Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1193 - Chương 2883: Ngươi Có Vấn Đề Gì Không?

Chương 2883: Ngươi có vấn đề gì không? Chương 2883: Ngươi có vấn đề gì không?

Diệp Huyền đỡ Lâm Viêm dậy: "Đứng dậy đi! Sau này đừng quỳ nữa!"

Lâm Viêm lắc đầu: "Thứ này đủ để thay đổi vận mệnh của ta!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Gặp nhau là cái duyên!"

Lâm Viêm nhìn hắn rồi khẽ gật đầu.

Đúng lúc ấy, phía sau ba người bỗng có tiếng yêu thú chạy.

Sắc mặt Lâm Viêm bèn thay đổi. Hắn ta quay đầu nhìn. Ở phía không xa, một đoàn yêu thú kị binh đang lao đến. Những con yêu thú này có thể hình to lớn, hơn nữa còn mặc chiến giáp, khí tức lớn mạnh vô cùng. Sau khi cảm nhận được khí tức của những con yêu thú này, mấy con yêu thú phía sau ba người lập tức nằm bò ra đất, run cầm cập.

Diệp Huyền kinh ngạc, cấp bậc của con yêu thú này rất cao, toàn là Thành Đạo cảnh cả! Thống lĩnh kị binh đi đầu còn đạt tới Quy Nhất cảnh!

Không hề đơn giản!

Đáng chú ý là chiến giáp trên người mấy con yêu thú này cũng có cấp bậc vô cùng cao, ít nhất cũng phải là bảo vật Thành Đạo cảnh!

Trông thấy chiến giáp, Diệp Huyền bèn nhớ tới cổ thuẫn của tiểu gia hoả màu trắng.

Mẹ kiếp!

Có cái cổ thuẫn đó thì hắn có thể tung hoành ngang dọc ở đây!

Nhưng tiếc rằng cổ thuẫn không có ở đây!

Quá đáng tiếc!

Diệp Huyền thầm thở dài một hơi, lại nhìn về phía xa xa. Giữa đám yêu thú kị binh kia còn có một chiếc xe ngựa lớn vô cùng sang trọng. Con yêu thú kéo xe ngựa cũng đạt Quy Nhất cảnh đỉnh phong, khí tức của nó lớn mạnh vô cùng!

Diệp Huyền thầm nhủ: Thân phận của cái đám này không đơn giản!

Đám Ma nhân kị binh càng lúc càng gần, có điều mục tiêu của bọn họ không phải là ba người Diệp Huyền mà là Thiên Đô thành ở phía xa xa.

Thống lĩnh Ma nhân kị binh đi đầu vẫn luôn nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền cũng không chịu yếu thế mà nhìn lại hắn ta, hắn chẳng sợ gì sất!

Thống lĩnh Ma nhân kị binh không động thủ. Đúng lúc đoàn kị binh chuẩn bị đi qua Diệp Huyền thì một giọng nói truyền đến từ bên trong xe ngựa: "Dừng lại!"

Dứt lời, đoàn kị binh lập tức dừng lại!

Diệp Huyền nhìn xe ngựa. Lúc này, cửa xe ngựa được vén ra, Diệp Huyền trông thấy một nữ tử!

Ma nhân nữ tử!

Trừ đôi mắt màu tím ra thì Ma nhân nữ tử này chẳng khác nhân loại là mấy.

Không thể không nói, trông Ma nhân nữ tử này rất đẹp, ngũ quan sắc sảo, hoàn hảo đến mức không tì vết. Có điều trông nàng quá lạnh lùng mà thôi.

Cao ngạo và lạnh lùng!

Ma nhân nữ tử cứ nhìn Diệp Huyền như vậy, Diệp Huyền cũng đang nhìn nàng.

Thấy Diệp Huyền và Ma nhân nữ tử nhìn nhau, một Ma nhân thị vệ bỗng chĩa thương vào hai mắt của Diệp Huyền. Tuy nhiên tốc độ của Diệp Huyền còn nhanh hơn. Khoảnh khắc thị vệ chĩa thương về phía hắn, hắn đã đánh một quyền vào cổ đối phương.

Răng rắc!

Tiếng xương gãy vang lên. Ngay sau đó, Ma nhân thị vệ kia bèn ngã xuống!

Một chiêu miểu sát!

Thấy hắn động thủ, đám Ma nhân kị binh bèn bao vây ba người Diệp Huyền lại. Bọn họ đang định ra tay thì Ma nhân nữ tử đã giơ tay lên, đám Ma nhân kị binh bèn dừng lại.

Ma nhân nữ tử nhìn Diệp Huyền: "Lá gan của ngươi to đấy!"

Diệp Huyền mỉm cười, sau đó nhìn Lâm Viêm và tiểu nữ hài: "Chúng ta đi thôi!"

Đúng lúc ấy, thống lĩnh Ma nhân kị binh đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền. Hắn ta nhìn đối phương: "Đã cho ngươi đi à?"

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền đột nhiên nhảy lên. Sắc mặt thống lĩnh Ma nhân kị binh lập tức thay đổi, hắn ta quét ngang cây thương trong tay.

Diệp Huyền đấm một quyền!

Rầm!

Trường thương nứt toác, nắm đấm của hắn thì rơi trên mũ của thống lĩnh Ma nhân kị binh.

Rầm!

Con yêu thú mà thống lĩnh Ma nhân kị binh đang cưỡi kêu lên thảm thiết, sau đó ngã xuống mặt đất. Còn thống lĩnh Ma nhân kị binh cũng ngã sõng soài. Hắn ta chưa chết, bởi lẽ cái mũ của hắn ta đã ngăn chặn được phần lớn sức mạnh!

Ma nhân kị binh xung quanh sững sờ!

Ánh mắt Ma nhân nữ tử cũng hiện vẻ ngạc nhiên.

Diệp Huyền giẫm chân phải lên ngực thống lĩnh Ma nhân kị binh. Hắn đứng từ trên cao nhìn thống lĩnh Ma nhân kị binh, thống lĩnh Ma nhân kị binh cũng nhìn chằm chằm Diệp Huyền. Hắn ta đang định mở miệng thì Diệp Huyền lại đạp mạnh lên.

Uỳnh!

Cơ thể thống lĩnh Ma nhân kị binh lập tức tan nát, nội tạng vãi đầy mặt đất.

Thần hồn tan nát!

Diệp Huyền phủi tay, liếc nhìn các Ma nhân kị binh xung quanh. Cuối cùng, hắn nhìn Ma nhân nữ tử bên trong xe ngựa: "Giờ ta phải đi rồi, ngươi có vấn đề gì không?"

Uy hiếp!

Nghe hắn nói vậy, con yêu thú Quy Nhất cảnh trước mặt Ma nhân nữ tử đột nhiên rú lên. Nó đang định ra tay thì đúng lúc ấy, Diệp Huyền đã xông đến trước mặt nó và tung một quyền!

Một quyền này của hắn rơi trúng đầu con yêu thú kia.

Uỳnh!

Con yêu thú bị đánh bay, còn xe ngựa thì tan tành ngay lập tức. Có điều không biết từ lúc nào mà Ma nhân nữ tử đã xuất hiện phía sau cách Diệp Huyền khoảng chục trượng.

Ở phía xa xa, con yêu thú bay đi hàng trăm trượng rồi rơi xuống mặt đất, cả mặt đất cũng nứt vỡ!

Mà lúc này, Diệp Huyền bỗng nhảy lên rồi lao về phía con yêu thú như một viên đạn.

Rầm!

Dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, đầu của con yêu thú đã bị hắn đấm tan tác.

Rầm!

Đầu con yêu thú bị ghim xuống mặt đất, Diệp Huyền lại đấm thêm một trận nữa, lần nào cũng đấm rất mạnh. Rất nhanh sau đó, con yêu thú lớn mạnh kia không còn động tĩnh gì nữa!

Nó đã bị đánh chết!

Khoảnh khắc ấy, cuối cùng đám Ma nhân xung quanh cũng biết sợ!

Đó là yêu thú Quy Nhất cảnh đấy!

Ấy thế mà nó đã bị đánh chết!

Ở phía xa xa, Ma nhân nữ tử nhìn chằm chằm Diệp Huyền mà không nói chuyện.

Lúc này, Diệp Huyền dừng lại, hắn quay người nhìn Lâm Viêm và tiểu nữ hài: "Chúng ta đi thôi!"

Rất nhanh sau đó, ba người bèn đi về phía xa xa.

Ma nhân nữ tử bỗng nói: "Ngươi là ai?"

Diệp Huyền chẳng thèm quay đầu: "Nam nhân mà ngươi mãi mãi không bao giờ có được!"

Ma nhân nữ tử: "..."
Bình Luận (0)
Comment