Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1252 - Chương 2943: Sát Thủ

Chương 2943: Sát thủ Chương 2943: Sát thủ

Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền phía xa xa, không biết nàng đang nghĩ gì.

Lúc này, Ma Y đột nhiên nắm lấy tay nàng: "Tiểu Đao, đừng làm bừa! Bằng không ngươi sẽ vạn kiếp bất phục đấy!"

Mục Tiểu Đao không nói chuyện.

Trong mắt Ma Y tràn ngập vẻ lo âu, hình như nàng nhớ đến điều gì đó nên quay đầu nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt lạnh lùng. Tại tên tiện nhân này cả, nam nhân chẳng phải thứ gì tốt đẹp!

Đúng lúc ấy, bạch y nam tử cầm thương phía xa xa bỗng nhiên biến mất. Ngay sau đó, trước mặt Diệp Huyền xuất hiện hàn mang!

Khoảnh khắc bạch y nam tử ra tay, hai người còn lại cũng động thủ!

Ba loại vực bao trùm lấy Diệp Huyền!

Rất rõ ràng, bọn họ muốn trấn áp Thời Không Thoa Hoa của hắn!

Đây cũng là chuyện bình thường, dẫu sao thì đôi ủng kia của Diệp Huyền quả thực quá ghê gớm. Nếu như không có vực trấn áp thì ba người kia cũng không ngăn được tốc độ của nó!

Khi bị ba loại vực trấn áp, gương mặt Diệp Huyền thoáng hiện vẻ hoảng loạn. Khi ba người kia thấy được chút hoảng loạn ấy của hắn, bọn họ lại càng tự tin hơn. Đúng lúc bọn họ xông đến bên cạnh Diệp Huyền, Diệp Huyền bỗng nhếch khóe miệng. Ngay sau đó, xung quanh hắn bỗng xuất hiện mười "Diệp Huyền."

Phân thân!

Khoảnh khắc mười phân thân xuất hiện, sắc mặt ba người kia lập tức thay đổi. Ba người bọn họ muốn lùi lại, tuy nhiên đã không còn kịp nữa. Hai phân thân đã chặn nam tử cầm trường thương và nam tử cầm trường kích, còn bản thể của Diệp Huyền và tám phân thân còn lại đồng loạt rút kiếm chém nam tử cầm quạt gấp ở phía sau.

Thấy chín thanh kiếm chém tới, đôi đồng tử của nam tử bèn co lại. Lúc này hắn ta không thể lùi lại nữa mà chỉ đành đối đầu. Hắn ta mở bung quạt ra, một luồng bạch quang bùng nổ. Thế nhưng ngay sau đó, bạch quang vỡ tan, chín đường kiếm quang đâm xuyên qua người hắn ta.

Vụt vụt vụt vụt vụt!

Nam tử lập tức bị phân thây thành vô số mảnh!

Trông thấy cảnh tượng ấy, hai người bạch y nam tử lập tức lùi mạnh về phía sau, cách xa Diệp Huyền.

Nhìn mười "Diệp Huyền" phía xa xa, sắc mặt hai người bọn họ nghiêm trọng vô cùng!

Diệp Huyền chầm chậm nhắm hai mắt lại, mười phân thân ở ngay bên cạnh hắn. Khoảnh khắc ấy, hắn thấy cường giả Phá Phàm cảnh cũng như muỗi mà thôi!

Có vẻ như phát hiện ra điều gì đó, hắn bỗng nhiên quay đầu nhìn đại điện ở phía bên phải. Ở đó có một pho tượng lớn, tượng khắc một nam tử, nam tử này nhìn về phía trước, vẻ mặt hiền hòa.

Diệp Huyền bỗng nhiên xuất hiện trước bức tượng, hắn nhìn bức tượng, đột nhiên thấy quen thuộc.

Hơi bị hoang đường!

Bởi lẽ Diệp Huyền có thể chắc chắn rằng hắn chưa từng gặp nam nhân này!

Diệp Huyền di chuyển ánh mắt, phía dưới bức tượng có hai chữ: Diệp Thần!

Diệp Thần?

Diệp Huyền chớp mắt. Ngay sau đó hắn bỗng gào lên: "Là Diệp Thần á? Lão tử mới là Diệp Thần!"

Dứt lời, hắn bỗng chém kiếm xuống.

Vụt!

Bức tượng kia vỡ tan.

Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Mục Tiểu Đao lập tức tái nhợt: "Cái tên ngu ngốc kia, ngươi chém bức tượng làm gì..."

Ma Y nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt lạnh lùng: "Hắn xong đời rồi!"

Lúc này Diệp Huyền mới nhận ra sự việc có gì đó sai sai.

Bởi lẽ các cường giả Vũ Trụ Thần Đình xung quanh đều đang nhìn hắn!

Ánh mắt những cường giả đó mang theo vẻ thương xót.

Đúng lúc ấy, nhiệt độ xung quanh cũng hạ xuống. Ở phía xa xa, Ngôn Tiểu Tiểu đang giao thủ cùng với Đồ cảm nhận được điều gì đó, nàng lập tức quay đầu, gào lên: "Chạy!"

Dương Bất Tử cũng quay đầu: "Tiểu gia hỏa, mau chạy!"

Giọng nói của Mục Tiểu Đao cũng vang lên: "Tiện nhân, mau gọi cha ngươi ra đây! Mẹ kiếp nhanh lên!"

Diệp Huyền hoang mang, hắn đang định chạy.

Lúc này, tiểu tháp bỗng lên tiếng: "Tiểu chủ, đừng hoảng sợ, không có nguy hiểm đâu. Nếu có nguy hiểm là ta biết ngay, ngươi bình tĩnh đi, có ta..."

Nó còn chưa nói xong thì một thanh chùy thủ đột nhiên đâm vào ngực Diệp Huyền.

Vụt!

Máu tươi bắn ra...

Cả người Diệp Huyền cứng đờ tại chỗ, trong đầu hắn chỉ còn một ý nghĩ: "Tiểu tháp, mẹ kiếp ta tin ngươi cái con khỉ... Ngươi là cái đồ đào hố chôn người khác..."

Không thể không nói, lúc này Diệp Huyền thấy hơi hoang mang!

Bởi vì hắn không ngờ hắn đã Phá Phàm rồi mà vẫn không có sức đánh trả!

Hắn còn chẳng có cơ hội mà sử dụng Chiến Thần Giáp!

Là ai?

Lúc này, một tiểu nữ hài xuất hiện trước mặt hắn. Tiểu nữ hài này bị tóc che mất một bên mặt, người ta chỉ thấy bên mặt trái của nàng. Lúc này, nàng đang nhìn chằm chằm hắn!

Cây chủy thủ của tiểu nữ hài thì vẫn cắm trên ngực Diệp Huyền!

Hắn chưa chết, thế nhưng không động đậy được!

Bởi lẽ hắn biết, hắn mà động đậy thì chắc chắn sẽ chết. Cây chủy thủ kia đã khóa chặt sinh cơ trong cơ thể hắn, giờ hắn xong đời rồi!

Sở dĩ Diệp Huyền vẫn chưa chết là bởi tiểu nữ hài không có ý muốn lấy mạng của hắn.

Nàng nhìn Diệp Huyền bằng ánh mắt lạnh lùng. Ngay sau đó, nàng quay người nhìn bức tượng đổ nát, hìn mãi nhìn mãi, cuối cùng sắc mặt dần trở nên dữ tợn. Nàng bỗng gào lên: "A!"

Rầm!

Tiếng gào của nàng khiến tinh không như bị hủy diệt.

Trông thấy cảnh tượng ấy, mí mắt Diệp Huyền giật giật. Mẹ kiếp, nữ nhân này chắc chắn đã vượt qua Phá Phàm rồi!

Điều đáng sợ nhất là nữ nhân này còn là một sát thủ!

Thế thì ai mà chịu cho nổi?
Bình Luận (0)
Comment