Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1128 - Chương 2818: Tới Rồi

Chương 2818: Tới rồi Chương 2818: Tới rồi

Một đao này chém xuống, khí kiếm cuối cùng cũng dừng lại!

Thế nhưng ngay sau đó, đôi đồng tử của Mục Tiểu Đao lại co lại, bởi lẽ thanh phi đao trong tay nàng đang dần bị huỷ diệt!

Vẫn không thể ngăn chặn được!

Mục Tiểu Đao thấy kinh hãi, nàng lập tức phẫn nộ nói: "Hồn Quy Trảm Thần!"

Dứt lời, linh hồn của nàng đã quay về cơ thể!

Linh hồn vừa về cơ thể thì thanh phi đao phía không xa cũng biến mất. Kiếm khí lập tức ập đến trước mặt nàng. Trong thời khắc cam go đó, nàng lấy tay làm đao và chỉ về phía trước, gào lên: "Phá!"

Uỳnh!

Cánh tay phải của Mục Tiểu Đao lập tức tan tác, một luồng sức mạnh cực lớn khiến nàng phải bay ngược về phía sau cả vạn trượng. Mà Mục Tiểu Đao vừa mới dừng lại thì thanh khí kiếm kia lại xuất hiện trước mặt nàng. Trông thấy cảnh tượng ấy, đôi đồng tử của Mục Tiểu Đao bèn co lại. Thế nhưng thanh khí kiếm đã cách nàng khoảng nửa thước kia bỗng nhiên dừng lại, sau đó chầm chậm biến mất.

Mục Tiểu Đao chầm chậm nhắm hai mắt lại!

Ở trước mặt nàng có một luồng sức mạnh thần bí. Ban nãy chính luồng sức mạnh thần bí ấy đã huỷ diệt khí kiếm kia.

Dần dần, luồng sức mạnh thần bí đó cũng biến mất.

Mục Tiểu Đao mở mắt, nàng nhìn về phía xa xa, trong mắt ngoài sát ý ra thì còn có vẻ nghiêm trọng và kiêng kị.

Nàng biết, đường kiếm khí kia không phải của Diệp Huyền, thế nếu không phải của Diệp Huyền thì là của ai cơ chứ?

Một lát sau, Mục Tiểu Đao cúi đầu nhìn vai phải của mình. Lúc này, cánh tay của nàng đã không còn nữa!

Nàng chầm chậm nhắm hai mắt lại, không biết đang nghĩ gì.

Ở một bên khác, Diệp Huyền đưa Tiểu Ách chạy như bay. Trong lúc chạy, hắn vẫn có thể cảm nhận được tình hình chiến trận ác liệt phía sau!

Đúng lúc ấy, Tiểu Ách đột nhiên nói: "Trận chiến kết thúc rồi! Dừng lại đi!"

Diệp Huyền bèn dừng lại. Hắn đặt Tiểu Ách xuống, sau đó quay người nhìn: "Nàng ta vẫn chưa chết?"

Tiểu Ách liếc nhìn phía chân trời xa xa, một lát sau lắc đầu: "Chưa đâu! Pháp tắc chi lực phía sau nàng ta đã cứu nàng ta!"

Diệp Huyền nhíu mày, hắn phẫn nộ: "Mẹ kiếp, lại còn gọi người ra giúp, má nó chứ, đúng là cái thứ không biết xấu hổ!"

Tiểu Ách liếc nhìn hắn "Lúc ngươi nói câu này không thấy xấu hổ sao?"

Diệp Huyền: "..."

Diệp Huyền ngồi xếp bằng trên mặt đất và bắt đầu trị thương!

Hiện giờ hắn đang dùng tử khí để trị thương!

Hắn đã đạt tới Phàm cảnh, giờ có thể dùng ngoại vật, bởi lẽ hắn sẽ không ỷ lại vào ngoại vật!

Tâm cảnh hiện giờ của Diệp Huyền đã hoàn toàn khác so với trước kia!

Đương nhiên, chủ yếu là hắn không thể không dùng ngoại vật!

Đúng là không thể đánh lại được mà!

Tiểu Ách ở bên cạnh cũng đang trị thương. Lúc này vết thương của nàng đã hồi phục được bảy, tám phần.

Nàng liếc nhìn Diệp Huyền: "Ban nãy tại sao ngươi lại cứu ta?"

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Chúng ta là bạn tốt cơ mà, bạn bè phải giúp đỡ nhau chứ..."

Tiểu Ách đột nhiên phẫn nộ nói: "Im miệng!"

Diệp Huyền: "..."

Tiểu Ách nhìn hắn: "Ta cho ngươi hay, với tình trạng của ta thì dù chúng ta liên thủ cũng không đánh lại được nữ nhân đó! Hơn nữa nữ nhân kia còn triệu hồi chấp pháp giả của vũ trụ. Với tốc độ của mấy tên kia thì bọn họ sẽ đuổi tới đây nhanh thôi!"

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Tiểu Ách, ngươi cũng là người ở Vũ Trụ Thần Đình, đừng bảo chấp pháp giả của vũ trụ sẽ đánh cả ngươi đấy nhé?"

Tiểu Ách chẳng tỏ vẻ gì cả: "Bọn họ sẽ không đánh ta, nhưng sẽ đánh ngươi đấy."

Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: "Thế ngươi thấy giờ ta phải làm thế nào?"

Tiểu Ách nhìn hắn: "Xử lí Mục Tiểu Đao, xử lí chấp pháp giả, sau đó xử lí Vũ Trụ Thần Đình!"

Diệp Huyền vội vàng nói: "Ngươi có cách gì hả?"

Tiểu Ách phẫn nộ nói: "Ta có cách gì chứ! Ngươi nhớ ta là người của Vũ Trụ Thần Đình, là người bảo vệ Ách Nạn pháp tắc đi có được hay không! Ngươi có thể đừng hỏi ta cách đối phó với Vũ Trụ Thần Đình được không? Ta không chung thuyền với ngươi đâu!"

Diệp Huyền cười toe toét, hắn thấy hơi gượng gạo: "Suýt chút nữa ta đã quên chuyện này!"

Tiểu Ách nhìn hắn bằng ánh mắt lạnh lùng: "Hãy nhớ, ta muốn giết ngươi đấy! Ngươi lưu ý đi!"

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Thế chúng ta bàn xem đối phó với Mục Tiểu Đao kiểu gì đi!"

Tiểu Ách trầm mặc một lát rồi nói: "Cái này thì có!"

Diệp Huyền liếc nhìn nàng: "Ngươi có ý kiến gì hay không?"

Tiểu Ách nhìn Diệp Huyền: "Có ba cách! Thứ nhất, ngươi gọi đại ca của ngươi đến!"

Diệp Huyền lắc đầu: "Không biết đại ca ta đã đi đâu rồi! Nói cách thứ hai đi!"

Tiểu Ách chỉ vào giữa trán mình: "Giúp ta lấy bỏ kiếm khí mà đại ca ngươi để lại trong đầu ra, ta đấu với nàng ta, ngươi thì đánh úp, như vậy chắc chắn có thể giết chết nàng ta!"

Diệp Huyền hỏi: "Sau khi giết nàng ta thì sao?"

Tiểu Ách nhìn hắn: "Sau đó ta sẽ giết ngươi!"

Diệp Huyền nói: "Thôi nói cách thứ ba đi!"

Hắn rất rõ rằng hiện giờ mình có thể duy trì hòa bình với Tiểu Ách là bởi nàng đang bị kiếm khí áp chế. Nếu như thu hồi kiếm khí thì nữ nhân này còn kinh khủng hơn cả Mục Tiểu Đao!

Tới khi ấy hắn sẽ phải đấu với cả hai!

Tiểu Ách chẳng tỏ vẻ gì cả: "Cách thứ ba đó chính là tiếp tục chạy trốn! Có điều đây chỉ là cách tạm thời, bởi vì sớm muộn gì nàng ta cũng tìm được ngươi!"

Diệp Huyền nói: "Ta đã đạt đến Phàm cảnh, chúng ta liên thủ thì có thể giết được nàng ta không?"

Tiểu Ách lắc đầu: "Không thể!"

Diệp Huyền đang định nói gì đó thì Tiểu Ách bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Nàng nhíu mày: "Tới rồi!"

Dứt lời, bầu trời bỗng nhiên nứt toác, một nữ tử bước ra!

Nữ tử đó chính là Mục Tiểu Đao!

Mà lúc này, thương thế của Mục Tiểu Đao đã hồi phục kha khá!
Bình Luận (0)
Comment