Chương 2847: Thôi thì thôi vậy
Chương 2847: Thôi thì thôi vậy
Nhất kiếm miểu sát, Bất Tử Huyết Mạch cũng chẳng có tác dụng gì trong trường hợp này!
Tất cả các cường giả Bất Tử Đế Tộc đều sững sờ!
Nam nhân này là ai?
Đây là câu hỏi trong đầu tất cả các cường giả Bất Tử Đế Tộc.
Đúng lúc ấy, một bạch phát lão giả xuất hiện.
Người này chính là tộc trưởng Bất Tử Đế Độc - Đông Lý Ngạo!
Đông Lý Ngạo nhìn thanh sam nam tử, đang định nói gì đó thì thanh sam nam tử bỗng nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta. Sắc mặt Đông Lý Ngạo lập tức thay đổi, hắn ta đánh một quyền thật mạnh ra!
Một quyền ấn xuất hiện, trên quyền ấn còn có ngọn lửa đang cháy rực.
Sức mạnh của Bất Tử Huyết Mạch!
Thanh sam nam tử xuất kiếm. Đường kiếm này của hắn ta xuyên qua quyền ấn của Đông Lý Ngạo. Ngay sau đó, thanh kiếm lập tức đè trước trấn Đông Lý Ngạo!
Bầu không khí lập tức yên tĩnh!
Tộc trưởng Bất Tử Đế Tộc lớn mạnh lại bị đánh bại như vậy sao?
Còn chẳng có chút sức phản kháng nào luôn?
Trong mắt mọi người là vẻ khó tin, ngoài ra còn có nỗi sợ!
Đúng lúc ấy, một nữ tử ở bên cạnh bỗng nhiên gào lên: "Dương Diệp!"
Người nói không phải ai khác mà chính là nữ tử thần bí, cũng chính là mẫu thân của Diệp Huyền!
Nữ tử thần bí nhìn thanh sam nam tử phía xa xa, nàng run rẩy nói: "Hắn ta là cha..."
Thanh sam nam tử đột nhiên quay đầu, hắn ta gào lên: "Nam nhân giết người, nữ nhân câm miệng!"
Nói đoạn, hắn ta bèn chém mạnh kiếm xuống.
Vụt!
Đông Lý Ngạo bèn bị chém làm đôi, máu tươi tuôn ra khắp mặt đất...
Lúc này cả Bất Tử Giới trở nên tĩnh mịch!
Tộc trưởng mà mọi người luôn cho rằng vô địch kia đã bị thanh sam nam tử giết rồi!
Nhất kiếm miểu sát!
Hơn nữa chưa kịp nói câu nào đã chết rồi!
Trong lịch sử, tộc trưởng Bất Tử Đế Tộc là người chết ấm ức nhất!
Nữ tử thần bí ở bên cạnh đầu óc trắng xoá.
Nàng rất hận phụ thân của mình, thế nhưng chưa đến mức muốn hắn ta chết như vậy...
Tuy nhiên, thanh sam nam tử vẫn chưa chịu dừng tay!
Hắn ta cầm kiếm, quay đầu nhìn về phía bên phải. Ở đó có hàng chục trưởng lão của Bất Tử Đế Tộc!
Tất cả đều là cường giả Đỉnh Phong cảnh!
Tuy nhiên, thanh sam nam tử vung kiếm một cái là đầu của chục trưởng lão đó lập tức lìa khỏi cổ!
Tất cả đều bị miểu sát!
Còn chẳng có sức mà phản kháng!
Khoảnh khắc ấy, các cường giả của Bất Tử Đế Tộc đều tuyệt vọng!
Giờ khắc này bọn họ mới hiểu rằng số lượng chẳng có ý nghĩa gì với thanh sam nam tử này!
Đúng lúc ấy, một giọng nói vang lên từ mãi bên trong Bất Tử Giới: "Hoán tổ!"
"Hoán tổ!"
Dứt lời, tất cả các cường giả Bất Tử Đế Tộc bèn đồng thanh gào lên.
Đây là hi vọng cuối cùng của bọn họ!
Tiên tổ của Bất Tử Đế Tộc!
Người đầu tiên có Bất Tử Huyết Mạch!
Dưới sự chờ mong của tất cả mọi người, một lão giả xuất hiện trên bầu trời Bất Tử Giới. Lão giả này mặc trường bào màu đen, hắn ta vừa xuất hiện thì tất cả các cường giả Bất Tử Đế Tộc bèn quỳ xuống!
Áp chế huyết mạch!
Đây là sự áp chế đến từ nơi sâu nhất bên trong huyết mạch. Bọn họ tu luyện Bất Tử Huyết Mạch, mặc dù được đất trời ưu ái, thế nhưng cũng có một khuyết điểm chí mạng, đó chính là bị tổ huyết áp chế!
Lão giả nhìn thanh sam nam tử phía xa xa. Dần dần, ánh mắt hắn ta trở nên nghiêm trọng.
Nguy hiểm!
Đây chính là cảm nhận của hắn ta!
Lão giả đang định nói gì đó thì thanh sam nam tử bỗng đâm kiêm về phía trước.
Đôi đồng tử của lão giả co lại, hắn ta đánh một quyền!
Một kiếm rất đơn giản!
Một quyền cũng rất đơn giản!
Vụt!
Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, một thanh kiếm xuyên qua tay của lão giả, sau đó đâm thẳng vào cổ họng hắn ta.
Miểu sát!
Miểu sát hoàn toàn!
Khoảnh khắc ấy, tất cả các cường giả Bất Tử Đế Tộc đều tuyệt vọng!
Đến cả lão tổ cũng bị miểu sát thì còn đánh gì nữa!
Ở phía dưới, ánh mắt Đông Lý Tinh tràn ngập vẻ hoảng loạn.
Bất Tử Đế Tộc sắp bị huỷ diệt rồi sao?
Lúc này, thanh sam nam tử quay đầu nhìn Đông Lý Tinh. Sắc mặt Đông Lý Tinh lập tức thay đổi, nàng nhìn chằm chằm thanh sam nam tử, hai tay siết chặt, ánh mắt không chút sợ hãi!
Người của Bất Tử Đế Tộc không ai không xuất sắc!
Dù cả tộc chết hết thì bọn họ cũng không đầu hàng!
Đúng lúc thanh sam nam tử định ra tay thì nữ tử thần bí bỗng nhiên chắn trước mặt Đông Lý Tinh. Nàng nhìn hắn ta, trong mắt là vẻ cầu xin: "Bỏ qua cho bọn họ đi! Được không?"
Thanh sam nam tử siết chặt thanh kiếm trong tay phải, đôi mắt hắn ta như một huyết hải. Đúng lúc ấy, một giọng nói vang lên từ bên cạnh: "Đủ rồi!"
Phía sau cách thanh sam nam tử không xa là một nữ tử. Nữ tử này mặc váy dài màu xanh lục, trông nho nhã vô cùng.
Nghe nữ tử nói vậy, lệ khí và sát ý trên người thanh sam nam tử dần biến mất. Hồi lâu sau, hắn ta trở lại trạng thái bình thường.
Thanh sam nam tử quay người kéo lấy tay nữ tử, đoạn nói: "Thanh Thi bảo thôi thì thôi vậy!"
Nói đoạn, hắn ta bèn kéo nữ tử đi về phía chân trời.