Chương 2881: Ta tin ngươi
Chương 2881: Ta tin ngươi
Diệp Huyền quay đầu nhìn Bàn thành chủ phía không xa, Bàn thành chủ run rẩy nói: "Đúng là có Nhân Giới... Nơi đó được nhân loại rất mạnh bảo vệ, hơn nữa còn truyền thụ võ đạo..."
Diệp Huyền sững sờ, sau đó nói: "Đừng bảo là Đạo Môn lão tổ đấy nhé!"
Hắn đã nghe tộc trưởng Đông Lý Tinh nói rằng Đạo Môn lão tổ đã tới Ma Vực!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyền lại hỏi: "Từ đây đến Nhân Giới bao xa?"
Bàn thành chủ do dự rồi nói: "Ít nhất phải đi một tháng! Có điều nếu các ngươi tới Thiên Đô thành, nơi đó có thể đến Nhân Giới với tốc độ nhanh hơn, bởi vì nơi đó có Truyền Tống Trận!"
Lúc này, Lâm Viêm đột nhiên gào lên: "Hắn ta muốn hại chết chúng ta đó!"
Bàn thành chủ liếc nhìn Lâm Viêm mà không lên tiếng!
Diệp Huyền nói: "Nơi đó có nhiều cường giả Ma nhân hơn đúng không?"
Lâm Viêm gật đầu, hắn ta trầm giọng nói: "Đúng vậy! Ở đó có rất nhiều cường giả Ma nhân! Có điều, nơi đó có Truyền Tống Trận là thật!"
Diệp Huyền gật đầu, hắn nhìn Bàn thành chủ: "Gọi hết yêu thú đã được thuần phục ra đây!"
Bàn thành chủ không dám trái lời mà lập tức phái một binh sĩ đi. Rất nhanh sau đó, những con yêu thú được thuần phục đã tới.
Diệp Huyền nhìn mọi người: "Tất cả mọi người lên ngựa, tới Thiên Đô thành!"
Lâm Viêm do dự: "Nơi đó..."
Diệp Huyền mỉm cười: "Không sao!"
Thấy hắn tự tin như vậy, Lâm Viêm cũng không do dự nữa mà quay người nhìn mọi người, hô to: "Tất cả lên yêu thú! Tới Thiên Đô thành!"
Thế nhưng không ai động đậy cả!
Thấy vậy, Lâm Viêm bèn gào lên: 'Không đi thì ở lại đợi chết đi!"
Nghe vậy, cuối cùng mọi người cũng động đậy!
Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền đưa đoàn người rời khỏi Mông Cự thành, bọn họ tới thẳng Thiên Đô thành.
Thấy mấy người Diệp Huyền rời đi, Bàn thành chủ vội vàng lấy Truyền Âm thạch ra...
Ngoài thành, Lâm Viêm liếc nhìn Diệp Huyền ở bên cạnh, hắn ta do dự một lát rồi nói: "Chúng ta nên giết tên thành chủ kia, bằng không hắn ta sẽ tiết lộ thông tin!"
Diệp Huyền mỉm cười: "Không sao!"
Lâm Viêm khẽ gật đầu rồi cũng không nói gì nữa.
Hiện giờ điều hắn ta có thể làm chỉ là tin vào nhân loại này!
Bởi lẽ hắn ta không có lựa chọn nào khác!
Đúng lúc ấy, mặt đất phía xa xa bỗng nhiên rung chuyển. Ngay sau đó, một đoàn kị binh xông đến!
Ma nhân kị binh!
Trông thấy đoàn Ma nhân kị binh, tất cả nhân loại lập tức hoảng loạn!
Vô số người sợ đến mức rớt khỏi yêu thú!
Lâm Viêm đột nhiên gào lên: "Bình tĩnh!"
Thế nhưng những người này vẫn không thể bình tĩnh được. Bọn họ chạy lung tung, có người thì sợ đến mức nhũn cả chân!
Đúng lúc ấy, một nam tử đột nhiên chỉ vào Diệp Huyền, hắn ta gào lên: "Đều... đều tại ngươi... Đáng ra chúng ta đâu phải chết, tại ngươi hết. Giờ thì hay rồi, ngươi hại chết tất cả chúng ta rồi!"
Nghe nam tử nói vậy, mọi người đồng loạt nhìn về phía Diệp Huyền. Tiếp đó, mọi người bắt đầu oán trách hắn.
"Đều tại hắn... Nếu không phải do hắn thì giờ chúng ta vẫn ở trong thành. Mặc dù cuộc sống cực khổ nhưng chúng ta sẽ không chết, đều tại hắn..."
"Ta không muốn chết... a... đều là tại tên này... a... ngươi đưa chúng ta về..."
"Thôi xong! Ta không nên ra ngoài mà..."
Rất nhiều người đều nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt oán hận.
Diệp Huyền trầm mặc.
Giờ khắc này cuối cùng hắn cũng hiểu được một chuyện!
Con người ấy à!
Chỉ có thể tự cứu lấy mình!
Lúc này, Lâm Viêm ở bên cạnh giơ đao kên, nam tử lên tiếng đầu tiên kia bèn bị đâm chết!
Hắn ta nhìn khắp xung quanh rồi phẫn nộ nói: "Hắn là người cứu các ngươi đấy!"
Một nam tử tức giận nói: "Ngươi nhìn thấy chưa! Có hơn một vạn Ma nhân kị binh đấy! Hắn đánh được không? Hắn không thể đánh được! Chúng ta sẽ bị Ma nhân lăng trì đến chết!"
Một người khác cũng nói: "Không phải hắn đang cứu chúng ta mà là đang hại chúng ta!"
Lâm Viêm đang định nói thì lúc này, Diệp Huyền bỗng vỗ vai hắn ta.
Lâm Viêm nhìn hắn: "Ta không sợ chết!"
Diệp Huyền mỉm cười: "Ta biết!"
Nói đoạn, hắn bèn đưa Lâm Viêm đi sang bên cạnh, sau đó nhìn đám người và mỉm cười: "Ai muốn giữ cái mạng thì đứng ra phía sau ta!"
Đám người kia nhìn Diệp Huyền, không ai động đậy.
Lúc này, nam tử đi đầu bỗng lớn giọng nói: "Mọi người đừng tin hắn, hắn không đấu lại được nhiều Ma nhân vậy đâu! Tí nữa chúng ta xin tha, chắc chắn Ma nhân sẽ bỏ qua cho chúng ta! Bởi vì chắc chắn bọn họ cần nô lệ, chúng ta có nhiều nô lệ như vậy, có thể giúp bọn họ rất nhiều chuyện, bọn họ sẽ không giết chúng ta đâu!"
Nghe nam tử kia nói vậy, mấy người còn lại lập tức tán thành.
Lúc này, một tiểu nữ hài bỗng nhiên chầm chậm bước đến trước mặt Diệp Huyền. Tiểu nữ hài này là tiểu nữ hài mà Diệp Huyền đã cứu ở ngoài thành.
Nàng ngẩng đầu nhìn Diệp Huyền, do dự rồi nói: "Ta tin ngươi!"
Nói xong, nàng ngừng lại một chút rồi tiếp tục: "Diệp Thần ca ca, ta có thể gia nhập Vũ Trụ Thần Đình không? Ta muốn đi theo ngươi!"
Diệp Huyền: "..."
Đúng lúc ấy, đoàn Ma nhân kị binh đã xông tới. Nam tử dẫn đầu đột nhiên đưa đám người chạy đến trước mặt đoàn Ma nhân kị binh, hắn ta vội vàng quỳ xuống trước kị binh rồi chỉ vào Diệp Huyền ở phía xa. Không biết hắn ta đã nói những gì, trông kích động lắm.
Những người khác thì đồng loạt dập đầu, thi nhau xin tha.