Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1225 - Chương 2915: Mau Đi Đi

Chương 2915: Mau đi đi Chương 2915: Mau đi đi

Diệp Huyền nhìn hắn rồi nghiêm túc nói: "Ta là loại người đó sao? Ta đang mượn của các ngươi! Sau này ta sẽ trả!"

Minh Thương nhìn hắn, trong mắt hắn ta không dấu được sát ý.

Đúng lúc ấy, sắc mặt Diệp Huyền bỗng thay đổi. Ngay sau đó, hắn lập tức xông về phía mấy người Minh Thương. Mấy người Minh Thương đang định ra tay thì một đường huyết lôi đột nhiên giáng xuống!

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt tất cả mọi người đều tái nhợt!

Mọi người quay người chạy!

Uỳnh!

Một đường thần lôi giáng xuống, những cường giả Ma nhân phản ứng chậm đã thần hồn tan nát!

Thần lôi đánh xuống mặt đất, cả mặt đất nứt toác, bụi đất tung mù mịt...

Thêm vài đường huyết lôi nữa là Ma Đô thành sẽ bị hủy diệt luôn!

Diệp Huyền tránh được đường huyết lôi kia, sau đó nhìn Minh Thương, vội vàng nói: "Mau đi chuẩn bị đi! Bằng không hôm nay ta không đi đâu!"

Không đi!

Nghe vậy, sắc mặt các Ma nhân lại càng khó coi hơn nữa, nhất là Minh Thương. Mẹ kiếp, nhân loại này ăn cướp thật mà!

Lúc này, một Ma nhân lão giả đột nhiên gằn giọng nói: "Nhân loại kia, ngươi định ngọc nát hương tan thật hả?"

Diệp Huyền nhìn Ma nhân lão giả kia và mỉm cười: "Một mình ta đổi cả một đám người, ta thấy cũng đáng lắm chứ!"

Ma nhân lão giả: "..."

Minh Thương đột nhiên gằn giọng nói: "Nhân loại kia, Ma Giới chúng ta sẽ không thỏa hiệp với ngươi đâu! Giết!"

Hắn ta vừa dứt lời thì Diệp Huyền cũng xông về phía bọn họ. Cùng lúc đó, một đường huyết lôi đột nhiên giáng xuống từ nền trời, cả bầu trời cũng trở nên hư ảo.

Trông thấy cảnh tượng ấy, mí mắt Diệp Huyền giật giật, bởi lẽ uy lực của đường huyết lôi kia quá mạnh!

Phải mạnh gấp đôi đường huyết lôi trước đó!

Hắn quay người tránh, chạy ra chỗ cách đó hàng trăm trượng!

Huyết lôi giáng xuống.

Uỳnh!

Mười mấy cường giả Thần cảnh của Ma Giới đều thần hồn tan nát. Mà khi đường huyết lôi lao xuống thành, cả tòa thành cuộn trào, đổ vỡ từng chút một...

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Minh Thương vừa mới thoát khỏi một kiếp lập tức trở nên tái nhợt, lúc này trong đầu hắn ta cứ ong ong.

Đúng lúc ấy, trên bầu trời, đám mây màu máu đỏ kia bắt đầu có sấm chớp lóe lên. Cùng lúc đó, một luồng uy áp kinh khủng cuộn trào xuống.

Cảm nhận được luồng uy áp đó, vẻ kiêng kị trong đôi mắt các cường giả Ma Giới đã biến thành sợ hãi!

Uy lực huyết lôi trong đám mây kia càng mạnh hơn!

Thế thì ai chịu cho nổi?

Diệp Huyền nhìn đám mây màu máu đỏ kia, thực ra lúc này hắn cũng thấy hơi hoảng!

Hắn nhận ra rằng huyết lôi càng lúc càng đáng sợ!

Cũng may mà tốc độ của đường huyết lôi này không quá nhanh, bằng không hắn đã hóa thành tro rồi!

Minh Thương quay đầu nhìn Diệp Huyền, hai mắt hắn ta đỏ rực: "Ngươi có đi hay không?"

Diệp Huyền lắc đầu: "Không đi!"

Minh Thương gằn giọng nói: "Ngươi định đồng quy vu tận thật sao?"

Diệp Huyền gào lên: "Mẹ kiếp, ít nhiều gì thì ngươi cũng cho ta một chút đi chứ! Ngươi chẳng cho gì cả, lão tử mất mặt lắm!"

Minh Thương phẫn nộ: "Một tỉ ma tinh!"

Diệp Huyền nhìn Minh Thương, hắn tức điên lên: "Một tỉ ma tinh? Ngươi đuổi ăn mày đấy hả?"

Minh Thương nhìn chằm chằm Diệp Huyền: "Hai tỉ!"

Diệp Huyền lắc đầu: "Năm tỉ ma tinh! Một ngàn thần vật cấp Thiên Vị giới, một vạn thần vật cấp Thần Vị giới, thiếu một món thôi cũng không được!"

Minh Thương siết chặt tay lại, sát ý trong đôi mắt hắn ta càng rõ ràng hơn.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời: "Đường huyết lôi này mà đánh xuống thì Ma Đô thành có thể biến mất khỏi thế gian này luôn đấy!"

Minh Thương chầm chậm nhắm hai mắt lại.

Đối với Ma Giới mà nói, bị cướp như vậy đúng là sỉ nhục!

Chẳng khác gì nỗi nhục mất nước!

Mẹ kiếp, nhân loại này bắt nạt người ta quá đáng!

Nghĩ đến đây, Minh Thương quyết định cá chết lưới rách!

Đúng lúc ấy, Diệp Huyền lại nói: "Ta mượn thôi! Mượn thôi! Ta có thể viết giấy nợ!"

Nói đoạn, hắn vội vàng xé một góc áo, sau đó viết giấy nợ!

Viết xong giấy nợ, Diệp Huyền khẽ búng ngón tay, giấy nợ bèn bay đến trước mặt Minh Thương.

Nhìn giấy nợ, sát ý trong mắt Minh Thương giảm đi kha khá. Nếu như là nợ thì có vẻ cũng không mất mặt lắm!

Nợ với cướp khác nhau mà!

Minh Thương có hơi do dự!

Ngọc nát hương tan?

Cũng không đáng cho lắm!

Cảm đám Ma nhân hắn ta đi ngọc nát hương tan với một nhân loại thì lỗ quá còn gì! Hơn nữa, nơi này có một linh mạch siêu cấp, nếu như linh mạch bị hủy hoại thì sau này Ma Giới coi như xong!

Nghĩ đến đây, sát ý trong mắt Minh Thương ngày càng ít đi!

Đúng lúc đó, bầu trời bỗng xuất hiện một lốc xoáy cực lớn. Bên trong lốc xoáy ấy là một đường huyết lôi kinh khủng đang ngưng tụ!

Trông thấy đường cảnh tượng ấy, sắc mặt Diệp Huyền và Minh Thương đều trở nên khó coi!

Minh Thương không nghĩ ngợi gì nữa, hắn ta lập tức búng ngón tay, mười mấy nạp giới bèn bay đến trước mặt Diệp Huyền: "Nhân loại kia, cái này là cho ngươi mượn, ngươi biết chưa?"

Diệp Huyền chẳng thèm nhìn, lập tức thu nạp giới lại, đoạn bảo: "Tới Chấp Pháp Điện của Vũ Trụ Thần Đình kiểu gì?"

Minh Thương búng ngón tay, một Truyền Tống Thạch rơi xuống trước mặt Diệp Huyền: "Mau cút đi... à, mau đi đi!"

Diệp Huyền nhặt lấy Truyền Tống Thạch rồi siết vỡ nó.

Uỳnh!

Hắn bèn biến mất.

Trên bầu trời, đám mây màu máu kia cũng không thấy đâu nữa.

Thấy vậy, mấy người Minh Thương lập tức thở phào một hơi. Ban nãy nếu đường huyết lôi kia mà đánh xuống thì Ma Giới coi như xong!

Nhìn giấy nợ của Diệp Huyền, sắc mặt Minh Thương sầm lại!
Bình Luận (0)
Comment