Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1154 - Chương 2844: Buộc Phải Tàn Nhẫn

Chương 2844: Buộc phải tàn nhẫn Chương 2844: Buộc phải tàn nhẫn

Diệp Huyền thầm thấy kinh ngạc, hắn nhìn Đông Lý Tinh, Đông Lý Tinh nói: "Bên trong chiếc nhẫn này có máu của tiên tổ. Vào lúc quan trọng, nó có thể ngăn được một đòn tấn công chí mạng! Ngoài ra, ngươi có thể dùng chiếc nhẫn này để điều động tất cả cường giả của Thất Duy vũ trụ, Bát Duy vũ trụ, Cửu Duy vũ trụ và Thập Giới. Ngươi cũng có thể điều động người trong Bất Tử Đế Tộc, trừ các trưởng lão và một vài người đặc biệt ra."

Diệp Huyền chớp mắt: "Người đặc biệt?"

Đông Lý Tinh nhìn hắn và mỉm cười: "Đừng bảo ngươi tưởng những người trước đó đã là con bài cuối cùng của Bất Tử Đế Tộc ta rồi đấy nhé?"

Diệp Huyền sững sờ, sau đó vội vàng hỏi: "Chúng ta còn có con bài nào khác sao?"

Đông Lý Tinh bèn nở nụ cười, nàng rất hài lòng với câu "chúng ta" của Diệp Huyền, phải nói là nàng thấy được an ủi mới đúng!

Điều nàng sợ nhất là Diệp Huyền không có cảm giác thuộc về với Bất Tử Đế Tộc!

Đông Lý Tinh thu hồi tâm tư, nàng mỉm cười: "Sau này ta sẽ nói cho ngươi!"

Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Được! Tộc trưởng, ta phải đi xử lí một chuyện!"

Đông Lý Tinh gật đầu: "Đi đi!"

Diệp Huyền chắp tay rồi quay người rời đi.

Đông Lý Tinh bỗng bảo: "Đợi đã!"

Diệp Huyền quay người nhìn Đông Lý Tinh, Đông Lý Tinh xoè tay ra. Một viên đan dược bèn bay đến trước mặt Diệp Huyền: "Đây là Thọ Mệnh Đan, có thể giúp ngươi tăng ít nhất trăm năm thọ mệnh!"

Diệp Huyền cũng không từ chối, hắn nhận lấy viên Thọ Mệnh Đan: "Cảm ơn!"

Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi!

Sau khi Diệp Huyền rời đi, Đông Lý Tinh bỗng nói: "Phái người tới Ngũ Duy vũ trụ, ta muốn tìm hiểu về cái tên này!"

Nàng rất muốn biết xem rốt cuộc Diệp Huyền là một người như thế nào!

Dẫu sao thì hắn cũng là thiếu chủ của Bất Tử Đế Tộc mà!

Hắn không chỉ có thiên phú và thực lực mạnh mà còn có nhân phẩm đáng để người ta tin tưởng!

Nếu như nhân phẩm của hắn không ổn thì nàng sẽ không để hắn tiếp quản Bất Tử Đế Tộc!

Diệp Huyền tới một phủ đệ.

Tiêu tộc.

Diệp Huyền vừa mới tới trước cổng thì một lão giả đã ra đón. Người này chính là tộc trưởng của Tiêu tộc.

Tộc trưởng Tiểu tộc vội vàng cung kính hành lễ: "Tham kiếm thiếu tộc trưởng!"

Chuyện Diệp Huyền là thiếu chủ của Bất Tử Đế Tộc đã được Bất Tử Đế Tộc tuyên bố khắp Cửu Duy vũ trụ. Giờ ai mà chẳng biết Diệp Huyền hắn?

Diệp Huyền siết chặt sợi dây trong tay, hắn nói: "Ta muốn gặp Tiêu Phi cô nương!"

Lão giả vội nói: "Mời thiếu chủ đi theo ta!"

Nói đoạn, hắn ta bèn đưa Diệp Huyền vào trong.

Bên trong một căn phòng.

Diệp Huyền yên lặng đứng, trước mặt hắn không xa có một nữ tử đang ngồi. Nữ tử này đội phong quan, mặc giá y màu đỏ.

Vẻ mặt nàng rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt thì không còn tiêu cự.

Diệp Huyền trầm mặc, hắn siết chặt sợi dây trong tay. Khoảnh khắc ấy, hắn thực sự sẵn sàng đối mặt với cả mười Mục Tiểu Đao.

Một lát sau, hắn hít một hơi thật sâu rồi đi đến trước mặt nữ tử, sau đó đưa sợi dây cho nàng, run rẩy nói: "Tiêu tiểu thư... hắn ta... hắn ta nói... từ hôn..."

Tiểu Phi nhìn hắn mà không nói chuyện. Không biết từ lúc nào mà hai má nàng đã đẫm nước.

Diệp Huyền không dám nhìn ánh mắt Tiêu Phi, hắn cúi đầu.

Khoảnh khắc ấy, ánh mắt của nữ tử sắc như lưỡi đao.

Hồi lâu sau, nữ tử cầm lấy sợi dây, nàng nhìn sợi dây, nhìn mãi đến lúc bật cười, cười xong lại khóc.

Diệp Huyền siết chặt hai tay: "Xin lỗi!"

Nữ tử nhìn Diệp Huyền: "Hôm nay là hôn lễ của ta và hắn ta."

Diệp Huyền cúi đầu, hắn run rẩy nói: "Xin lỗi!"

Nữ tử chầm chậm nhắm hai mắt lại: "Ngươi đi đi! Ta không muốn nhìn thấy ngươi nữa!"

Diệp Huyền hành lễ với nữ tử: "Xin lỗi..."

Nói đoạn, hắn bèn rời khỏi căn phòng.

Bên trong căn phòng, nữ tử nhìn sợi dây trong tay. Hình như nàng nhớ lại điều gì đó mà bỗng mỉm cười: "Quân hiểu ta, ta hiểu quân... Thanh lang, đi chậm thôi..."

Bên ngoài căn phòng, đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại. Hắn lập tức quay lại căn phòng. Bên trong phòng, hai mắt nữ tử đã nhắm chặt, cơ thể nàng không còn chút sinh cơ nào. Trên tay nàng là sợi dây đang rung lắc...

Nữ tử cứ ngồi ở đó, y phục đỏ như lửa.

Trước cửa phòng, Diệp Huyền như mất hồn.

Hồi lâu sau, hắn quỳ xuống trước cửa, hai tay hắn ôm dầu, run rẩy nói: "Xin lỗi..."

Tự trách!

Giờ khắc này, hắn đang tự trách chính mình.

Bất Tử Đế Quân còn chẳng biết hắn là ai, thế nhưng bọn họ vẫn chết để bảo vệ hắn... Những Bất Tử Đế Quân này là con của người khác, là phụ thân của người khác, là phu quân của người khác...

Hắn có tài có đức gì mà để nhiều người chết vì bảo vệ hắn như vậy?

Lòng Diệp Huyền đau đớn vô cùng!

Lúc này, Đông Lý Tinh xuất hiện bên cạnh hắn.

Nhìn Diệp Huyền quỳ xuống một cách đau khổ như vậy, Đông Lý Tinh nửa thấy vui nửa thấy lo lắng.

Vui là bởi Diệp Huyền trọng tình nghĩa!

Nàng đã có được tất cả tài liệu về Diệp Huyền cũng như những sự việc mà hắn đã trải qua. Sau đó nàng kết luận rằng hắn là một thiếu niên cực kì trọng tình nghĩa, nhân phẩm thì khỏi phải bàn.

Nhưng điều khiến nàng lo lắng là Diệp Huyền quá trọng tình nghĩa!

Một gia chủ của một gia tộc mà quá trọng tình nghĩa thì có lẽ sẽ làm việc theo cảm tính. Đây chẳng phải chuyện tốt đẹp gì, bởi lẽ làm chủ gia tộc, bất cứ chuyện gì cũng không được để tình cảm chi phối, bắt buộc phải suy nghĩ cho đại cuộc! Làm việc theo cảm tính sẽ hại đến tính mạng của vô số người!

Cũng may là Diệp Huyền làm việc rất quả quyết, cũng rất dứt khoát, nhất là khi đối mặt với kẻ địch, hắn chưa bao giờ nương tay. Về chuyện này thì rất được!

Thân làm chủ gia tộc thì bắt buộc phải tàn nhẫn!
Bình Luận (0)
Comment