Chương 2079. Giới hạn
Chương 2079. Giới hạn
Chương 2079: Giới hạn
Ở tinh không xa xôi ấy rộng lớn vô cùng, con người trong đó thì lại nhỏ bé như những hạt bụi.
Ở tận cùng của tinh không, một tà váy bay phấp phới giữa tinh không. Giữa tinh không bao la ấy, trông nữ tử lại càng mỏng manh cô độc hơn.
Nữ tử bước đi rất chậm như là đang tản bộ vậy.
Một lúc lâu sau, nữ tử đột nhiên lấy một người gỗ nhỏ ra. Người gỗ nhỏ này giống Diệp Huyền như đúc.
Nhìn người gỗ nhỏ trong tay, khóe miệng nàng bèn cong lên
Hình như nàng nghĩ ra gì đó nên lại đột nhiên nhìn về phía tinh không. Khoảnh khắc ấy, nụ cười trên môi nàng dần trở nên lạnh lùng: “Ta vẫn chưa chết, ai có thể khiến ngươi bị thương chứ? Ai dám làm ngươi bị thương?”
Ngày xưa nàng sống là bởi câu nói “nếu có năng lực thì hãy bảo vệ chúng sinh thiên hạ” của ca ca.
Nàng đã làm được!
Nàng bảo vệ vũ trụ này hàng vạn năm nay!
Mà hiện giờ, nàng còn sống, chỉ bởi ca ca của nàng cũng còn sống.
Thực ra năm ấy sau khi tỉnh ngộ, nàng đã thấy cuộc sống này chẳng có ý nghĩa gì cả.
Kiếm đạo?
Nàng đã đạt đến đỉnh phong rồi.
Trường sinh?
Nàng không muốn chết thì ai có thể khiến nàng chết?
Nếu như có một ngày nàng chết.
Vậy thì chỉ có một khả năng, đó chính là nàng muốn chết.
Thế nhưng hiện giờ nàng không muốn chết!
Đúng lúc đó, tinh không phía xa bỗng rung chuyển. Rất nhanh sau đó, có ba người xuất hiện trước mặt nàng.
Người tới chính là cường giả thần bí và Hắc Bạch nhị sứ của Ma Đạo gia tộc.
Ba người này đều là cường giả Độn Nhất cảnh!
Nữ tử váy trắng thu hồi tâm tư, nhìn ba người trước mặt: “Ta chỉ hỏi một câu thôi, ai phái các ngươi đến tìm ta?”
Hư ảnh kia mỉm cười: “Nghe Ngũ Duy Thiên Đạo nói ngươi là muội muội của Diệp Huyền?”
Ngũ Duy Thiên Đạo!
Nữ tử váy trắng quay đầu, nàng đưa mắt nhìn tới một tinh không nào đó. Nơi ấy có một nữ tử đang nướng cá, nữ tử ấy bỗng nhiên ngẩng đầu. Ngay sau đó, nàng vội vàng quay người chạy như bay: “Ta không làm gì hết, ta không làm gì hết cả…”
Trong lúc nói, nàng đã chạy về Ngũ Duy vũ trụ.
Nàng biết nếu mình ở Ngũ Duy vũ trụ, nữ nhân đó sẽ không xuất kiếm!
Bởi vì xuất kiếm có thể sẽ ảnh hưởng đến Diệp Huyền!
Khi nữ nhân đó có ý định giết người thì cứ đến chỗ Diệp Huyền, chỗ của hắn là an toàn nhất!
Nữ tử váy trắng không xuất kiếm!
Ngũ Duy chắc chắn không đỡ nổi kiếm của nàng, Diệp Huyền có thể cũng không đỡ được, hơn nữa Ngũ Duy còn có rất nhiều bạn bè và người thân của hắn.
Nàng không quan tâm đến những điều đó, nhưng nàng quan tâm những gì Diệp Huyền quan tâm.
Yêu ai yêu cả đường đi lối về mà!
Nàng không muốn Diệp Huyền phải buồn dù chỉ một chút!
Nữ tử váy trắng thu hồi ánh mắt. Khoảnh khắc ấy, Thiên Đạo của Ngũ Duy vũ trụ lập tức thở phào một hơi!
Ngũ Duy Thiên Đạo ngẩng đầu nhìn lên tinh không, tặc lưỡi: “Đúng là mạnh thật đấy! Thực lực này… ta chỉ có thể miêu tả bằng hai chữ ‘đậu má’!”
Nói đoạn, hình như nàng nghĩ ra điều gì đó, lại bảo: “Ma Đạo gia tộc thực sự đã đi tìm nàng ta…”
Nói đến đây, nàng bỗng giơ ngón cái lên: “Ma Đạo gia tộc có chí khí thật đấy!”
Ma Đạo gia tộc: “….”
...
Trên tinh không, hư ảnh phía đối diện nữ tử váy trắng mỉm cười, nói: “Vị cô nương này, chúng ta muốn mời ngươi tới Ma Đạo gia tộc làm khách, có được không?”
Nữ tử váy trắng nhìn hư ảnh: “Được chứ!”
Hư ảnh kia sững sờ, thế thôi đã đồng ý rồi ư?
Không đánh nhau à?
Hư ảnh nhìn nữ tử váy trắng, rất nhanh sau đó hắn ta đã hiểu.
Có lẽ là bởi đối phương thấy phe hắn ta có ba cường giả Độn Nhất cảnh nên mới quyết định không đối đầu. Như vậy cũng tốt, đỡ phải rách việc thêm.
Hư ảnh bèn nói: “Xin mời!”
Nói đoạn, hắn ta bèn cùng Hắc Bạch nhị sứ quay người rời đi.
Nữ tử váy trắng cũng đi theo.
Trên đường đi, hư ảnh liếc nhìn nàng, sắc mặt nữ tử váy trắng rất bình tĩnh, không nhìn ra nàng đang vui hay đang phẫn nộ.
Hư ảnh mỉm cười: “Chẳng lẽ các hạ không hỏi xem chúng ta mời ngươi đến làm gì à?”
Nữ tử váy trắng liếc nhìn hư ảnh kia mà không đáp lời.
Hư ảnh đột nhiên dùng huyền khí truyền âm cho Hắc Bạch nhị sứ ở bên cạnh: “Hai người các ngươi có cảm nhận được thực lực của nàng ta không?”
Sau một hồi trầm mặc, Bạch Sứ đột nhiên bảo: “Không cảm nhận được, người này không có khí tức!”
Nghe vậy, sắc mặt hư ảnh kia bèn sầm xuống.
Lúc này, Hắc Sứ đột nhiên bảo: “Có lẽ nàng đã dùng bí pháp nào đó để che giấu khí tức của mình!”
Hư ảnh gật đầu.
Ba người họ không cảm nhận được khí tức của nữ tử váy trắng là có hai nguyên do. Thứ nhất, có lẽ nữ tử váy trắng đã dùng bí pháp gì đó để che giấu khí tức của mình, khiến bọn họ không thể cảm nhận được!
Thứ hai, thực lực của nữ tử váy trắng cao hơn bọn họ rất nhiều nên cảnh giới của bọn họ bị áp chế, không cảm nhận được khí tức của đối phương.
Nhiều khả năng là do nguyên nhân thứ nhất!
Trên cả Độn Nhất ư?
Dù là Diệp Lan Đình năm xưa cũng không đạt được đến trình độ ấy!
Theo bọn họ thì chắc chắn đối phương không thể trên Độn Nhất được.
Bởi lẽ cả Đạo Giới không một ai có cảnh giới trên Độn Nhất cả!
Độn Nhất là giới hạn rồi!