Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1025 - Chương 2715. Chuyện Rất Cấp Bách

Chương 2715. Chuyện rất cấp bách Chương 2715. Chuyện rất cấp bách

Lông mày nam tử hơi nhíu lại, tay phải dần dần nắm chặt.

Nữ tử thần bí lắc đầu cười: "Ngươi có thể cướp lấy nó thử xem!"

Nam tử nhìn nàng, một lúc lâu sau, tay phải dần dần nới lỏng: "Ngươi muốn ta làm gì?"

Nữ tử thần bí cười nói: "Tạm thời đừng làm gì cả!"

Trong khi nói, nàng nhìn vào cái giếng, trong giếng có rất nhiều luồng khí tức cường đại không ngừng truyền ra ngoài.

Nữ tử thần bí nói: "Hãy để người của ngươi ở bên trong, đợi khi nào ta cần dùng đến bọn họ thì mới cho bọn họ ra ngoài!"

Nam tử im lặng một lúc, sau đó nói: "Như ngươi mong muốn!"

Trong khi nói, hắn ta ấn nhẹ tay phải về phía giếng, cái giếng trở lại bình thường ngay lập tức.

Nữ tử thần bí nhìn Diệp Huyền ở phía xa, cười nói: "Tạm biệt!"

Nói xong, nàng xoay người rời đi.

Nam tử đột nhiên nói: "Ta muốn giết một vài người!"

Nữ tử thần bí dừng lại, nàng nhìn về phía Thượng Thần ở phía xa: "Có phải là bọn họ không?"

Nam tử gật đầu.

Nữ tử thần bí lắc đầu: "Ngươi không giết được đâu!"

Nam tử nhìn nàng : "Ta có thể tự làm!"

Nữ tử thần bí cười nói: "Ta nói ngươi không thể giết được đâu!"

Lông mày của nam tử khẽ nhíu lại, đang định lên tiếng thì một luồng khí tức thần bí đột nhiên khóa chặt lấy hắn ta.

Nam tử quay đầu nhìn về phía cuối đường chân trời, đôi mắt hơi nheo lại: "Thời đại này có rất nhiều cường giả!"

Nữ tử thần bí cười nói: "Nhiều hơn ngươi nghĩ rất nhiều! Ngoài ra có một lời khuyên dành cho ngươi, ở thế giới này phải khiêm tốn một chút!"

Nói xong, nàng xoay người rời đi.

Nam tử nhìn về phía cuối chân trời, một lúc sau, hắn ta đi theo nữ tử thần bí.

Một lúc sau, hai người biến mất ở cuối đường chân trời.

Diệp Huyền im lặng.

Chết tiệt, nữ nhân này lại gọi một thế lực cường đại đến giúp rồi!

Mà cho đến hiện tại, hắn không biết nữ tử này đã gọi bao nhiêu người đến giúp đỡ!

Thượng Thần nhìn bên phải đường chân trời, nàng im lặng một lát, sau đó nhìn Diệp Huyền: "Tên của nam tử đó chính là Dạ Thần, đệ nhất cường giả thời tiền sử, năm đó vì muốn đột phá mà hắn ta đã tạo ra một đại trận siêu cấp, suýt chút nữa đã hiến tế người của một vũ trụ để đột phá rồi! Sở dĩ thời tiền sử suy tàn là vì hắn ta, thực lực của hắn ta yếu hơn nữ tử thần bí, nhưng có lẽ cũng không quá yếu. Bây giờ họ đã liên thủ…"

Nói đến đây, nàng không nói thêm gì nữa.

Sau khi Diệp Huyền im lặng một lát, hắn quay đầu nhìn đường chân trời, lúc này, An Lan Tú hẳn là đã tìm được Đinh cô nương kia rồi?

Dì nhỏ này có hơi hung dữ, không thể khống chế được!

Thượng Thần bên cạnh quay lại nhìn về phía đường chân trời, nơi đó có một nữ hài mang theo một con cá nhỏ quay người rời đi.

Thượng Thần trầm tư suy nghĩ.

Sở dĩ lúc nãy nữ tử thần bí dừng lại là vì nữ hài đó!

Thượng Thần quay đầu nhìn Diệp Huyền, nàng biết phía sau có người đang bảo vệ cái tên này!

Nhưng đó là chuyện bình thường, nếu không có ai thì tên này đã chết từ lâu rồi!

Lúc này, Diệp Huyền đi đến bên cạnh rồi khoanh chân ngồi xuống, trong chốc lát, trong cơ thể hắn phát ra rất nhiều tia lôi điện, hơn nữa còn có rất nhiều năng lượng hắc ám vật chất.

Dần dần, khí tức của Diệp Huyền càng lúc càng mạnh.



Một nơi nào đó trong tinh không, An Lan Tú đột nhiên dừng lại, nàng nhìn về nơi cách đó không xa, ở chỗ sâu trong tinh không xa xa có một tòa thành cổ.

An Lan Tú đi tới trước cửa thành và nhìn phía trên cổng thành, nơi đó có ba chữ lớn: Tiểu Dương thành.

An Lan Tú khẽ cau mày: "Tiểu Dương thành?"

Sau một lúc trầm tư, nàng bước vào bên trong.

Trong thành, người đến người đi, có người tu luyện, cũng có người bình thường.

Một lúc sau, An Lan Tú đến một quán rượu, nàng vừa bước vào quán rượu thì đã có một nữ tử mặc áo xanh chạy ra chào hỏi, nàng khẽ mỉm cười: "Cô nương là lần đầu tiên đến Tiểu Dương thành đúng không?"

Trong mắt An Lan Tú lóe lên một tia kinh ngạc: "Làm sao ngươi biết?"

Tham sam nữ tử cười nói: "Trông mặt cô nương rất lạ!"

An Lan Tú khẽ gật đầu: "Đinh cô nương có ở đây không?"

Tham sam nữ tử nhìn nàng: "Ngươi đang tìm Đinh cô nương sao?"

An Lan Tú gật đầu.

Tham sam nữ tử đánh giá nhìn nàng: "Cô nương là?"

An Lan Tú lấy ra Kiếm Linh và tiểu tháp, khi nhìn thấy Kiếm Linh và tiểu tháp, đồng tử của tham sam nữ tử đột nhiên co rụt lại: "Ngươi…”

Tiểu tháp đột nhiên nhảy dựng lên: "Tiểu Thanh, Đinh chủ mẫu đâu?"

Tiểu Thanh cười nói: "Đinh cô nương ra ngoài rồi!"

An Lan Tú khẽ cau mày: "Ra ngoài rồi?"

Tiểu Thanh gật đầu, nàng nhìn An Lan Tú: "Nhưng mà có chuyện gì gấp sao?"

An Lan Tú trầm giọng nói: "Chuyện rất cấp bách!"

Tiểu Thanh nói: "Vậy ta sẽ liên lạc với nàng ấy!"

An Lan Tú gật đầu: "Đa tạ!"

Tiểu Thanh lấy ra một lá bùa rồi vò nát nó, sau khoảng một canh giờ, không gian trước mặt đột nhiên trở nên run rẩy, một lúc sau, nàng nhìn An Lan Tú: "Phải mất năm ngày nàng ấy mới có thể trở về!"

An Lan Tú lắc đầu: "Vẫn hơi chậm!"

Tiểu Thanh do dự một chút, sau đó nói: "Chuyện rất quan trọng sao?"

An Lan Tú gật đầu.

Tiểu Thanh trầm giọng nói: "Vậy ta sẽ liên lạc lại với nàng ấy!"

Vừa nói, nàng lại lấy một truyền âm phù khác ra rồi vò nát, sau một lúc lâu, nàng nhìn An Lan Tú: "Ba ngày! Ba ngày nữa nàng ấy sẽ quay trở lại!"

An Lan Tú nhẹ nhàng nói: "Vậy ta sẽ đợi nàng ấy ở đây!"

Tiểu Thanh gật đầu: "Được!"


Bình Luận (0)
Comment