽ nói: "Vừa rồi ngươi vẫn chưa xuất ra toàn lực!"
Nữ tử thần bí cười nói: "Dùng khoảng ba phần thực lực thì phải!"
Thượng Thần gật đầu: "Ta đã đánh giá thấp ngươi rồi!"
Nữ tử thần bí khẽ mỉm cười: "Đừng lo lắng, mặc dù ta không phải là kiếm tu, nhưng kiếm của ta rất nhanh, ta cam đoan ngươi sẽ không chết trong đau đớn!"
Thượng Thần nhìn nàng: "Đến đi!"
Vừa dứt lời, trong lòng bàn tay phải của nàng ầm thầm hội tụ một luồng sức mạnh bí ẩn.
Nữ tử thần bí chuẩn bị rút kiếm, đúng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên xuất hiện trước mặt Thượng Thần.
Nữ tử thần bí dừng lại, nàng nhìn Diệp Huyền, cười nói: "Ngươi muốn động tay với ta sao?"
Diệp Huyền lắc đầu: "Giữa ta và ngươi vẫn còn một chút khoảng cách."
Nữ tử thần bí cười nói: "Một chút khoảng cách… nhận thua mà cũng nhận một cách thanh tao thoát tục như vậy! Giống cha của ngươi như đúc, da mặt thật là dày!"
Diệp Huyền nhìn nữ tử thần bí: "Ngươi không sợ Thanh Nhi sao?"
Nữ tử thần bí gật đầu: "Sợ!"
Diệp Huyền trầm giọng nói: "Ngươi không đánh lại được nàng ấy?"
Nữ tử thần bí nhẹ nhàng dùng tay trái vén tóc ở bên tai, cười nhẹ nói: "Nàng ta có thể treo ta lên đánh!"
Diệp Huyền hỏi với vẻ khó hiểu: "Vậy tại sao ngươi lại nhắm vào ta như vậy? Hơn nữa, ngươi còn là dì của ta! Ta không cầu xin tha mạng mà chỉ đơn giản là không hiểu, ngươi có thể giải đáp giúp ta được không?"
Nữ tử thần bí nhìn hắn: "Chuyện này có liên quan đến mẹ của ngươi! Cũng có liên quan đến ngươi!"
Diệp Huyền chớp mắt: "Vậy ngươi đi tìm mẫu thân của ta đi!"
Nữ tử thần bí lắc đầu: "Ta không thể giết mẫu thân của ngươi, hơn nữa mẫu thân của ngươi còn được cha ngươi bảo vệ, cho nên ta không thể làm gì nàng ta!"
Diệp Huyền tức giận đến mức nhảy dựng lên: "Vậy nên ngươi đến tìm ta?"
Nữ tử thần bí cười nói: "Ta thích bắt nạt kẻ yêu đấy, ngươi đến để đánh ta đi!"
"Ta…"
Diệp Huyền giận đến mức suýt chút nữa chết ngay tại chỗ.
Lúc này, nữ tử thần bí đột nhiên quay đầu nhìn về phía đường chân trời, nàng khẽ mỉm cười: "Nể mặt ngươi, không giết nàng ta!"
Nói xong, nàng xoay người đi về nơi cách đó không xa.
Giống như phát hiện ra điều gì đó, đồng tử của Thượng Thần đột nhiên co lại: "Nữ nhân, ngươi định làm gì!"
Nữ tử thần bí mỉm cười: "Bởi vì Bắc Hoang tộc của ngươi không giúp được gì, cho nên ta chỉ có thể chọn địch nhân của các ngươi."
Thượng Thần đột nhiên kéo tay Diệp Huyền: "Ngăn nàng ta lại! Nếu không thì ngươi xong đời đấy!"
Diệp Huyền : "..."
Ngăn cản nàng ta?
Diệp Huyền không nói nên lời.
Hắn cũng muốn ngăn cản nữ nhân này lắm chứ!
Nhưng ngăn cản bằng cách nào?
Căn bản là không thể đánh lại được!
Lúc này, Thượng Thượng Thần bỗng nhiên nói: "Ngươi có biết là mình đang làm gì không?"
Xa xa, nữ tử thần bí không dừng lại, nàng cười: "Đương nhiên là ta biết!"
Thượng Thần nhìn nữ tử thần bí: "Có khả năng ngươi không khống chế được cục diện đâu!"
Nữ tử thần bí cười và không nói gì.
Diệp Huyền bên cạnh Thượng Thần có chút tò mò: "Nàng ta định làm gì?"
Đôi mắt Thượng Thần từ từ nhắm lại: "Làm chuyện xấu!"
Diệp Huyền hỏi: "Chuyện xấu gì?"
Thượng Thần nhìn hắn: "Ngươi còn ở đây hi hi ha ha được à, có biết mình sắp xong đời rồi không!"
Diệp Huyền: "…"
Bị sự tò mò thúc đẩy nên Diệp Huyền đã đi theo nữ tử thần bí, dù sao thì hình như nữ tử này cũng không có ý định đánh hắn, cho dù là đánh hắn thì hắn cũng không thể chạy thoát!
Thượng Thần cũng đi theo phía sau.
Diệp Huyền liếc mắt nhìn nữ tử thần bí: "Rốt cuộc là ngươi muốn làm gì?"
Nữ tử thần bí nói: "Ngươi có quá nhiều chỗ dựa, ta phải tìm một vài người giúp đỡ, nếu không ta sẽ không giết được ngươi!"
Diệp Huyền do dự một chút, sau đó hỏi: "Thật sự là hận thù lớn như vậy sao?"
Nữ tử thần bí gật đầu.
Diệp Huyền nói: "Đầu hàng không giết có được không?"
Nữ tử thần bí dừng lại, nàng quay đầu nhìn Diệp Huyền: "Đầu hàng mà không giết?"
Diệp Huyền gật đầu.
Nữ tử thần bí lắc đầu, cười nói: "Bớt mặt dày đi."
Nói rồi, nàng tiếp tục đi về phía trước, không bao lâu sau nàng đã đến một cái giếng.
Trong trận đại chiến lần trước, tất cả mọi thứ trong bán kính hàng triệu dặm đều đã bị vỡ nát, nhưng giếng này vẫn cứ tồn tại.
Ánh mắt của Thượng Thần trở nên vô cùng nghiêm trọng khi nhìn thấy cái giếng.
Diệp Huyền nhìn về phía cái giếng, quanh giếng được vẽ rất nhiều bùa chú có màu đỏ như máu.
Hắn quay đầu nhìn Thượng Thần: "Bên trong đây là gì thế?”
Thượng Thần không lên tiếng.
Nữ tử thần bí ở bên cạnh đột nhiên cười nói: "Bên trong có một người rất mạnh, không đúng, mà là có rất nhiều người! Nếu ta không nhầm thì nguyên nhân khiến nền văn minh tiền sử biến mất chắc hẳn là có liên quan đến người trong giếng này đúng không?"
Thượng Thần nhìn nàng: "Tại sao ngươi lại biết về nền văn minh tiền sử?"
Nữ tử thần bí nhìn nàng: "Người còn sống từ nền văn minh tiền sử không chỉ có các ngươi.”
Thượng Thần khẽ cau mày: "Còn có ai nữa?"
Nữ tử thần bí mỉm cười mà không trả lời vấn đề này, nàng bước đến bên giếng, mở lòng bàn tay ra, một luồng sức mạnh cường đại ngưng tụ từ trong lòng bàn tay của nàng.
Thượng Thần đột nhiên nói: "Ngươi có biết sự đáng sợ của bọn họ không?"
Nữ tử thần bí gật đầu: "Có thể hủy diệt cả một thời đại nhất định là phải có bản lĩnh."
Thượng Thần nói: "Vì để phong ấn bọn họ, rất nhiều cường giả của thời tiền sử đã phải trả giá bằng mạng sống của mình, ngươi thật sự cho rằng mình có thể khống chế được cục diện sao?"
Nữ tử thần bí cười: “Thử xem!"
Thượng Thần lắc đầu: "Bọn họ sẽ không thần phục ngươi đâu!"
Nữ tử thần bí không nói gì thêm mà đột nhiên đấm xuống giếng.