Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1147 - Chương 2837: Ngươi Quá Yếu

Chương 2837: Ngươi quá yếu Chương 2837: Ngươi quá yếu

Mục Tiểu Đao tức đến mức bật cười: "Tiếp cái đầu ngươi ấy, lão nương hết chịu nổi rồi! Nào, lão nương tiếp một kiếm của ngươi, ngươi..."

Nàng còn chưa nói xong thì Diệp Huyền ở phía dưới đã rút kiếm xông lên. Tốc độ của hắn rất nhanh, chớp mắt đã tới trước mặt Mục Tiểu Đao.

Mặc dù Diệp Huyền đánh tập kích, song Mục Tiểu Đao là một nhân vật như thế nào chứ?

Khoảnh khắc Diệp Huyền ra tay, nàng đã phản ứng lại. Khi kiếm của hắn chém về phía nàng, nàng đã giơ đao lên chắn!

Tiếp một kiếm thôi mà?

Kiếm của Diệp Huyền không khiến nàng bị thương được đâu, nhất là hiện giờ hắn không ở trong trạng thái điên cuồng. Mà dù Diệp Huyền có tiến vào trạng thái điên cuồng thì nàng cũng không hề hấn gì!

Nàng rất tự tin mình có thể đỡ được kiếm của hắn!

Mà lúc kiếm của Diệp Huyền chém lên thanh phi đao của Mục Tiểu Đao, sắc mặt Mục Tiểu Đao lập tức thay đổi, trong mắt nàng là vẻ khó tin.

Rầm!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, phi đao của Mục Tiểu Đao vỡ tan. Cùng lúc đó, Mục Tiểu Đao cũng lùi về phía sau cả vạn trượng!

Bầu không khí trở nên an tĩnh!

Tất cả mọi người đều sững sờ!

Trong đó bao gồm cả Đông Lý Tinh và nữ tử thần bí!

Sao đột nhiên Diệp Huyền lại kinh khủng như vậy?

Hai nữ tử đưa mắt nhìn nhau, trong mắt họ là vẻ ngơ ngác.

Mà ở phía xa xa, sau khi Mục Tiểu Đao dừng lại, nàng chớp mắt, trong đầu nàng lúc này trắng xoá!

Chuyện quái gì thế này?

Đây là suy nghĩ giờ khắc này của nàng!

Rất nhanh sau đó, hình như Mục Tiểu Đao đã nhận ra được điều gì, nàng bỗng phẫn nộ chỉ vào Diệp Huyền ở phía xa xa: "Ngươi gian lận!"

Nàng nhận ra lúc kiếm của Diệp Huyền chém lên phi đao của nàng đã có một luồng sức mạnh thần bí xuất hiện. Chính luồng sức mạnh thần bí ấy đã khiến nàng phải lùi bước!

Mà luồng sức mạnh này không phải sức mạnh của Diệp Huyền!

Gian lận!

Nàng vừa dứt lời thì tất cả mọi người đều nhìn về phía Diệp Huyền. Đường kiếm ban nãy của Diệp Huyền quá khoa trương!

Ở phía xa xa, Diệp Huyền chầm chậm thu kiếm lại. Hắn liếc nhìn Mục Tiểu Đao, trong mắt là vẻ khinh miệt: "Ngươi chẳng biết gì về sức mạnh cả! Hôm nay không giết ngươi, ngươi trở về tu luyện thêm mười mấy vạn năm nữa đi!"

Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.

Thực ra là hắn chạy!

Đường kiếm ban nãy của Diệp Huyền đương nhiên không phải sức mạnh của hắn!

Hắn đã sử dụng kiếm đạo ý chí của thanh sam nam tử!

Trong một kiếm ban nãy của Diệp Huyền có kiếm đạo ý chí của thanh sam nam tử, thế nên nó mới mạnh như vậy!

Sau khi chém kiếm, kiếm đạo ý chí của thanh sam nam tử vẫn chưa hoàn toàn biến mất mà tiến vào hôn mê luôn!

Dẫu sao thì đó cũng chỉ là một chút kiếm đạo ý chí còn sót lại, vốn đã chẳng mang nhiều sức mạnh gì.

Nếu như là kiếm đạo ý chí mà thanh sam nam tử cố ý để lại thì chắc chắn cực kì kinh khủng. Nhưng tiếc rằng chút kiếm đạo ý chí đó không phải.

Nghe Diệp Huyền nói vậy, Mục Tiểu Đạo uất nghẹn, nàng phun một ngụm máu tươi.

Nàng tức điên lên rồi!

Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vẫn là do ban nãy kiếm đạo ý chí đã khiến nàng bị thương!

Mục Tiểu Đao nhìn chằm chằm Diệp Huyền phía dưới: "Ngươi gian lận!"

Ở phía dưới, Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại, hắn dùng huyền khí truyền âm: "Ta gian lận đấy, ngươi tới cắn ta đi nè!"

Mục Tiểu Đao: "..."

Lúc này, Diệp Huyền mở mắt ra nhìn nàng và nói với vẻ trào phúng: "Ngươi thua rồi mà còn nói người khác gian lận... Da mặt của ngươi đúng là dày thật đấy, ta tự thấy mình không bằng!"

Nghe hắn nói vậy, tay phải của Mục Tiểu Đao bỗng xoè ra, một thanh phi đao bay lên.

Lúc này, nữ tử thần bí lại chắn trước mặt Diệp Huyền, nàng tung một quyền!

Uỳnh!

Một quyền này của nàng đã ngăn thanh phi đao kia lại!

Có điều trên nắm đấm của nàng cũng xuất hiện một vết đao chém rất sâu, song nó đã hồi phục nhanh chóng!

Mục Tiểu Đao nhìn chằm chằm Diệp Huyền, giờ khắc này nàng đã lấy lại sự bình tĩnh!

Nàng biết, Diệp Huyền đang cố ý chọc tức mình.

Mục Tiểu Đao bỗng bật cười: "Ta đã tiếp một kiếm của ngươi, giờ đến lượt ngươi tiếp một đao của ta!"

Nói đoạn, trong lòng bàn tay nàng lại xuất hiện thanh phi đao.

Khoảnh khắc ấy, nàng không còn giữ sức nữa!

Mà lúc này, Diệp Huyền lại nói: "Không đánh nữa!"

Mục Tiểu Đao nhíu mày: "Tại sao?"

Diệp Huyền nhìn nàng: "Ngươi quá yếu!"

Mục Tiểu Đao lập tức tức đến mức lồng ngực muốn nổ tung!

Mẹ kiếp!

Cả đời này nàng chưa gặp kẻ nào vô liêm sỉ như vậy!

Nàng quá yếu ư?

Quá yếu?

Mục Tiểu Đao tức đến mức bật cười: "Diệp Huyền, ngươi nói ta quá yếu ư? Nào nào! Ngươi lại tiếp thêm một đao của ta nữa xem!"

Diệp Huyền chẳng tỏ vẻ gì cả: "Thắng thua đã phân, cần gì phải đánh nữa!"

Mục Tiểu Đao phẫn nộ gào lên: "Ngươi đi ra đây cho lão nương, chúng ta tiếp tục đánh!"

Nói đoạn, nàng lại chuẩn bị ra tay một lần nữa. Lúc này, nữ tử thần bí bỗng chắn trước mặt Diệp Huyền.

Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt phẫn nộ: "Trốn sau lưng một nữ tử mà ngươi không thấy ngại à?"

Nữ tử thần bí nhìn nàng: "Ta là mẹ ruột của hắn!"

Mục Tiểu Đao: "..."

Diệp Huyền liếc nhìn nữ tử thần bí mà không lên tiếng.

Mục Tiểu Đao không thèm để ý đến nữ tử thần bí, nàng lại nhìn Diệp Huyền. Diệp Huyền bỗng nhìn về phía Đông Lý Tinh: "Tộc trưởng, ban nãy ngươi nói có cường giả của Vũ Trụ Thần Đình đang đến chỗ này?"

Đông Lý Tinh gật đầu: "Ngươi có suy nghĩ gì sao?"

Diệp Huyền bỗng chĩa kiếm vào Mục Tiểu Đao ở phía xa xa:" Suy nghĩ của ta rất đơn giản, đó chính là trước khi cường giả của bọn họ đến đây thì chúng ta sẽ xử mấy người này trước!"

Đông Lý Tinh nhìn hắn: "Từ giờ trở đi, tất cả các cường giả đều do ngươi chỉ huy!"

Nói đoạn, nàng bèn xông về phía Thánh Ngôn Sư!

Nàng bắt buộc phải kéo chân các cường giả đẳng cấp bên Mục Tiểu Đao!

Diệp Huyền nhìn Mục Tiểu Đao: "Đấu riêng không?"

Mục Tiểu Đao sững sờ, sau đó nàng xoè tay ra: "Tới đi!"

Diệp Huyền ngoác miệng cười: "Ôi ngại quá, ta lừa ngươi đấy! Giờ ta muốn đánh hội đồng cơ!"

Nói đoạn, hắn bèn cầm kiếm chĩa vào Mục Tiểu Đao: "Mọi người xông lên, chém chết nữ nhân này!"

Nói đoạn, Diệp Huyền cũng xông lên. Phía sau hắn là một đoàn cường giả của Bất Tử Đế Tộc.

Mục Tiểu Đao: "..."
Bình Luận (0)
Comment