Chương 3071: Vẫn phải dựa vào chính mình
Chương 3071: Vẫn phải dựa vào chính mình
Di tích!
Diệp Huyền sững sờ, sau đó nói: "Ta có thể đi hả?"
A Mộc Liêm gật đầu: "Đương nhiên rồi, có điều hơi nguy hiểm đấy."
Diệp Huyền tò mò hỏi: "Ở đó như thế nào?"
A Mộc Liêm lắc đầu: "Có những nguy hiểm tiềm ẩn!"
Diệp Huyền nói: "Ý ta là ở đó có bảo bối gì ấy!"
A Mộc Liêm nhìn hắn: "Cũng không biết!"
Diệp Huyền nhíu mày. Lúc này, A Mộc Liêm đột nhiên chỉ ra phía sau hắn: "Cách thức tu luyện đặc biệt này có được từ nơi đó đấy! Mà cũng bởi cách thức tu luyện này nên Khai Thiên tộc chúng ta mới gia tăng thực lực nhanh chóng như vậy!"
Diệp Huyền nói: "Như vậy tức là nơi đó có rất nhiều thứ hay ho!"
A Mộc Liêm gật đầu: "Đúng vậy! Đi không?"
Diệp Huyền mỉm cười: "Đi chứ!"
A Mộc Liêm gật đầu: "Vậy chúng ta đi thôi!"
Diệp Huyền đột nhiên nói: "Đợi đã! Ta muốn đưa ngươi theo!"
A Mộc Liêm nhìn hắn: "Cha ngươi à?"
Diệp Huyền mỉm cười, hắn không đáp lời mà biến mất.
Một lát sau, hắn xuất hiện bên một cái hồ nào đó. Còn thanh sam nam tử với Tiểu Bạch và Nhị Nha cũng ở nơi này!
Thanh sam nam tử nhìn hắn: "Thế nào rồi?"
Diệp Huyền mỉm cười: "Tiến bộ nhiều lắm!"
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Vậy thì tốt! Hiện giờ có thể xếp chồng bao nhiêu đường Bạt Kiếm Thuật rồi?"
Diệp Huyền nói: "Ít nhất là một trăm! Một trăm đường Bạt Kiếm Thuật có giết được cường giả Ý cảnh không?"
Thanh sam nam tử nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Chắc là không có vấn đề gì lớn đâu. Có điều, nếu như đối phương đề phòng thì khó đấy! Bởi vì giờ ngươi xuất kiếm vẫn chưa đủ nhanh đâu!"
Diệp Huyền vội hỏi: "Phải làm sao để nhanh hơn?"
Thanh sam nam tử lắc đầu: "Cái này phải từ từ, không thể gấp được!"
Diệp Huyền gật đầu, hắn nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Cha, ta muốn tới di tích kia một chuyến!"
Thanh sam nam tử nhìn hắn: "Muốn ta đi cùng ngươi?"
Diệp Huyền mỉm cười: "Đúng vậy!"
Thanh sam nam tử lắc đầu: "Nơi đó chán lắm!"
Diệp Huyền vội vàng nói: "Cho Nhị Nha và Tiểu Bạch đi với ta!"
Nghe vậy, hai mắt của Tiểu Bạch và Nhị Nha ở bên cạnh bèn sáng rực.
Hiện giờ các nàng thích đi theo Diệp Huyền hơn!
Bởi vì Diệp Huyền thích chơi hơn!
Thanh sam nam tử liếc nhìn hắn: "Mục đích thực sự của tiểu tử nhà ngươi là hai người các nàng chứ gì!"
Diệp Huyền cười toe toét: "Đúng vậy!"
Thanh sam nam tử nhìn Nhị Nha, Nhị Nha vội nói: "Ta đảm bảo sẽ không gây chuyện!"
Tiểu Bạch cũng vội gật đầu đảm bảo.
Thanh sam nam tử nghĩ ngợi một lát rồi nói: "Cũng được, các ngươi đi chơi đi! Cẩn thận vào đấy!"
Diệp Huyền có hơi không hiểu: "Rất nguy hiểm sao?"
Thanh sam nam tử lắc đầu: "Với ta mà nói thì không nguy hiểm, nhưng với ngươi thì... he he..."
Diệp Huyền: "..."
Thanh sam nam tử lại nói: "Ở sâu bên trong di tích đó có một cái hồ, bên hồ có một ngôi thần miếu, ngươi có thể tới đó."
Diệp Huyền tò mò: "Nơi đó có gì hả?"
Thanh sam nam tử mỉm cười: "Ngươi tự tới mà xem!"
Nói đoạn, hắn ta bèn đứng dậy nhìn mãi về phía tinh không xa xôi: "Ta đi làm chút chuyện đây, đợi sau khi trở về là chúng ta phải tạm biệt đấy!"
Diệp Huyền tò mò: "Hiện giờ ngươi đã vô địch rồi, ta rất tò mò mục tiêu lúc này của ngươi là gì?"
Thanh sam nam tử cười ha ha: "Mục tiêu của ta chính là tìm một người có thể giết ta!"
Dứt lời, hắn ta bèn biến mất.
Diệp Huyền đứng tại chỗ trầm mặc hồi lâu, sau đó lắc đầu than thở.
Cha hắn là vậy!
Thanh Nhi cũng như vậy!
Đại ca cũng thế!
Diệp Huyền nhìn chính mình, khi nào thì hắn mới có thể ra vẻ như vậy đây?
Lúc này, Nhị Nha đột nhiên bước tới: "Chúng ta đi chơi thôi!"
Diệp Huyền cười nói: "Đi thôi!"
Nói đoạn, hắn bèn đưa Nhị Nha và Tiểu Bạch biến mất.
Ba người biến mất không lâu thì thanh sam nam tử lại xuất hiện. Hắn ta nhìn mấy người Diệp Huyền phía xa xa, bật cười, sau đó cũng rời đi.
Trước cổng thành, Diệp Huyền trông thấy A Mộc Liêm. Bên cạnh nàng còn có một hoa bào nam tử!
Trông thấy Diệp Huyền, hoa bào nam tử khẽ mỉm cười: "Diệp huynh, tại hạ là Lý Thiên Hoa của Thiên Tông!"
Diệp Huyền chắp tay: "Lý huynh!"
Lúc này, A Mộc Liêm nói: "Lý công tử sẽ đi cùng chúng ta. Hắn ta thạo trận pháp kết giới, có hắn ta giúp đỡ thì chúng ta sẽ thuận tiện hơn rất nhiều!"
Diệp Huyền gật đầu: "Được!"
A Mộc Liêm khẽ gật đầu, sau đó đoàn người ngự không rời đi, tới thẳng di tích!
Trên đường đi, A Mục Liêm nói: "Di tích cổ xưa đó phân thành ba khu vực. Thứ nhất là khu vực bên ngoài, thứ hai là khu vực bên trong, cuối cùng còn có khu vực trung tâm! Trong đó khu vực bên trong và khu vực trung tâm là nguy hiểm nhất!"
Diệp Huyền đột nhiên hỏi: "A Mộc Liêm cô nương, nguy hiểm mà ngươi nói là gì thế?"
A Mộc Liêm đáp: "Trận pháp và kết giới! Còn có một vài sinh linh chưa biết!"
Diệp Huyền nhíu mày: "Sinh linh chưa biết?"
A Mục Liêm gật đầu: "Một vài sinh linh thần bí, cụ thể là gì thì Khai Thiên tộc chúng ta cũng không biết!"
Diệp Huyền lại hỏi: "Bọn chúng không ra ngoài được hả?"
A Mục Liêm nói: "Không biết nữa, dù sao thì cũng chưa từng ra ngoài, còn về có ra được hay không ta cũng không biết!"
Diệp Huyền khẽ nói: "Thế thì thú vị rồi!"
A Mộc Liêm liếc nhìn hắn: "Không được xem thường!"
Diệp Huyền gật đầu: "Đương nhiên!"
Mặc dù hắn có thể báo tên cha mình nhưng bình thường cha hắn cũng không đáng tin lắm, nhỡ đâu tên cha hắn không có tác dụng thì chẳng phải hắn sẽ khó xử lắm sao?
Vẫn phải dựa vào chính mình thôi!