Chương 2870: Tiểu Ngưu
Chương 2870: Tiểu Ngưu
Vũ Trụ Thần Đình lại phái thêm cường giả tới nữa!
Mà cảnh giới của mấy người thần bí mặc bạch bào vừa mới tới này đều đã vượt qua Thiên Vị cảnh!
Vũ Trụ Thần Đình còn mạnh hơn trong dự liệu của hắn ta!
Lúc này, một bạch bào cường giả dẫn kia đột nhiên gỡ mặt nạ xuống, đó là một gương mặt già nua!
Hắn ta chính là điện chủ của Thần Huyền Điện – Lâm Thương!
Ánh mắt Lâm Thương rơi lên người tiểu gia hỏa màu trắng ở bên dưới, ngay khi nhìn thấy nàng, trong ánh mắt hắn ta lóe lên vẻ thất vọng: "Chỉ là một phân thân... thật đáng tiếc!"
Nếu đây là bản thể và nếu như Vũ Trụ Thần Đình có thể khống chế được nàng vậy đây đúng là một chuyện cực kỳ tốt!
Linh Tổ!
Tính cho đến hiện tại, tuy rằng Vũ Trụ Thần Đình có Linh Điện nhưng sự tồn tại mang cấp bậc như Linh Tổ này thì lại không có lấy nổi một!
Tác dụng của một Linh Tổ thật sự không phải lớn thường thôi đâu!
Bên dưới, tiểu gia hỏa màu trắng đã triệu hồi xong rồi, nàng lấy kẹo hồ lô ra tiếp tục ăn.
Lần này triệu hồi có hơi nhiều cho nên rất mệt! Cần phải bồi bổ!
Lâm Thương lại lắc đầu: "Đáng tiếc!"
Nếu Linh Tổ trước mặt này là bản thể vậy không cần biết sẽ phảu hy sinh cái giá lớn bao nhiêu, hắn ta vẫn phải mang được nàng về Vũ Trụ Thần Đình!
Nhưng đáng tiếc lại không phải!
Chẳng qua cũng không thành vấn đề, có phân thân vậy có nghĩa là có bản thể, đợi sau khi chuyện này kết thúc, với thực lực của Vũ Trụ Thần Đình muốn tìm được bản thể của Linh Tổ này cũng không phải là chuyện khó!
Lâm Thương nhìn về phía Diệp Huyền ở cách đó không xa, lúc này Diệp Huyền vẫn đang đánh nhau với Mục Tiểu Đao!
Bây giờ Mục Tiểu Đao càng đánh lại càng tức tối bởi vì sau khi Diệp Huyền có cái thuẫn ghẻ này rồi, nàng hoàn toàn không thể làm gì được hắn!
Cái thuẫn này phản sát thương một trăm phần trăm!
Chơi vậy ai chơi lại?
Chẳng qua, Diệp Huyền cũng không thể làm gì được nàng!
Đôi bên đánh đến hơi căng thẳng!
Lúc này, đột nhiên Lâm Thương hô: "Giết!"
Vừa dứt lời, một bạch bào cường giả sau lưng hắn ta giẫm lên một bước, ngay sau đó, phi luân trong tay hắn ta trực tiếp bay đi.
Vút!
Trong sân, một tiếng xé gió cực kỳ chói tai bất chợt vang lên!
Diệp Huyền ở đằng xa lập tức thay đổi sắc mắt, hắn quay phắt người lại giơ thuẫn lên đầu chắn.
Ầm!
Phi luân kia trực tiếp bị đánh bay, hơn nữa còn bay ngược về phía bạch bào cường giả đã ra tay kia với tốc độ vô cùng kinh người!
Bạch bào cường giả nọ hơi sững sờ, hắn ta không ngờ cái thuẫn đó của Diệp Huyền lại ghê gớm như thế, còn có thể bắn ngược luôn!
Đúng lúc này, đột nhiên Lâm Thương đẩy nhẹ tay phải lên, chiếc phi luân kia trực tiếp bị ép phải dừng lại tại vị trí cách hắn ta vài trượng!
Hắn ta nhìn về phía Diệp Huyền ở đằng xa, ngón tay búng nhẹ vào phi luân!
Ầm!
Không gian trước mặt Diệp Huyền lập tức mai một, sắc mặt hắn cũng thay đổi, trực tiếp giơ thuẫn lên chắn!
Ầm!
Cùng với một tiếng nổ vang vọng, Diệp Huyền đột nhiên bị đẩy lùi về sau hơn nghìn trượng, nhưng không gian trước mặt Lâm Thương kia cũng trực tiếp vỡ nát và tan biến, có điều, vẫn không thể làm hắn ta bị thương.
Lâm Thương hơi nhíu mày lại, cái thuẫn cổ kia không phải kỳ lạ thường thôi đâu!
Cách đằng xa, sau khi Diệp Huyền dừng lại, sắc mặt hắn cũng hơi nặng nề bởi vì hắn phát hiện ra hình như loại sức mạnh thần bí bên trong cái thuẫn cổ này đã biến mất rồi!
Mất rồi!
Nếu không còn loại sức mạnh thần bí đó nữa vậy có khả năng sẽ không còn cách nào bắn ngược tiếp nữa!
Hắn vội vàng chạy tới trước mặt tiểu gia hỏa màu trắng kia, tiểu gia hỏa màu trắng chớp mắt sau đó thổi nhẹ một hơi tử khí vào trong.
Ầm!
Cái thuẫn cổ đó dường như bị kích hoạt trở lại, trên thuẫn lập tức tản ra một luồng lưu quang tối màu thần bí, mà luồng sức mạnh thần bí kia cũng đã xuất hiện trở lại!
Diệp Huyền chớp mắt: "Phải bổ sung năng lượng sao?"
Tiểu gia hỏa gật đầu.
Diệp Huyền có hơi cạn lời, hóa ra cái thứ này cần phải bổ sung năng lượng nhưng cũng may là mình cũng có tử khí!
Lâm Thương ở phía chân trời nhìn về phía hắn: "Cùng ra tay!"
Rất dễ nhận thấy, hắn ta không có ý định đánh lẻ với Diệp Huyền!
Đánh hội đồng mới là vương đạo!
Vừa dứt lời, Lâm Thương đã trực tiếp dẫn đầu lao về phía Diệp Huyền, phía sau hắn ta là hai mươi bảy cường giả trên Thiên Vị cảnh!
Đây là muốn giết chết Diệp Huyền mà!
Trông thấy hai mươi bảy cường giả này lao đến, sắc mặt của Diệp Huyền dần trở nên dữ tợn. Hắn biết dù mình có cái thuẫn này thì cũng không thể đánh lại được hai mươi tám người kia. Phải biết rằng, ở bên cạnh vẫn còn một Mục Tiểu Đao đang nhăm nhe như hổ đói rình mồi, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào!
Nhưng đánh không lại cũng vẫn phải đánh!
Tay phải của hắn nắm chặt Kiếm Linh định kích hoạt huyết mạch. Mà lúc này, tiểu gia hỏa màu trắng ở bên cạnh đột nhiên dùng móng vuốt nhỏ quào vào người hắn.
Diệp Huyền quay đầu nhìn về phía nàng, tiểu gia hỏa nhoẻn miệng cười sau đó móng vuốt nhỏ chỉ về phia chân trời.
Diệp Huyền ngẩng đầu lên, đúng lúc này, một đạo hắc ảnh đột nhiên lao vút lên trời.
Ầm!
Phía chân trời biến thành một màu đen tối, mà Lâm Thương đang dẫn đầu lao tới kia cũng trực tiếp bị một luồng sức mạnh to lớn ép phải dừng lại tại chỗ!
Trước mặt hắn ta là một con trâu, nói một cách chính xác thì chính là một con cự ngưu có thể hình như một hòn núi nhỏ!
Chính con trâu này đã cưỡng chế chặn Lâm Thương lại!