Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1135 - Chương 2825: Các Ngươi Lên Trước Đi

Chương 2825: Các ngươi lên trước đi Chương 2825: Các ngươi lên trước đi

Mục Tiểu Đao phẫn nộ nói: "Gì mà ỷ lớn hiếp bé? Ngươi là Phàm cảnh ta cũng là Phàm cảnh! Ỷ lớn hiếp bé sao? Hơn nữa, ngươi là nam nhân, ta là nữ nhân, một nam nhân như ngươi lại đi đánh nhau với một nữ nhân, còn dùng ngoại lực, ngươi không thấy xấu hổ sao?"

Diệp Huyền phẫn nộ mắng: "Xấu hổ cái con khỉ! Ngươi đang nói tiếng người đó hả? Tốt xấu gì ngươi cũng là một cường giả siêu cấp, ngươi có thấy mất mặt không?"

Mục Tiểu Đao vỗ vào mặt mình: "Mặt cũng chỉ là một lớp da mà thôi, có tác dụng gì chứ?"

Diệp Huyền: "..."

Bên trong Giới Ngục tháp, tiểu tháp thở dài một hơi: "Thôi xong! Xét về trình độ không biết xấu hổ thì tiểu chủ ngươi gặp phải đối thủ rồi đấy!"

Mục Tiểu Đao đột nhiên nói: "Nếu ngươi đã muốn dùng ngoại vật như vậy thì ta không khách khí nữa!"

Nói đoạn, nàng bèn nhìn Diêm Ma: "Cùng đánh hắn!"

Diêm Ma khẽ gật đầu, hắn ta đã muốn làm vậy từ lâu rồi!

Mục Tiểu Đao xoè tay ra, một thanh phi đao bèn bay vụt lên!

Còn mười ba người Diêm Ma cũng biến mất.

Đánh hội đồng!

Ở phía xa xa, sắc mặt Diệp Huyền đột nhiên thay đổi, hắn cầm kiếm chém về phía trước.

Uỳnh!

Thanh phi đao kia đã bị ép dừng lại, thế nhưng đúng lúc đó, hàng trăm tàn ảnh bỗng nhiên xuất hiện xung quanh hắn.

Đao quang đan xen nhau, không gian vỡ nát!

Diệp Huyền nhón chân phải, cả người hắn lùi về phía sau. Cùng lúc đó, hắn vung kiếm trong tay lên.

Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh!

Những tiếng nổ ầm ầm vang lên, Diệp Huyền lập tức lùi mạnh về phía sau. Trong quá trình lùi, những đường quang mang nhấn chìm hắn như một cơn cuồng phong bạo vũ!

Đúng lúc ấy, Mục Tiểu Đao phía xa xa bỗng nhiên búng tay.

Vụt!

Một thanh phi đao bỗng nhiên xuyên qua từ mảnh đao mang kia.

Rầm!

Đao mang bùng nổ, còn Diệp Huyền thì lập tức lùi về phía sau cả vạn trượng!

Hắn vừa mới dừng lại thì lồng ngực như vỡ ra, máu tươi chảy đầm đìa!

Phi đao đã khiến hắn bị thương!

Trọng thương!

Nếu không nhờ có Bất Tử Huyết Mạch đang giúp cơ thể Diệp Huyền phục hồi thì hắn đã xong đời rồi!

Đúng lúc ấy, mấy người Diêm Ma lại xông đến trước mặt hắn. Cùng lúc đó, Mục Tiểu Đao ở phía xa xa cũng xoè tay ra, lại một thanh phi đao nữa xuất hiện trong lòng bàn tay nàng.

Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền bị bao vây tấn công phía xa xa: "Kết thúc rồi!"

Dứt lời, phi đao trong tay nàng bèn bay đi!

Ở phía xa xa, đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại. Lúc này hắn đang bị các chấp pháp giả kéo chân nên không thể chống lại được thanh phi đao kia. Nếu như không ngăn cản được thanh phi đao này thì nó sẽ lấy mạng của hắn!

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Diệp Huyền bỗng nhiên gào lên: "Ngưng tụ!"

Uỳnh!

Chỉ trong chốc lát, huyết khí xung quanh bỗng nhiên ngưng tụ thành một thanh huyết kiếm. Thanh huyết kiếm này bay thẳng về phía phi đao!

Dĩ niệm ngự kiếm!

Uỳnh uỳnh uỳnh uỳnh!

Những thanh huyết kiếm chém mạnh lên phi đao. Mặc dù không bị ngăn lại nhưng tốc độ của thanh phi đao cũng đang chậm đi!

Trông thấy cảnh tượng ấy, Mục Tiểu Đao không khỏi nhíu mày. Nàng xoè tay ra, lại một thanh phi đao nữa xuất hiện. Ngay sau đó, thanh phi đao lập tức bay đi!

Vụt!

Không gian lập tức có những tiếng xé rách vang lên!

Hai thanh phi đao!

Ở phía xa xa, sắc mặt Diệp Huyền cũng trở nên hung dữ. Cơ thể hắn bỗng cháy rực!

Thiêu đốt thọ mệnh!

Mệnh Kiếm!

Thực ra thọ mệnh của Diệp Huyền chẳng còn bao nhiêu, thế nhưng lúc này hắn không thể không thiêu đốt thọ mệnh, bởi lẽ nếu không thiêu đốt thọ mệnh thì hắn chắc chắn sẽ chết!

Cùng với việc thiêu đốt thọ mệnh, khí tức của Diệp Huyền cũng bùng nổ!

Hắn nắm chặt kiếm và chém về phía trước.

Uỳnh!

Một kiếm chém xuống, đao mang trước mặt hắn bèn vỡ tan. Mười hai chấp pháp giả của vũ trụ kia và cả Diêm Ma đều bị bay về phía sau cả vạn trượng. Hai thanh phi đao của Mục Tiểu Đao cũng bị Diệp Huyền chém bay!

Còn Diệp Huyền thì như kiệt sức, suýt chút nữa hắn đã đổ gục xuống!

Lúc này, thọ mệnh của hắn chỉ còn chưa đến mười ngày!

Cũng nhờ có Kiếm Linh ngăn cản, nếu không có Kiếm Linh ngăn cản thì giờ hắn đã toi đời tại chỗ luôn rồi!

Ở phía xa xa, Mục Tiểu Đao liếc nhìn Diệp Huyền, trong lòng nàng thấy kinh ngạc vô cùng. Uy lực trong đường kiếm ban nãy của hắn có hơi không bình thường!

Sao cái tên này lắm chiêu vậy?

Mục Tiểu Đao không hề nghĩ ngợi nhiều mà xoè tay ra, lại một thanh phi đao nữa xuất hiện.

Nàng có thể nhận ra được rằng sau khi Diệp Huyền thi triển bí pháp kia, hắn trở nên yếu hơn nhiều rồi!

Hiện giờ là thời cơ tốt nhất để giết hắn!

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền ở phía xa xa đột nhiên xoè tay ra, một cái hộp xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Hắn nhìn Mục Tiểu Đao ở phía xa xa và lau máu bên khoé miệng: "Nữ nhân, ta thực sự không muốn mở cái hộp này ra vào lúc này đâu, ta khuyên ngươi lương thiện tí đi!"

Mục Tiểu Đao nhìn hắn: "Ngươi đang uy hiếp ta hả?"

Diệp Huyền phẫn nộ nói: "Lão tử đang uy hiếp ngươi đấy! Ngươi có giỏi thì lên đi!"

Mục Tiểu Đao trầm mặc.

Nàng không cho rằng Diệp Huyền đang doạ mình. Mẹ kiếp, cái tên này lắm chiêu quá đi mất!

Nhất là kiếm khí hồi đầu của hắn, nếu hắn lại thi triển nó thì...

Nghĩ đến đây, Mục Tiểu Đao bèn thu phi đao lại. Nàng lùi sang bên cạnh, sau đó nhìn Diêm Ma: "Các ngươi lên trước đi!"

Diệp Huyền: "..."
Bình Luận (0)
Comment