Chương 1884. Âm Ám sinh linh
Chương 1884. Âm Ám sinh linh
Chương 1884: Âm Ám sinh linh
Người tới chính là đại tế ti đời trước của Vu tộc!
Nhìn thấy hắc y lão giả trước mắt, khóe miệng của đại tế ti đời trước khẽ nhếch lên: "Tiêu diệt Vu tộc ta? Ngươi là cái thá gì?"
Vừa dứt lời, lòng bàn tay nàng đột nhiên mở ra, ngay sau đó, một tia lôi điện màu đen rơi vào trong lòng bàn tay nàng, trong nháy mắt, nàng cầm lôi điện vụt mạnh về phía hắc y lão giả kia.
Vụt qua một phát, điện quang chợt lóe sáng!
Sắc mặt hắc y lão giả ở phía xa xa đột nhiên trở nên dữ tợn, hai tay hắn ta đè mạnh về phía trước, một ngọn lửa bùng lên mạnh mẽ, toàn bộ chân trời lập tức biến thành một biển lửa trong nháy mắt.
Mà có một luồng lôi điện lóe lên trong biển lửa này khiến cả thiên địa phải chấn động.
Sắc mặt của Ác Ma Nhạn và Thần Đế ở phía xa xa trở nên u ám.
Bởi vì bọn họ phát hiện nữ nhân này lại có thể đè hắc y lão giả kia ra đánh!
Cường giả Vu tộc vượt ra xa dự liệu của hai người bọn họ!
Ác Ma Nhạn quay đầu nhìn về phía cường giả mình người đầu chim cách đó không xa, người kia đột nhiên tung người nhảy lên, sau đó từ chân trời lao xuống.
Đâm thẳng xuống!
Trong nháy mắt có rất nhiều tia lôi điện từ chân trời trút xuống!
Lôi điện rơi xuống giống như muốn nghiền nát đại địa này, vô cùng khủng khiếp!
Mà lúc này, hai hắc y lão giả đột nhiên xuất hiện trên bầu trời Vu tộc, bọn họ cầm pháp trượng màu đen rồi lẩm nhẩm gì đó, dần dần có rất nhiều chữ cổ màu đen xuất hiện ở phía chân trời, những chữ cổ màu đen này lại bắt đầu ăn mòn lôi điện!
Nhìn thấy lôi điện của mình bị ngăn cản, điểu nhân kia đột nhiên rống giận, vung điện chùy trong tay lên một cách điên cuồng.
Ầm ầm!
Phía chân trời, đột nhiên xuất hiện rất nhiều lôi điện, sau đó trút xuống phía dưới giống như cuồng phong bão táp.
Thần Đế ở phía xa xa đột nhiên nói: "Ra tay không?"
Ác Ma Nhạn lắc đầu: "Vu tộc này vẫn còn chưa đưa ra chiêu cuối cùng, bây giờ chúng ta ra tay sẽ tổn thất rất lớn!"
Thần Đế hỏi: "Chờ?"
Ác Ma Nhạn gật đầu, nhìn thoáng qua Thần Công ở xa xa: "Nhất định là hắn ta còn có tuyệt chiêu cuối cùng! Chờ hắn ta ra chiêu cuối đã!"
Thần Đế trầm giọng nói: "Cường giả của thời đại Thiên Đạo này có thực lực rất mạnh, chúng ta liên thủ với bọn họ thì chẳng khác nào bảo hổ lột da..."
Ác Ma Nhạn lắc đầu: "Không còn nhiều lựa chọn nữa! Chỉ có thể tìm kiếm chiến thắng từ trong sự nguy hiểm thôi!"
Thần Đế trầm mặc.
Phía dưới xa xa, A Mục nhìn về phía chân trời, không hề thay đổi sắc mặt.
Thời đại Thiên Đạo!
Thần Công đến từ thời đại Thiên Đạo, tất nhiên là Vu tộc không dám khinh thường cường giả của thời đại Thiên Đạo!
Đây chính là thời đại sớm hơn cả Vu tộc!
Nhưng vào lúc này, Vu Thời ở chân trời đột nhiên bị Thần Công đánh lui, mà sau khi đánh lui Vu Thời thì Thần Công không ra tay nữa, hắn ta nhìn thoáng qua bốn phía, sau khi nhìn thấy người của mình đều bị Vu tộc ngăn cản, sắc mặt của hắn ta tức khắc trở nên cực kỳ khó coi.
Phía dưới, A Mục đột nhiên chỉ vào Ác Ma Nhạn ở phía xa xa: "Thủy lão đầu, ngươi có thể kêu bọn họ ra tay! Bọn họ vẫn luôn khoanh tay đứng nhìn kìa!"
Nghe vậy, Thần Công nhìn về phía hai người Ác Ma Nhạn, hai mắt của Ác Ma Nhạn híp lại, đại tế ti Ti của Vu tộc đang khiêu khích!
Tất nhiên là Thần Công cũng biết điều này, hắn ta không nói thêm gì cả mà quay đầu nhìn về phía A Mục ở phía dưới: "Cho ngươi một cơ hội cuối cùng!"
A Mục chớp mắt một cái: "Để ta suy nghĩ một chút!"
Ác Ma Nhạn đột nhiên nói: "Nàng ta đang kéo dài thời gian đấy!"
Thần Công nhìn A Mục: "Nếu ngươi muốn chết, vậy ta thành toàn cho ngươi!"
Vừa dứt lời, hắn ta xoay người nhẹ nhàng vung một phát, không gian nứt toác ra, ngay sau đó từng luồng khí tức cường đại đột nhiên truyền ra từ trong vết nứt không gian kia.
A Mục ở phía dưới híp hai mắt lại: "Vật quái quỷ gì vậy!"
Diệp Linh đi đến bên cạnh nàng: "Bao nhiêu lâu nữa ca mới ra ngoài?"
A Mục trầm giọng nói: "Vẫn còn sớm!"
Diệp Linh trầm mặc.
Phía chân trời đột nhiên có rất nhiều bóng đen bay ra từ vết nứt của không gian, những bóng đen này có hình dạng như quỷ, mặt mũi dữ tợn, cực kỳ khó coi, còn mọc cả cánh!
Diệp Linh ở phía dưới hỏi: "Những thứ này là cái gì vậy?"
A Mục nhìn những con quái vật kia, lông mày nhíu chặt: "Không biết!"
Ở phía bên kia, sau khi Tiểu Đạo nấp trong bóng tối nhìn thấy những quái vật này, lông mày cũng nhíu lại: "Thần Công này cũng quá to gan rồi! Thế mà lại dám phóng thích mấy thứ u ám mà Thiên Đạo nhốt!"
Độc cước nữ tử bên cạnh Tiểu Đạo hỏi: "Âm Ám sinh linh?"
Tiểu Đạo gật đầu: "Thời đại Thiên Đạo có một vài sinh vật sinh tồn ở Âm Ám thế giới, những sinh vật này cũng là một trong những sinh linh của vũ trụ này, chúng sống cùng với bóng tối, chết cũng chết trong bóng tối!
Chúng nó trời sinh có bản tính thô bạo, cực kỳ tàn nhẫn. Năm đó suýt chút nữa đã hủy diệt cả vũ trụ, cuối cùng là Thiên Đạo ra mặt đàn áp bọn chúng, sau đó phong ấn ở Âm Ám giới... Nhưng không ngờ Thần Công này lại dám thả những thứ này ra! Hắn ta thật sự coi như Thiên Đạo đã chết rồi sao?"
Nói đến đây, dường như nàng nghĩ đến cái gì đó, hai mắt híp lại: "Không đúng, hắn ta chắc chắn không thể to gan như vậy được, nhất định là có chỗ dựa!"
Độc cước nữ tử nhìn về phía Thần Công xa xa: "Hắn ta nhất định có tuyệt chiêu cuối cùng, không sợ chiêu cuối của Thiên Đạo!"
Tiểu Đạo ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong tinh không, nhẹ giọng nói: "Nữ nhân kia vừa đi đã có rất nhiều yêu ma quỷ quái ra ngoài! Vu tộc gặp nguy hiểm rồi!"
…