Chương 2878: Hơn ba trăm năm
Chương 2878: Hơn ba trăm năm
Lão giả lưng gù nói cả nửa canh giờ. Có thể nói, chuyện gì hắn ta cũng kể rất chi tiết!
Sau khi lão giả lưng gù nói xong, nữ tử bèn híp mắt lại: "Hắn cũng biết điêu khắc?"
Lão giả lưng gù gật đầu: "Đúng vậy!"
Nói đoạn, hắn ta do dự một lát rồi tiếp tục: "Là người mà tiểu thư muốn tìm sao?"
Nữ tử chầm chậm nhắm hai mắt lại: "Chắc là đúng rồi!"
Lão giả lưng gù khẽ cúi đầu: "Tiểu thư, hắn là tội nhân ách thể đấy!"
Nữ tử mở mắt, vẻ mặt nàng lạnh lùng: "Sở dĩ ta gia nhập Vũ Trụ Thần Đình là muốn lợi dụng tài nguyên của Vũ Trụ Thần Đình để tìm hắn! Bằng không Vũ Trụ Thần Đình có tư cách gì mà mời ta gia nhập?"
Lão giả lưng gù không tiếp lời.
Nữ tử đột nhiên nói: "Hiện giờ hắn đang ở đâu?"
Lão giả lưng gù nói: "Chắc là đang ở Ma Vực!"
Nữ tử nói: "Ta đi gặp hắn!"
Nói đoạn, nàng bèn quay người rời đi. Lúc đi đến cửa đại điện, nàng bỗng dừng bước: "Thần Đình có động tĩnh gì không?"
Lão giả lưng gù lắc đầu: "Tạm thời thì không! Có điều, ta được biết rằng cường giả Hư Vô Giới đã trở về rồi! Có thể là đã nhận được mệnh lệnh của Thần Đình!"
Nữ tử lại hỏi: "Vũ trụ pháp tắc thì sao?"
Lão giả lưng gù lại lắc đầu: "Không có một chút tin tức gì!"
Nữ tử khẽ gật đầu, nàng biến mất.
Bên trong điện, lão giả lưng gù thở dài một hơi. ...
Diệp Huyền vừa mở mắt ra thì đã thấy đầu đau nhói!
Hắn vội ngồi dậy, hai tay ôm đầu lắc mạnh hồi lâu. Sau khi không còn đau đầu nữa, hắn bèn liếc mắt nhìn xung quanh, lại lập tức sững sờ!
Lúc này Diệp Huyền đang ở trong một cái lều đắp bằng cỏ dại, hai tay hai chân bị trói bằng sợi xích sắt nặng trịch!
Hắn bị làm sao thế này?
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, gần hắn còn có một vài thi thể, đều là con người.
Hắn bỗng ngẩng đầu nhìn, phía xa xa có một căn nhà đá khá lớn. Trước căn nhà đá là một đám người. Những người này có vẻ ngoài tương tự với con người, điểm khác duy nhất là mắt của mấy người này màu tím!
Ma Vực!
Ý nghĩ đầu tiên của Diệp Huyền là Ma Vực!
Bởi lẽ hắn có đọc được một vài cổ tịch ở Bất Tử Đế Tộc, Ma nhân sống ở Ma Vực, mà những người này giống hệt những gì cổ tịch miêu tả!
Nam nhân kia đưa hắn tới Ma Vực làm gì cơ chứ?
Chẳng lẽ muốn hắn thống nhất Ma Vực?
Cái này không được thực tế lắm nhỉ!
Diệp Huyền thu hồi tâm tư, rồi liếc nhìn sợi xích sắt trên tay. Rất nhanh sau đó, hắn nhận ra tu vi của mình thật sự đã bị phong ấn!
Bên trong cơ thể hắn chẳng có chút huyền khí nào!
Không chỉ có vậy, đến hai loại huyết mạch của hắn cũng bị phong ấn!
Điều quan trọng nhất là tiểu tháp và Giới Ngục tháp cũng bị phong ấn!
Trừ nhục thân ra thì hắn chẳng còn gì khác!
Rất rõ ràng, thanh sam nam tử cũng không tuyệt tình quá!
Nếu như nhục thân cũng không còn thì Diệp Huyền coi như xong!
Đúng lúc ấy, một Ma nhân đột nhiên cầm chuỳ sắt tới. Khi nhìn thấy Diệp Huyền, tên Ma nhân này đột nhiên gào lên: "Nhân loại ti tiện kia, ngươi dám nhìn thẳng vào ta à!"
Nói đoạn, hắn ta bèn đập chuỳ lên đầu Diệp Huyền!
Diệp Huyền bỗng nhổm lên, dùng đầu gối huých vào cằm tên Ma nhân kia.
Rầm!
Đầu của tên Ma nhân lập tức nứt ra, máu tươi đầm đìa!
Diệp Huyền nôn oẹ, hắn quát: "Mẹ kiếp, lão tử đường đường là vị diện chi tử của Cửu Duy vũ trụ mà lại bị các ngươi bắt nạt thế này!"
Nói đoạn, hai tay hắn bèn dùng lực, xích sắt trên người đã bị hắn bẻ gẫy!
Đúng lúc ấy, những Ma nhân ở phía xa xa đồng loạt xông về phía hắn.
Thế nhưng một lão Ma nhân đã có tuổi bỗng ngăn đám người lại!
Lão Ma nhân này nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Nhân loại kia, ngươi dám giết Ma nhân! Ngươi sắp phải chịu hình phạt tàn khốc nhất thế gian này rồi đấy, ngươi..."
Diệp Huyền xông lên và cho đối phương một chưởng.
Bốp!
Lão Ma nhân kia bèn bị đánh bay. Lúc ngã xuống mặt đất, cơ thể hắn ta co giật, sau đó thì chẳng động đậy gì nữa!
Những tên Ma nhân còn lại sững sờ.
Diệp Huyền liếc nhìn số người còn lại, bọn họ bèn quay người chạy đi luôn!
Hắn xông ra ngoài, rất nhanh sau đó mười mấy Ma nhân kia đều bị hắn đánh bay!
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, nơi này hơi hẻo lánh, cứ như một tiểu bộ lạc vậy!
Một lát sau, hắn đi về phía ngôi nhà đá.
Trên đường đi, hắn cũng phân tích Ma Vực này. Xét theo thái độ của mấy tên Ma nhân kia thì nhân loại có vẻ có địa vị rất thấp ở nơi này, chỉ là không biết thấp đến mức độ nào thôi!
Đi được một lúc, Diệp Huyền cũng thử dùng kiếm, thế nhưng hắn không thể điều động huyền khí. Nói một cách chính xác thì là hắn không có huyền khí để mà điều động!
Hiện giờ hắn là một thể tu!
Trừ nhục thân ra thì hắn chẳng còn sức mạnh nào mà dùng nữa!
Hình như Diệp Huyền nhớ ra điều gì đó, hắn bỗng vỗ trán mình: "Đúng là đáng chết mà! Sao mình quên mất máu của tiểu nữ hài..."
Trước đó lúc ở Bất Tử Đế Tộc, hắn không hấp thụ máu của tiểu nữ hài vì muốn sau khi nhục thân đạt Thần cảnh mới dùng máu của nàng để xông lên Vĩnh Hằng cảnh. Thế nhưng còn chưa đợi đến lúc đạt Thần cảnh thì Vũ Trụ Thần Đình đã kéo đến!
Do đó cảnh giới nhục thân của Diệp Huyền vẫn là Quy Nhất cảnh!
Diệp Huyền hối hận vô cùng!
Hiện giờ tiểu tháp bị phong ấn, hắn không thể lấy máu của tiểu nữ hài, giờ muốn nâng cao nhục thân đúng là đã khó lại càng khó hơn!
Phải nghĩ cách trở về thôi!
À không!
Có vẻ như Diệp Huyền nhớ tới điều gì đó, hắn bỗng nhiên dừng lại!
Lúc ở Cửu Duy vũ trụ, hắn đã từng hỏi tộc trưởng Đông Lý Tinh. Khi đó Đông Lý Tinh đã nói, dù có là nàng thì cũng phải mấy ít nhất trăm vạn năm mới có thể đến Ma Vực!
Trăm vạn năm!
Đó là khái niệm gì chứ?
Hơn nữa, hiện giờ tu vi của hắn bị phong cấm, muốn ngự kiếm bay đi cũng không được!
Từ đây về cũng phải mất hơn ba trăm năm!