Chương 2089. Sao không tự mình làm
Chương 2089. Sao không tự mình làm
Chương 2089: Sao không tự mình làm
Chao ôi!
Tiểu Đạo lắc đầu: “Hận ngươi làm gì chứ?”
Lúc này, nàng không có tư cách để oán giận Thiên Đạo, đây hoàn toàn là do Ma Đạo gia tộc tự tìm đường chết!
Thiên Đạo mỉm cười: “Hiện giờ ngươi về đó không phải một thời cơ tốt đâu.”
Tiểu Đạo trầm giọng nói: “Ta về để quản lí Ma Đạo gia tộc, giúp đỡ hắn!”
Nghe vậy, mí mắt Ma Chung ở bên cạnh bèn nhảy lên. Sao nghe đại tiểu thư nhà mình nói mà cứ như có ẩn ý gì đó vậy nhỉ?
Thiên Đạo mỉm cười: “Ngươi nói cũng không sai!”
Nói đoạn, nàng chớp mắt, sau đó nói: “Ta bấm ngón tay tính thì giờ ngươi tới Đạo Giới vẫn còn một kiếp nạn nữa đấy. Ta có một kế này, có thể giúp ngươi bình an, ngươi có muốn nghe không?”
Tiểu Đạo nhìn nàng: “Ngươi muốn nói gì?”
Thiên Đạo mỉm cười: “Ta đã tính toán những chuyện có thể sẽ xảy ra, chẳng phải ngươi đào hôn xuống đây sao? Ngươi thấy Đế tộc kia có bỏ qua cho ngươi không?
Không đâu!
Nhất là hiện giờ Ma Đạo gia tộc nhà ngươi còn đang trong thời kì suy yếu! Thế nên ngươi mà lên đó thì Đế tộc và nam tử mà ngươi liên hôn chắc chắn sẽ đến tìm ngươi. Để lấy lại thể diện, chắc chắn hắn ta sẽ gây phiền phức cho ngươi, mà ngươi và Ma Đạo gia tộc hiện giờ của ngươi không thể chống lại đối phương, đúng chứ?”
Sắc mặt Tiểu Đạo sầm xuống.
Sắc mặt Ma Chung đứng bên cạnh cũng chẳng khá hơn là bao, suýt chút nữa thì hắn ta quên mất điều này!
Tiểu Đạo đột nhiên nói: “Ngươi có kế sách gì?”
Thiên Đạo nghiêm túc nói: “Kế sách này chính là lợi dụng lòng tự tôn của nam nhân để di dời thù hận!”
Tiểu Đạo nhíu mày: “Là sao?”
Thiên Đạo nói: “Nếu đối phương đến tìm ngươi thì ngươi cứ nói với hắn ta rằng Diệp Huyền rất ưu tú, cực kì ưu tú, là người ưu tú nhất trong lớp trẻ!”
Nói đoạn, nàng liếm kẹo hồ lô rồi tiếp tục: “Ngươi chỉ cần nói như vậy thôi, đối phương mà là người có thực lực và có trí thông minh thì chắc chắn hắn ta sẽ muốn tỉ thí với Diệp Huyền, sau đó tự tay đánh bại Diệp Huyền và rồi đến tìm ngươi, nói với ngươi rằng mắt nhìn của ngươi đúng là chẳng ra làm sao cả!
Nếu đối phương là một kẻ ngu ngốc thì chắc chắn hắn ta sẽ lập tức bay xuống dưới đi giết Diệp Huyền… Dù sao thì kiểu gì hắn ta cũng sẽ tới tìm Diệp Huyền. Bởi lẽ một nam nhân chắc chắn sẽ không thể chịu được việc một nữ nhân đứng trước mặt mình mà lại khen nam nhân khác ưu tú này nọ.
Hắn ta sẽ chứng minh cho ngươi thấy hắn ta còn ưu tú hơn cả Diệp Huyền! Thế nên chắc chắn hắn ta sẽ đi tìm Diệp Huyền, như vậy thì ngươi sẽ giải quyết được rắc rồi!”
Ma Chung: “…”
Tiểu Đạo nhìn Thiên Đạo mà không đáp lời.
Thiên Đạo tiếp tục nói: “Sau khi lên đó, nếu ngươi không muốn Ma Đạo gia tộc có thêm phiền phức thì bắt buộc phải nói với những cường giả Độn Nhất cảnh trên đó rằng đúng là Đạo Kinh nằm trong tay Diệp Huyền.
Hơn nữa, Diệp Huyền đã nhanh chóng đột phá lên đến Độn Nhất cảnh rồi! Nếu bọn họ không nhanh chóng đi tìm hắn thì hắn sẽ mượn Đạo Kinh để trở nên vô địch! Như vậy thì chắc chắn bọn họ sẽ không có tâm trạng mà quan tâm đến Ma Đạo gia tộc của các ngươi. Còn ngươi thì có thể đưa Ma Đạo gia tộc tu sinh dưỡng khí!”
Tiểu Đạo trầm giọng nói: “Làm như vậy thực sự không ảnh hưởng đến hắn chứ?”
Thiên Đạo chớp mắt: “Ngươi đau lòng cho hắn à?”
Tiểu Đạo: “…”
Thiên Đạo bật cười, nói: “Không cần phải đau lòng cho hắn đâu, mệnh cách hắn rất mạnh, khó chết lắm!”
Diệp Huyền: “….”
Tiểu Đạo đột nhiên bước đến trước mặt Thiên Đạo, nàng ôm lấy đối phương, thì thầm: “Đại tỷ, nhiều khi ta thấy ngươi còn đáng sợ hơn cả nữ tử váy trắng ấy. Nữ tử váy trắng giết người thẳng thừng không vòng vo, còn ngươi giết người… mẹ nó toàn giở trò âm hiểm cả!”
Giở trò âm hiểm!
Tiểu Đạo vẫn luôn âm thầm đề phòng Thiên Đạo nhưng nàng biết nữ nhân trước mắt này không có ý làm hại mình!
Bằng không nàng đã toi mạng từ lâu rồi.
Nghĩ đến đây, Tiểu Đạo lại nói: “Cảm ơn ngươi đã chỉ điểm và giúp đỡ, cảm ơn.”
Nói đoạn, nàng và Ma Chung bèn biến mất.
Ngũ Duy Thiên Đạo đứng tại chỗ tiếp tục ăn kẹo hồ lô, nàng lắc đầu cười.
Lúc này, một giọng nói vang lên bên cạnh nàng: “Ngươi đang giúp nàng ta?”
Ngũ Duy Thiên Đạo trợn trắng mắt: “Chẳng lẽ trong lòng ngươi ta lại xấu xa vậy sao?”
Giọng nói kia lại vang lên: “Trước kia là vậy!”
Ngũ Duy Thiên Đạo: “…”
Giọng nói kia tiếp tục: “Ta có một chuyện không hiểu, ngươi muốn vũ trụ này tồn tại, nhưng tại sao ngươi lại trốn trong bóng tối, để Diệp Huyền và những cường giả kia ngươi sống ta chết ở bên ngoài?”
Ngũ Duy Thiên Đạo mỉm cười: “Bởi vì những người đó có thể sẽ hủy diệt cả Ngũ Duy!”
Giọng nói kia lại vang lên, mang theo vẻ thâm trầm: “Ngươi ra tay thì có thể ngăn chặn bọn họ tiêu diệt Ngũ Duy vũ trụ không?”
Ngũ Duy Thiên Đạo lắc đầu: “Ngươi không hiểu đâu.”
Giọng nói kia đáp: “Thế nên ta mới hỏi đấy!”
Ngũ Duy Thiên Đạo mỉm cười: “Diệp Huyền là người của Ngũ Duy vũ trụ, hắn không có ý đồ xấu với vũ trụ này. Chỉ dựa vào điều này thôi là ta đã đứng về phía hắn rồi, ngươi hiểu chưa?”
Giọng nói kia lại bảo: “Nhưng ta cảm giác ngươi không hoàn toàn đứng về phía hắn!”
Ngũ Duy Thiên Đạo khẽ mỉm cười: “Lòng người dễ đổi mà! Có điều, ta thấy cái tên này thì không đâu. Mặc dù hắn rất cứng đầu nhưng tâm tính của hắn thì không tồi!”
Nói đoạn, nàng ngẩng đầu nhìn về phía tinh không xa xa: “Nữ nhân kia đã đi đối phó với những kẻ lợi hại hơn rồi. Hiện giờ, nàng ta không có thời gian quản hắn nữa, không có nàng ta trấn áp nên vũ trụ này thực sự sẽ phải gặp nguy hiểm! Nhất là cái tên chuyên gây họa như Diệp Huyền kia!”
Giọng nói kia đáp: “Ngươi có thể để hắn rời khỏi Ngũ Duy vũ trụ!”
Ngũ Duy Thiên Đạo lắc đầu: “Hắn là người ta chọn, không thể để hắn đi như vậy được!”
Giọng nói kia bảo: “Chuyện ngươi muốn làm sao ngươi không tự mình làm?”