Chương 2978: Nằm ngoài nhận thức
Chương 2978: Nằm ngoài nhận thức
Chương 2978: Nằm ngoài nhận thức
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt các cường giả Bất Tử Đế Tộc phía dưới lập tức thay đổi!
Đông Lý Tinh nhìn bầu trời, không biết đang nghĩ gì.
Không lâu sau, tất cả tiên tổ chi hồn của Bất Tử Đế Tộc đều biến mất!
Mà những hắc y nhân kia không một ai hi sinh cả!
Sau khi chém hết tiên tổ chi hồn của Bất Tử Đế Tộc, mười chín hắc y nhân cung kính lui ra phía sau Hư Vô Tâm!
Hư Vô Tâm nhìn Đông Lý Tinh, nàng mỉm cười: "Kết thúc rồi!"
"Vậy sao?"
Lúc này, một giọng nói vang lên.
Ngay sau đó, Diệp Huyền xuất hiện trước mặt mọi người.
Thấy Bất Tử Đế Tộc vẫn còn, Diệp Huyền lập tức thở phào một hơi. Nếu Bất Tử Đế Tộc mà xảy ra chuyện gì thì cả đời này hắn sẽ không tha thứ cho mình!
Suy cho cùng thì đây cũng là nhân quả của Diệp Huyền hắn!
Trông thấy Diệp Huyền, Đông Lý Tinh cũng thầm thở phào.
Chắc chắn Bất Tử Đế Tộc không thể đối đầu với Hư Vô tộc, bởi lẽ Hư Vô tộc không cùng thời đại với Bất Tử Đế Tộc. Hư Vô tộc cùng thời đại với người sáng lập ra Vũ Trụ Thần Đình!
Thấy Diệp Huyền xuất hiện, Hư Vô Tâm bèn cười: "Diệp công tử cũng giỏi quá nhỉ, có thể thoát khỏi những sát thủ của vũ trụ pháp tắc cơ đấy!"
Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: "Tộc trưởng, cho tất cả những người trẻ tuổi rút lui!"
Đông Lý Tinh nhìn hắn: "Không cần! Bởi mục tiêu của bọn họ không chỉ là ngươi mà còn cả Bất Tử Đế Tộc nữa, bọn họ muốn thôn tính huyết mạch của chúng ta. Nếu hôm nay bại trận thì mọi người đều phải chết!"
Thôn tính huyết mạch!
Diệp Huyền nhíu mày, hắn nhìn Hư Vô Tâm: "Huyết mạch của các ngươi cũng đặc biệt!"
Hư Vô Tâm mỉm cười: "Thực ra ta muốn thôn tính huyết mạch của ngươi hơn, bởi vì ngươi có hai loại huyết mạch siêu mạnh! Có điều một trong hai huyết mạch của ngươi quá kinh khủng, ta cũng không nắm chắc."
Nói đoạn, nàng lại nhìn xuống phía dưới: "Nếu có thể thôn tính hết huyết mạch của Bất Tử Đế Tộc thì thực lực của Hư Vô tộc chúng ta sẽ tăng cao!"
Diệp Huyền xòe tay ra, một thanh kiếm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn. Cùng lúc đó, Kiếm Hạp cũng hiện lên phía sau lưng hắn.
Hắn nhìn Hư Vô Tâm: "Chúng ta đấu một trận trước đi?"
Hư Vô Tâm mỉm cười: "Ngươi muốn kéo dài thời gian! Ta có thể thành toàn cho ngươi, bởi vì ta cũng cần một chút thời gian! Diệp công tử, mời!"
Diệp Huyền đột nhiên biến mất. Khoảnh khắc hắn biến mất, mười hai thanh kiếm màu máu đỏ đột nhiên bay vụt đi!
Vụt!
Không gian bị xé rách, mười hai thanh kiếm lập tức lao đến trước mặt Hư Vô Tâm!
Hư Vô Tâm không hề tránh. Khi mười hai đường kiếm quang chém tới, nàng siết chặt tay phải phía sau lưng: "Ngự Thủ!"
Uỳnh!
Mười hai đường kiếm quang bị một bức thành vô hình chặn lại, không thể tiến lên nữa!
Hư Vô Tâm khẽ cười: "Phá Cực!"
Uỳnh!
Mười hai đường kiếm quang bèn vỡ tan, mười hai thanh kiếm bắn ngược trở lại. Mà lúc này, một thanh kiếm bỗng đâm tới trán nàng. Tuy nhiên, khi kiếm còn cách trán nàng khoảng nửa thước thì dừng lại.
Diệp Huyền cầm kiếm nhìn chằm chằm Hư Vô Tâm, dù hắn có cố thế nào thì thanh kiếm cũng không thể tiến thêm!
Hư Vô Tâm mỉm cười, nàng xòe tay phải ra, sau đó lại siết chặt.
Rầm!
Chỉ trong chốc lát, cả Diệp Huyền và kiếm của hắn đều bay ngược về phía sau. Cùng lúc ấy, Hư Vô Tâm bỗng bước lên và đánh một quyền. Ở phía xa xa, quyền ấn lao thẳng tới Diệp Huyền, Diệp Huyền vội giơ kiếm lên đỡ.
Rầm!
Hắn lại bay đi cả ngàn trượng!
Hắn vừa mới dừng lại thì không gian xung quanh đó hàng vạn dặm lần lượt nứt vỡ. Quyền ấn của Hư Vô Tâm thì vẫn ở đó, không hề biến mất!
Diệp Huyền lau máu tươi tràn bên khóe môi. Hiện giờ nhục thân của hắn rất yếu, bởi lẽ trước đó nhục thân của hắn đã bị phá vỡ, Đạo Thể gần như đã không còn!
Hắn cũng không quá phụ thuộc vào nhục thân, hắn nhìn Hư Vô Tâm, Hư Vô Tâm mỉm cười: "Cảnh giới kiếm đạo của ngươi quá thấp! Chẳng thể uy hiếp đến ta!"
Diệp Huyền mỉm cười: "Vậy sao?"
Dứt lời, hắn bỗng biến mất.
Ở phía xa xa, Hư Vô Tâm siết tay phải lại. Kiếm của Diệp Huyền cách trán nàng khoảng một hước thì bị chặn lại!
Hư Vô Tâm nhìn hắn: "Ta đấu với ngươi sẽ áp chế ngươi về mặt cảnh giới. Cảnh giới của chúng ta không cùng cấp bậc, ngươi hiểu không?"
Dứt lời, nàng khẽ phất tay phải.
Uỳnh!
Không gian quanh đó hàng vạn trượng lập tức hóa thành hư vô, còn Diệp Huyền thì xuất hiện ở chỗ cách đó vạn trượng!
Hư Vô Tâm chầm chậm đi về phía hắn: "Diệp công tử, ta thấy chúng ta nên kết thúc rồi!"
Dứt lời, nàng bỗng biến mất. Khi nàng xuất hiện lại lần nữa thì đã ở trước mặt Diệp Huyền. Đúng lúc nàng định ra tay thì Diệp Huyền bỗng nhếch miệng cười, mười phân thân bất thình lình xuất hiện. Mười phân thân này còn không phải phân thân của Diệp Huyền mà là mười phân thân của Tiểu Mộ!
Tiểu Mộ đã tới!
Trước đó Thiên Địa Huyền Kính không thể phục chế Tiểu Mộ là bởi cảnh giới của Tiểu Mộ quá cao, vượt xa phạm vi của Thiên Địa Huyền Kính. Còn bây giờ sở dĩ nó có thể phục chế Tiểu Mộ là bởi Tiểu Mộ phối hợp với nó!
Nếu như người được phục chế chủ động phối hợp thì sẽ hoàn toàn khác!
Đương nhiên, cảnh giới cao quá cũng không được, ví dụ như nữ tử váy trắng. Dù nữ tử váy trắng có phối hợp thì Thiên Địa Huyền Kính cũng không thể phục chế nàng!
Bởi lẽ cảnh giới của nữ tử váy trắng đã nằm ngoài nhận thức của Thiên Địa Huyền Kính!