Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 1269 - Chương 2960: Ta Sẽ Trở Về Với Ngươi

Chương 2960: Ta sẽ trở về với ngươi Chương 2960: Ta sẽ trở về với ngươi

Tiểu nữ hài nhìn Đạo Nhất rồi hơi cúi đầu xuống, nàng còn muốn nói cái gì đó, nhưng không còn can đảm nữa!

Tiểu nữ hài im lặng một lúc sau đó quay người đi, những viên đá trong tay nàng nằm rải rác trên mặt đất.

Nghe thấy tiếng đá rơi xuống đất, nam tử ngước lên nhìn tiểu nữ hài, hắn ta do dự một chút, đang định gọi tiểu nữ hài lại thì Đạo Nhất đột nhiên nói: "Chủ nhân, người xem đoạn này có ý nghĩa là gì?"

Nam tử nhìn vào đoạn mà Đạo Nhất chỉ, trong mắt có chút ngạc nhiên: "Trước đây không phải ta đã từng nói với ngươi rồi sao?"

Đạo Nhất chớp mắt, cười nghịch ngợm: "Ta muốn nghe chủ nhân nói lại một lần nữa!"

Nam tử cười rồi nói lại một lần, mà khi hắn ta nói xong ngẩng đầu lên nhìn về phía xa thì tiểu nữ hài đã biến mất rồi.

Đạo Nhất tiếp tục đọc sách một cách nghiêm túc.

Sau khi im lặng một lúc, nam tử nhìn những viên đá nhỏ trên mặt đất, không biết đang nghĩ gì.

Bức tranh đột nhiên kết thúc!

Trong thực tại, trước mặt Sinh Mệnh pháp tắc, Diệp Huyền mở mắt ra, lòng bàn tay của hắn xòe ra, mà trong tay hắn lại có sáu, bảy viên đá nhỏ.

Hắn có chút hoang mang, không biết những viên đá này từ đâu mà có!

Nữ tử váy trắng nhìn hắn, không biết là đang nghĩ gì.

Sinh Mệnh pháp tắc có chút bất ngờ khi nhìn những viên đá nhỏ này, sau đó nàng đột nhiên cười, cười mãi, cười mãi rồi lại khóc!

Nàng đột nhiên đi tới trước mặt Diệp Huyền, sau đó nhẹ nhàng ôm lấy hắn, nép sát đầu vào ngực Diệp Huyền, hai mắt hơi nhắm lại, nhẹ giọng nói: "Chủ nhân... cái người ngoan nhất đó chưa chắc đã là tốt nhất, ngươi phải cẩn thận..."

Chưa nói xong mà giọng nói của nàng đột nhiên ngừng lại.

Đã hoàn toàn hết khí tức rồi!

Mà thân thể của nàng đang dần dần trở nên hư ảo!

Nữ tử váy trắng bên cạnh Diệp Huyền đột nhiên quay đầu lại nhìn, vẻ mặt lạnh lùng: "Giết người trước mặt ta?"

Vừa dứt lời, Hành Đạo Kiếm trong tay nàng đột nhiên bay ra.

Vút!

Một thanh kiếm xuyên qua không trung, đi một phát hàng triệu dặm!

Ầm!

Cuối tinh không ở phía xa, một khoảng tinh vực lập tức hóa thành hư vô, bị thanh kiếm này xóa bỏ trong tích tắc!

Mà lông mày của nữ tử váy trắng đang nhăn lại!

Nhát kiếm này chưa thể giết chết được đối phương!

Để đối phương chạy mất rồi!

Lần đầu tiên có người thoát khỏi thanh kiếm của nàng!

Nữ tử váy trắng xòe lòng bàn tay ra, Hành Đạo Kiếm trở lại trong tay nàng, trên kiếm có một giọt máu.

Ánh mắt của nữ tử váy trắng trở nên lạnh lùng sau khi nhìn thấy giọt máu này, không biết là đang nghĩ gì.

Mà lúc này, Sinh Mệnh pháp tắc trong vòng tay Diệp Huyền đã hoàn toàn biến mất, nhưng trong tay hắn lại có một người gỗ nho nhỏ!

Đây chính là thứ mà Sinh Mệnh pháp tắc vừa đặt vào tay hắn!

Ngoại hình của người gỗ nhỏ giống y hệt Sinh Mệnh pháp tắc!

Rõ ràng Sinh Mệnh pháp tắc đã luôn giữ gìn cho đến hiện tại!

Diệp Huyền im lặng nhìn người gỗ nhỏ.

Giờ phút này, phía sau Diệp Huyền tập hợp rất nhiều điểm sáng màu xanh lam, rất nhanh sau đó những điểm sáng màu xanh này tập hợp lại thành một linh hồn!

Mục Tiểu Đao!

Diệp Huyền xoay người lại, khi nhìn thấy linh hồn của Tiểu Đao, trong lòng hắn ngay lập tức được thở phào nhẹ nhõm!

Sinh Mệnh pháp tắc đã cứu được Tiểu Đao!

Diệp Huyền nhìn người gỗ nhỏ trong tay, rồi cất nó đi.

Lúc này, Mục Tiểu Đao hơi hoang mang nhìn xung quanh: "Chưa chết sao?"

Diệp Huyền khẽ mỉm cười: "Có phải rất bất ngờ không?"

Mục Tiểu Đao nhìn về phía hắn: "Chính là Sinh Mệnh pháp tắc cứu ta sao?"

Diệp Huyền gật đầu.

Mục Tiểu Đao khẽ cau mày: "Ngươi đánh thắng Sinh Mệnh pháp tắc rồi?"

Diệp Huyền khẽ mỉm cười: "Giới thiệu với ngươi một người!"

Vừa nói, hắn vừa đi đến bên cạnh nữ tử váy trắng vừa cười nói: "Đây là Thanh Nhi, muội muội của ta!"

Mục Tiểu Đao nhìn nữ tử váy trắng, khi nhìn thấy nữ tử váy trắng thì sắc mặt của nàng lập tức trở nên nghiêm trọng!

Nàng khẽ cúi đầu: "Xin chào đại lão!"

Đại lão!

Nữ tử váy trắng nhìn Mục Tiểu Đao, khẽ gật đầu, không nói gì cả.

Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền: "Ta phải đi rồi!"

Diệp Huyền khẽ cau mày: "Đi đâu vậy?"

Mục Tiểu Đao nói: "Trở về!"

Diệp Huyền lắc đầu: "Nếu ngươi trở về chắc chắn ngươi sẽ phải chết!"

Mục Tiểu Đao cười nói: "Không đâu!"

Diệp Huyền muốn nói gì đó, nhưng Mục Tiểu Đao lại nói: "Tiện nhân, ta chỉ thông báo với ngươi một tiếng thôi chứ không cần sự đồng ý của ngươi."

Diệp Huyền lắc đầu: "Ta không có ý gì khác, chỉ là lúc trước ngươi giúp ta, bây giờ trở về, ngươi..."

Mục Tiểu Đao cười nói: "Ta hiểu ý của ngươi, nhưng ta vẫn phải trở về."

Nữ tử váy trắng ở bên cạnh đột nhiên nói: "Ta sẽ trở về với ngươi!"

Diệp Huyền: "..."

Mục Tiểu Đao vội vàng lắc đầu: "Đại lão, ta biết ngươi muốn giết vũ trụ pháp tắc, nhưng cho dù ta có trở về thì cũng sẽ không thể nhìn thấy vũ trụ pháp tắc của ta, chân thân của các nàng chưa từng xuất hiện trước mặt chúng ta!"

Nữ tử váy trắng khẽ gật đầu: "Ta biết!"

Mục Tiểu Đao nhìn Diệp Huyền, sau đó nhìn Ma Y và Kiếm Thất ở phía xa, lúc này, hai nàng không đánh nhau nữa!

Mục Tiểu Đao nói: "Đi thôi!"

Nói xong, nàng xoay người rời đi.
Bình Luận (0)
Comment