Chương 2938: Tâm Kiếm!
Chương 2938: Tâm Kiếm!
Mục Tiểu Đao thấy hơi hoang mang, vậy là sau này nàng không thể bắt nạt cái tên này nữa rồi còn gì?
Diệp Huyền mỉm cười: "Thần Quan, ngươi thấy ta chưa đủ tư cách khiêu chiến với ngươi, cũng được..."
Nói đoạn, hắn bèn cầm kiếm chĩa vào người cầm kiếm trong Âm Dương nhị sứ: "Chúng ta đấu tay đôi! Kiếm tu đấu với kiếm tu!"
Kiếm tu đấu với kiếm tu!
Mục Tiểu Đao liếc nhìn Diệp Huyền, vẻ mặt nàng có hơi kì lạ, cái tên này lại định giở trò gì đây.
Bởi lẽ nàng biết, thể chất của Diệp Huyền rất đặc biệt, hắn có thể miễn dịch với kiếm!
Rõ ràng là Thần Quan cũng biết điều này, hắn ta nhìn Diệp Huyền: "Thể chất của ngươi đặc biệt..."
Lúc này, Dương sứ cầm kiếm đột nhiên nói: "Ta chấp nhận lời thách đấu của ngươi!"
Thần Quan nhíu mày, quay đầu nhìn Dương sứ rồi lại lắc đầu, dùng huyền khí truyền âm: "Người này có thể chất đặc biệt, hắn miễn dịch với tất cả kiếm và kiếm khí. Ngươi đánh với hắn thì chỉ có thiệt thôi!"
Vẻ mặt kiếm tu vẫn bình tĩnh: "Thử xem sao!"
Nói đoạn, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền: "Xuất kiếm!"
Diệp Huyền không phí lời, hắn cũng xuất kiếm!
Sinh Tử Nhất Kiếm!
Vừa ra tay, hắn đã dốc toàn lực!
Ở phía xa xa, vị kiếm tu kia cũng ra tay ngay sau đó!
Không thấy kiếm khí, không thấy kiếm quang, càng không thấy kiếm ý!
Chỉ là đường kiếm bình thường!
Một người xuất kiếm như hổ đói vồ mồi, một người xuất kiếm lại tĩnh lặng vô cùng. Phong cách kiếm đạo của hai người hoàn toàn khác nhau!
Thế nhưng cả hai đều không lùi bước mà chọn cách đâm thẳng vào đối phương!
Uỳnh!
Một vầng kiếm quang đột nhiên bùng nổ, Diệp Huyền lùi lại vị trí cũ!
Kiếm tu kia thì đứng nguyên tại chỗ!
Rất rõ ràng, trong lần giao tranh này, Diệp Huyền đã ở thế hạ phong!
Đây cũng là chuyện thường, dẫu sao thì hắn cũng vừa mới đạt Phá Phàm cảnh. Còn vị kiếm tu kia đã đạt Phá Phàm cảnh từ hàng vạn năm trước rồi!
Sau khi một kiếm đẩy lùi Diệp Huyền, vị kiếm tu kia bỗng biến mất.
Vụt!
Không gian trước mặt Diệp Huyền nứt ra, sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh, hắn giơ kiếm lên chắn.
Rầm!
Thanh kiếm trong tay Diệp Huyền rung lên, cả người hắn lùi về phía sau cả trăm trượng. Hắn còn chưa dừng lại thì một đường kiếm nữa lại kéo đến.
Đôi đồng tử của Diệp Huyền co lại, gương mặt hắn thoáng hiện vẻ hoang mang. Đúng lúc mọi người tưởng hắn sẽ chặn kiếm thì hắn lại không chặn mà để mặc kiếm tu đâm kiếm vào ngực mình.
Phập!
Diệp Huyền bị kiếm đâm thủng, thế nhưng kiếm tu lại quay về vị trí cũ của hắn ta. Khoảnh khắc ấy, cánh tay phải của hắn ta đã biến mất!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt các cường giả Vũ Trụ Thần Đình lập tức thay đổi.
Bởi lẽ bọn họ nhận ra, Diệp Huyền chẳng bị làm sao cả, hắn đã hấp thụ thanh kiếm kia của kiếm tu!
Hắn có thể hấp thụ kiếm!
Sắc mặt các cường giả Vũ Trụ Thần Đình lập tức trở nên kì lạ.
Thể chất của tên này là gì vậy?
Diệp Huyền hít một hơi thật sâu, ban nãy hấp thụ kiếm đúng là quá đã!
Kiếm của kiếm tu càng mạnh thì hấp thụ càng đã!
Đương nhiên, kiểu như cha hắn thì thôi. Hấp thụ kiếm của kiểu cường giả như thế thì hắn đã đến chết!
Ở phía xa xa, kiếm tu nhìn Diệp Huyền: "Thể chất rất đặc biệt!"
Diệp Huyền nhìn kiếm tu, mỉm cười: "Còn tiếp tục không?"
Kiếm tu lắc đầu: "Ta không phải đối thủ của ngươi!"
Nói đoạn, hắn ta bèn lùi sang bên cạnh.
Mà lúc này, Âm sứ - nữ tử cầm đao đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền. Nàng nhìn hắn, không nói hai lời mà trực tiếp rút đao chém.
Đường đao này như sấm chớp, khí thế ầm ầm. Diệp Huyền còn chưa nhìn rõ thì đao quang đã chém ngay đến trước mặt hắn!
Hắn phản ứng rất nhanh, giơ kiếm ra đỡ.
Rầm!
Diệp Huyền lập tức lùi về phía sau cả trăm trượng. Hắn còn chưa dừng lại thì lại một thanh đao nữa chém xuống từ trên đỉnh đầu. Hắn không tránh đường đao này nữa mà đâm kiếm, chọn cách đồng quy vu tận!
Còn vị Âm sứ kia thì không chọn cách đồng quy vu tận với Diệp Huyền, đao của nàng chệch đi và chém lên mặt đất.
Uỳnh!
Kiếm của Diệp Huyền bị chém bay, tiếp đó nàng lại thuận thế chém tiếp vào Diệp Huyền!
Hai đường đao gộp lại với nhau!
Diệp Huyền vẫn không đỡ. Đao của nữ nhân này quá mạnh, nếu như hắn mà phòng ngự thì sẽ mãi ở trong trạng thái bị động. Có điều, hắn cũng không sử dụng ngoại vật. Khoảnh khắc nữ tử chém đao về phía đầu hắn, hắn bỗng thả lỏng tay phải, kiếm đột nhiên bay ra và đâm vào sau gáy nữ tử với một góc độ quỷ dị.
Tâm Kiếm kết hợp với Thuấn Sát Nhất Kiếm!
Tốc độ của đường kiếm này không hề chậm hơn so với đao của nữ tử!
Vẫn là cách đồng quy vu tận!
Nếu như đao của nữ tử mà chém xuống thì có thể chém trúng Diệp Huyền, thế nhưng nàng cũng sẽ bị kiếm của Diệp Huyền đâm trúng!
Nữ tử vẫn không chọn cách đồng quy vu tận với Diệp Huyền, bởi lẽ nàng biết, nhục thân của hắn rất mạnh. Diệp Huyền có thể chống đỡ một đao của nàng, thế nhưng nàng thì không thể đỡ được một kiếm của hắn!
Nữ tử lập tức thu đao lại để đỡ!
Rầm!
Phi kiếm của Diệp Huyền bị đánh bay, thế nhưng ngay sau đó kiếm lại trở về trong tay hắn. Hắn đang định xuất kiếm thì nữ tử bỗng bước lên phía trước, hai tay cầm đao chém xuống: "Phá Thiên!"
Một đao hạ xuống, đất trời như nứt vỡ!
Đối mặt với đường đao kinh khủng ấy, Diệp Huyền vẫn không hề lùi lại mà chém kiếm về phía trước. Kiếm vừa hạ xuống, khí thế ngút trời!
Kiếm thế!
Đây là kiếm thế mà hắn đã lĩnh ngộ được trước đó khi đối mặt với Thần Quan!
Một kiếm bay đi, không quan tâm đến sống chết!
Rầm!
Không gian trước mặt Diệp Huyền và nữ tử nứt ra, hai người đồng thời lùi về phía sau, không gian xung quanh dần sụp đổ.
Ở phía xa xa, Ngôn Tiểu Tiểu bỗng nói: "Khôi phục!"
Dứt lời, không gian xung quanh lại bình thường trở lại.
Mà lúc này, ở phía xa xa bỗng có vô số kiếm quang và đao quang xuất hiện. Không gian vừa mới bình thường lại bị phá vỡ!
Hồi lâu sau, Diệp Huyền và nữ tử kia tách ra. Sau khi dừng lại, hắn xoè tay phải ra, một thanh kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Tâm Kiếm!