Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 374 - Chương 2064. Chưa Từng Tới

Chương 2064. Chưa từng tới Chương 2064. Chưa từng tới

Chương 2064: Chưa từng tới

Viêm Già do dự một lát rồi nói: “Đại tỷ, thực ra bản thân hắn cũng mạnh phết đấy!”

Đại tỷ lắc đầu: “Hắn rất ưu tú, nhưng chỉ ưu tú không thôi thì chưa đủ. Hắn có được tiểu tháp, điều này có thể là phúc và cũng có thể là họa. Nếu mệnh của hắn không đủ ‘cứng đầu’ thì hắn sẽ không có phúc mà hưởng.”

Liên Thiển đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, cơ thể Diệp Huyền phía xa xa bỗng nhiên xuất hiện một luồng tinh quang sáng rực. Luồng tinh quanh mạnh mẽ đó khiến không gian xung quanh rung chuyển. Cùng lúc ấy, một luồng khí tức cực mạnh cuộn trào về phía đại tỷ và hai nữ tử còn lại.

Đại tỷ giơ tay phải lên, luồng tinh quang mạnh mẽ kia bèn vỡ tan.

Ở phía xa xa, Diệp Huyền mở mắt. Bên trong mắt hắn là tinh thần chi quang.

Lúc này, hắn xòe tay ra, chỉ trong chớp mắt, một đường tinh quang đã rơi xuống, sau đó nằm gọn trong lòng bàn tay hắn.

Diệp Huyền nắm chặt tay lại, tinh thần chi quang trong tay hắn bèn hóa thành một mảnh tinh thần túy mộng rồi biến mất.

Diệp Huyền khẽ mỉm cười, hắn đột nhiên nhìn về phía đại tỷ: “Đại tỷ, tiếp một chiêu của ta này!”

Nói đoạn, Diệp Huyền bèn phất tay phải. Trên bầu trời, tinh thần cự chưởng ập xuống và nhắm thẳng vào đại tỷ.

Khi tinh thần cự chưởng đó hạ xuống, không gian mà nó tiếp xúc lập tức cuộn trào, trông đáng sợ vô cùng.

Đại tỷ liếc nhìn Diệp Huyền, nàng khẽ búng tay phải, tinh thần cự chưởng bèn bị một luồng sức mạnh thần bí bao lấy. Chỉ trong chớp mắt, tinh thần cự chưởng lập tức biến mất.

Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền không khỏi sững sờ.

Vậy thôi đã biến mất rồi ư?

Lúc này, Liên Thiển phía xa xa bỗng mỉm cười: “Đừng nói là ngươi, đến cả Tinh Thần có thi triển tinh thần chi lực cũng không làm gì được đại tỷ đâu. Đại tỷ có hai năng lực, một là sức mạnh thần bí đặc biệt của riêng nàng ấy, hai là trói buộc chúng ta!”

Nghe vậy, Diệp Huyền bèn cười trừ, chẳng trách đối phương lại được mọi người gọi là đại tỷ!

Đại tỷ bước đến trước mặt hắn, nàng nhìn hắn và nói: “Tinh Thần, hắn vẫn chưa vận dụng thành thạo tinh thần chi lực đâu, ngươi phải luyện với hắn thêm vài ngày nữa mới được.”

Giọng nói của Tinh Thần vang lên bên trong cơ thể của Diệp Huyền: “Vâng, đại tỷ!”

Đại tỷ nhìn Diệp Huyền: “Ngươi cứ tu luyện với Tinh Thần đi, đợi ngươi thành thục vận dụng tinh thần chi lực thì hẵng đến tầng thứ tám.”

Diệp Huyền vội vàng hỏi: “Tiểu tỷ tỷ ở tầng thứ tám là đạo tắc gì thế?”

Đại tỷ chỉ nói: “Ngươi đoán xem!”

Diệp Huyền: “…”

Lúc này, Liên Thiển ở bên cạnh nói: “Năng lực của nhị tỷ sẽ khiến ngươi hưng phấn cho mà xem…”

Hưng phấn à…

Vẻ mặt Diệp Huyền bỗng trở nên kì quái, chẳng lẽ là… song tu?

Hưng phấn!

Vẻ mặt Diệp Huyền bỗng hơi kì lạ.

Liên Thiển nhìn chằm chằm vào hắn: “Ngươi đang nghĩ bậy bạ cái gì đấy?”

Diệp Huyền vội vàng lắc đầu: “Ta có nghĩ bậy bạ gì đâu.”

Liên Thiển trừng mắt nhìn hắn.

Đại tỷ đột nhiên lên tiếng: “Đừng làm phiền hắn!”

Nói đoạn, nàng bèn đưa Liên Thiển và Viêm Già rời đi.

Trên tinh không, Diệp Huyền tiếp tục tu luyện Tinh Thần Đạo Tắc.

Tinh thần!

Sau khi tiếp xúc với Tinh Thần Đạo Tắc, hắn đột nhiên rất tò mò về năng lực đặc biệt của đại tỷ và tầng thứ tám!

Nhất là đại tỷ, mặc dù đại tỷ đã từng thể hiện thực lực nhưng hắn vẫn chẳng biết gì về năng lực của nàng cả.

Hắn có hơi mong chờ!



Quý độc giả đang đọc bản dịch tại TruyenGG, quá trình dịch thuật do nhiều người phụ trách nội dung có thể cần hiệu chỉnh lại, mọi thiếu sót, sai lệch nội dung bên ngoài nền tảng TruyenGG, chúng tôi không chịu trách nhiệm.

Trong lúc Diệp Huyền tu luyện, ở Vô Biên Địa Hạ thành, hôm ấy Thiên Đạo lại tới tiệm cầm đồ.

Trông thấy Thiên Đạo, Tiểu Đạo bèn hỏi: “Có chuyện gì à?”

Rất rõ ràng, bởi vì chủ ý trước kia Thiên Đạo đưa ra nên nàng mới tức giận như vậy.

Bảo nàng kết hợp với Diệp Huyền ư?

Nhớ đến điều này là Tiểu Đạo lại muốn đánh người!

Thiên Đạo mỉm cười, nàng nói với vẻ nghiêm túc: “Tiểu Đạo, lần này ta tới là để bàn với ngươi một chuyện.”

Tiểu Đạo liếc nhìn nàng: “Coi như ta đã phát hiện ra rồi! Ngươi là người âm hiểm nhất Lục Duy và Ngũ Duy!”

Thiên Đạo đi tới trước cái quầy, nàng nâng chén trà của Tiểu Đạo lên uống sạch rồi hưng phấn nói: “Ngươi biết ta đã phát hiện ra điều gì không? Mấy người Cổ Tự hiện thân rồi!”

“Cổ Tự?”

Tiểu Đạo chau mày: “Là Cổ Tự trên núi Thần Sơn ấy hả?”

Thiên Đạo gật đầu, hưng phấn nói: “Đúng vậy! Chính là bọn họ!”

Vẻ mặt Tiểu Đạo lập tức trở nên kì lạ: “Hình như ngươi rất hưng phấn?”

Thiên Đạo chớp mắt: “Bọn họ muốn giết Diệp Huyền!”

Tiểu Đạo lấy làm lạ: “Tại sao chứ? Diệp Huyền có liên quan gì đến bọn họ à? Hay là bọn họ cũng muốn cướp thư ốc?”

Thiên Đạo mỉm cười: “Tiên tri đi ra từ Cổ Tự đấy!”

Nghe vậy, Tiểu Đạo bèn sững sờ, nàng kinh ngạc hỏi: “Đi ra từ Cổ Tự ư?”

Thiên Đạo gật đầu: “Đúng vậy, hơn nữa thư ốc cũng được đưa ra từ Cổ Tự!”

Tiểu Đạo trầm giọng nói: “Ma Đạo gia tộc ta có ghi chép về Cổ Tự, có điều ít lắm, ta chỉ biết bọn họ rất thần bí!”

Thiên Đạo khẽ gật đầu: “Đúng là rất thần bí, bởi lẽ bọn họ còn tồn tại sớm hơn cả Lục Duy Thiên Đạo. Dù có là Lục Duy Thiên Đạo thì cũng không hiểu biết về bọn họ.”

Tiểu Đạo nhìn nàng: “Nhưng mà ta thấy ngươi có vẻ hiểu bọn họ lắm đấy.”

Thiên Đạo mỉm cười: “Chuẩn đét! Ta cũng biết chút chút về bọn họ!”

Tiểu Đạo có hơi không hiểu: “Tại sao ngươi lại biết Cổ Tự? Theo lí mà nói thì ngươi chưa từng tới Lục Duy nhỉ?”
Bình Luận (0)
Comment