Chương 2084. Chúc mừng ngươi, ngươi đã đoán đúng
Chương 2084. Chúc mừng ngươi, ngươi đã đoán đúng
Chương 2084: Chúc mừng ngươi, ngươi đã đoán đúng
Lục Duy Thiên Đạo lắc đầu: “Đừng có hành động gì cả. Nữ nhân đó mạnh lắm, sức mạnh của nàng ta nằm ngoài sức tưởng tượng của chúng ta.”
Văn Chiêu Nhược gật đầu: “Ta biết, có điều độ mê hoặc của Đạo Kinh thực sự quá lớn!”
Lục Duy Thiên Đạo gật đầu: “Ràng buộc người của chúng ta, còn về những người khác thì có thể khuyên bảo, nếu không khuyên được thì kệ bọn họ!”
Văn Chiêu Nhược gật đầu: “Được!”
Lục Duy Thiên Đạo lại nói: “Với cả thông báo cho Diệp Huyền để hắn biết được tình cảnh hiện tại của mình!”
Văn Chiêu Nhược do dự một lát rồi nói: “Ta thấy chúng ta không nên nhúng tay vào chuyện này thì hơn!”
Lục Duy Thiên Đạo lắc đầu: “Chúng ta và hắn đã kết thiện duyên, có thể mở rộng thiện duyên này!”
Nói đoạn, nàng lại nhìn Văn Chiêu Nhược: “Chiêu Nhược, ta từng gặp nữ nhân đó. Sức mạnh của nữ nhân đó nằm ngoài nhận thức của chúng ta, ta không tin một cuốn Đạo Kinh có thể khiến một người trở nên mạnh như vậy! Dù nàng ta có mạnh lên nhờ Đạo Kinh thật thì chúng ta cũng không thể chọc vào nàng ta!”
Văn Chiêu Nhược mỉm cười: “Ngươi yên tâm, khi nàng ta suýt chút nữa hủy cả Liên Hợp Điện của ta chỉ với một đường kiếm là ta đã biết, chúng ta không phải là đối thủ của nàng ta!”
Lục Duy Thiên Đạo gật đầu.
Những người chưa được tận mắt trông thấy nữ nhân đó thì sẽ không biết được nữ nhân đó đáng sợ đến mức nào!
Còn một chuyện nữa, nàng còn nhìn thấy sự thờ ơ trong đôi mắt của nữ tử váy trắng!
Sự thờ ơ trước sinh mệnh!
Nếu không bởi Diệp Huyền thì e là nữ nhân đó đã hủy diệt cả Lục Duy rồi!
Nàng không hề đùa bỡn đâu!
Lúc này, Văn Chiêu Nhược đột nhiên nói: “Hình như Cổ Tự cũng rục rịch rồi đó!”
Cổ Tự!
Lục Duy Thiên Đạo quay đầu, nói: “Thôi không quản nữa! Mà cũng chẳng quản được ấy!”
Văn Chiêu Nhược gật đầu.
Bọn họ không thể đắc tội với Diệp Huyền, còn Cổ Tự thì bọn họ cũng không muốn chọc đến nơi này!
Còn về Đạo Giới, bọn họ càng không muốn chọc vào!
Hiện giờ bọn họ chỉ có thể tự bảo vệ mình!
Lúc này, Lục Duy Thiên Đạo đột nhiên đứng dậy rời đi: “Ta đi tìm một người!”
Nói xong, nàng bèn biến mất.
Bên trong đình, Văn Chiêu Nhược thở dài một hơi: “Sóng trước chưa hết sóng sau đã tới!”
…
Lục Duy Thiên Đạo tới một tinh không, nàng bước tới trước bức tường vũ trụ. Xuyên qua cái này là nàng sẽ tới được Ngũ Duy vũ trụ.
Lục Duy Thiên Đạo trầm giọng nói: “Ngươi có đó không?”
Lúc này, một giọng nói vang lên từ bên ngoài: “Ngươi tìm ta hả?”
Người nói chính là Ngũ Duy Thiên Đạo – Mộ Niệm Niệm.
Lúc này, Mộ Niệm Niệm còn đang gặm cá nướng.
Lục Duy Thiên Đạo trầm giọng nói: “Ta vừa biết tin, thần vật chí cao Đạo Kinh có thể đang nằm trong thư ốc của Diệp Huyền.”
Ngũ Duy Thiên Đạo chớp mắt: “Vậy sao?”
Lục Duy Thiên Đạo hơi ngạc nhiên: “Ngươi không bất ngờ sao? Với cả ngươi biết Đạo Kinh là gì à?”
Ngũ Duy Thiên Đạo cười hi hi: “Đạo Kinh là gì thế?”
Lục Duy Thiên Đạo trầm giọng nói: “Ngươi biết Đạo Kinh, đúng không?”
Ngũ Duy Thiên Đạo mỉm cười: “Ngươi cứ coi như ta không biết đi!”
Lục Duy Thiên Đạo trầm mặc.
Đột nhiên nàng phát hiện Ngũ Duy Thiên Đạo hơi bị thần bí.
Ngũ Duy Thiên Đạo đột nhiên nói: “Ngươi có ý kiến gì về Đạo Kinh không?”
Lục Duy Thiên Đạo lắc đầu: “Không có! Ngươi thì sao?”
Ngũ Duy Thiên Đạo mỉm cười: “Ta cũng không có!”
Lục Duy Thiên Đạo không hiểu: “Chẳng lẽ ngươi không muốn có được Đạo Kinh đó hả?”
Ngũ Duy Thiên Đạo mỉm cười, sau đó nói: “Đạo Kinh là của người khác, ta lấy nó làm gì chứ?”
Lục Duy Thiên Đạo trầm mặc nói: “Bọn họ phát hiện ra Đạo Kinh đang ở Ngũ Duy của ngươi, có thể Ngũ Duy của ngươi sẽ gặp nguy hiểm đấy!”
Ngũ Duy Thiên Đạo mỉm cười: “Không sao đâu!”
Lục Duy Thiên Đạo tò mò: “Ngươi không lo lắng chút nào sao?”
Ngũ Duy Thiên Đạo chớp mắt: “Lo lắng gì?”
Lục Duy Thiên Đạo trầm giọng nói: “Đạo Giới, Cổ Tự sẽ nhắm vào Diệp Huyền, mà Diệp Huyền thì đang ở Ngũ Duy vũ trụ. Những người đó có năng lực hủy diệt Ngũ Duy vũ trụ đó!”
Ngũ Duy Thiên Đạo lắc đầu cười: “Ta có lo lắng cũng vô dụng! Ngươi nói xem có đúng không?”
Lục Duy Thiên Đạo trầm mặc một hồi rồi nói: “Có phải ngươi rất mạnh không?”
Ngũ Duy Thiên Đạo chớp mắt: “Ta không mạnh, ta chẳng mạnh chút nào cả!”
Lục Duy Thiên Đạo lắc đầu: “Nhưng ta thấy ngươi rất mạnh!”
Ngũ Duy Thiên Đạo mỉm cười: “Chắc chắn là ảo giác của ngươi, ha ha!”
Lục Duy Thiên Đạo nhìn chằm chằm về phía trước: “Dù thế nào thì ngươi cũng phải bảo trọng!”
Nói đoạn, nàng bèn quay người và biến mất.
Bên ngoài bức tường vũ trụ, Ngũ Duy Thiên Đạo gặm con cá nướng trong tay, sau đó nàng lắc đầu cảm thán: “Càng ngày càng nhiều những chuyện phiền phức!”
“Ta còn tưởng là ngươi định trốn cả đời chứ!”
Lúc này, một giọng nói vang lên phía sau lưng Ngũ Duy Thiên Đạo.
Nàng quay người nhìn người vừa lên tiếng, là Tiểu Đạo.
Ngũ Duy Thiên Đạo mỉm cười: “Ta chỉ đi dạo quanh quanh thôi!”
Tiểu Đạo nhìn chằm chằm vào nàng: “Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra ?”
Ngũ Duy Thiên Đạo mỉm cười: “Ngươi biết Đạo Kinh không?”
Đạo Kinh?
Nghe vậy, sắc mặt Tiểu Đạo bèn thay đổi: “Đương nhiên là biết rồi!”
Nói đến đây, hình như nàng nhận ra điều gì đó, đôi đồng tử bèn co lại: “Ngươi… đừng nói với ta là bên trong thư ốc có Đạo Kinh đấy nhé!”
Ngũ Duy Thiên Đạo mỉm cười: “Chúc mừng ngươi, ngươi đã đoán đúng!”
Tiểu Đạo: “…”