Chương 2100. Ta không quan tâm
Chương 2100. Ta không quan tâm
Chương 2100: Ta không quan tâm
Nữ tử đột nhiên hỏi: "Sao đột nhiên ngươi lại muốn đổi chỗ cho ta? Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?"
Mộ Niệm Niệm mỉm cười, sau đó nói: "Nha đầu ngốc, người của thế giới này quá cường đại, nếu bị bọn họ phát hiện ra ngươi ở đây, ngươi sẽ bị bắt làm nô lệ bất cứ lúc nào, có hiểu không?"
Nữ tử do dự, sau đó nói: "Có lẽ đổi chỗ rồi thì vẫn như thế thôi!"
Mộ Niệm Niệm lắc đầu: "Nơi mà ta tìm cho ngươi có một nhân loại, hắn sẽ bảo vệ ngươi thật tốt, cho nên đừng nghĩ nhiều nữa! Đưa các linh hồn của ngươi đi cùng, để nhân loại bọn họ chơi đùa với Đạo Giới này đi!"
Trước nhà trúc, nữ tử im lặng.
Nàng rất tin tưởng Mộ Niệm Niệm, bởi vì nàng đã từng được đối phương cứu, nếu không có đối phương thì nàng đã bị nhân loại bắt làm nô dịch rồi!
Nhưng nàng vẫn có chút luyến tiếc với thế giới này!
Mộ Niệm Niệm nắm lấy tay của nữ tử, khẽ nói: "Ngươi không nợ thế giới này cái gì cả!"
Nữ tử hơi cúi đầu.
Mộ Niệm Niệm cười nói: "Như thế này đi, sau này có thời điểm thích hợp ta sẽ để người đó đưa ngươi đến đây, ngươi yên tâm, lúc đó có hắn ở đây, không có ai trong vũ trụ này dám làm hại đến ngươi!"
Nữ tử nhìn nàng: "Người kia mà ngươi nói đến là người tốt sao?"
Mộ Niệm Niệm cười nói: "Coi như là người tốt đi! Dù sao thì hắn cũng sẽ không bắt nạt ngươi đâu! Hơn nữa, nếu ngươi đi theo hắn thì có lẽ vẫn sẽ còn chút cơ hội!"
Nữ tử cảm thấy hơi tò mò: "Cơ hội gì?"
Mộ Niệm Niệm nói khẽ: "Hắn biết một tiểu gia hỏa màu trắng, người kia chính là Linh Tổ, nếu sau này ngươi gặp được nàng ta, nàng ta sẽ thay đổi vận mệnh của ngươi!"
Nữ tử vội vàng nói: "Còn ngươi thì sao? Nàng ta cũng có thể giúp ngươi, đúng không?"
Mộ Niệm Niệm lắc đầu: "Không thể nữa rồi!"
Nữ tử cảm thấy hơi khó hiểu: "Tại sao?"
Khóe miệng Mộ Niệm Niệm hơi nhếch lên: "Bởi vì ta quá mạnh!"
Nữ tử chớp mắt: "Thật là lợi hại!"
Mộ Niệm Niệm cười lớn: "Chuẩn bị sẵn sàng, đưa những linh hồn xung quanh ngươi đi cùng!"
Nữ tử gật đầu: "Được!"
Sau đó, nàng xoay người rời đi.
Mộ Niệm Niệm gặm con cá trong tay, sau đó nhìn xung quanh rồi mỉm cười, nói: "Ta sẽ đưa Thiên Đạo của các ngươi đi, các ngươi tự chơi đi! Một đám người không biết trân trọng Thiên Đạo!"
Một lúc sau, nữ tử biến mất khỏi các lâu cùng với Mộ Niệm Niệm.
Sau khi hai nữ tử biến mất, các lâu cũng biến mất một cách lặng lẽ.
Trong tinh không, nữ tử nắm tay của Mộ Niệm Niệm: "Niệm Niệm, ngươi cũng là Thiên Đạo đúng không?"
Mộ Niệm Niệm gật đầu: "Đúng!"
Nữ tử cảm thấy hơi bất lực: "Sao ngươi lợi hại như vậy mà ta lại yếu ớt như vậy!"
Mộ Niệm Niệm cười nói: "Bởi vì ta học tập! Những gì nhân loại biết thì ta đều biết, những gì nhân loại không biết thì ta cũng biết! Nói cho ngươi biết một bí mật, ta không chỉ học tập ở Ngũ Duy, mà còn học tập ở Lục Duy và Đạo Giới! Cái mà mọi người biết thì ta đều biết, cái mọi người không biết thì ta vẫn biết!"
Nữ tử chớp mắt: "Ta có thể học không?"
Mộ Niệm Niệm cười nói: "Đương nhiên có thể! Ta có một tòa thư ốc, đến lúc đó ngươi có thể học ở trong thư ốc của ta!"
Nữ tử đột nhiên hỏi: "Ngươi đã học được rất nhiều điều vậy chẳng phải ngươi là vô địch sao?"
Mộ Niệm Niệm chớp mắt, sau đó lắc đầu: "Không phải!"
Nữ tử sững sờ: "Còn có người mạnh hơn ngươi nữa sao?"
Mộ Niệm Niệm gật đầu: "Đúng thế."
Nữ tử hỏi: "Vậy ngươi lợi hại đến mức nào?"
Khóe miệng Mộ Niệm Niệm hơi nhếch lên: "Dưới ba kiếm, ta là bất khả chiến bại!"
Nữ tử ngơ ra.
Mộ Niệm Niệm đột nhiên bật cười: "Ta chém gió đấy, ha ha!"
...
Một lát sau, linh khí của toàn bộ Đạo Giới đột nhiên xảy ra biến hóa rất lớn!
Chúng đang biến mất với một tốc độ cực nhanh!
Một số nơi vốn có ít linh khí lập tức biến mất sạch luôn!
Toàn bộ Đạo Giới đều chấn động!
Đã xảy ra chuyện gì vậy?
Vài thế lực lớn cũng ngạc nhiên, nhưng bây giờ bọn họ không điều tra vấn đề này, lúc này trong mắt bọn họ chỉ có Đạo Kinh!
...
Khi Mộ Niệm Niệm dẫn Đạo Linh của Đạo Giới đi qua Lục Duy, một lão giả đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ.
Lão giả đầu hói, mặc tăng y và đeo một chuỗi tràng hạt màu đen.
Mộ Niệm Niệm cười nói: "Có chuyện gì sao?"
Lão giả chắp tay và khẽ chào: "Xin chào Mộ cô nương!"
Mộ Niệm Niệm cười nói: "Xin chào đại sư!"
Lão giả cười khổ nói: "Mộ cô nương, ngươi làm chúng ta thật khổ quán!"
Mộ Niệm Niệm chớp mắt: "Ta không làm gì cả!"
Lão giả thấp giọng thở dài: "Mục cô nương, ngươi biết Diệp Thanh Tri đã gài bẫy chúng ta đúng không?"
Mộ Niệm Niệm gật đầu: "Đúng vậy! Nhưng bây giờ hắn ta đã không còn nữa rồi!”
Lão giả lắc đầu: "Diệp Huyền vẫn còn!”
Mộ Niệm Niệm cười nói: "Đại sư, ngươi nên biết rõ rằng Diệp Huyền không phải là Diệp Thanh Tri, một nhân vật yêu nghiệt như Diệp Thanh Tri bởi vì tính kế hắn mà thần hồn đã bị hủy diệt đấy!"
Lão giả im lặng.
Mộ Niệm Niệm mỉm cười nói: "Đại sư, Cổ Tự của ngươi coi trọng nhân quả nhất, ta hỏi ngươi, ngươi có tự tin gánh vác được nhân quả trên người Diệp Huyền không?"
Lão giả nhìn nàng: "Bất kể là Đạo Kinh hay Phật Kinh, Cổ Tự của ta đều muốn!"
Mộ Niệm Niệm nhún vai: "Vậy các ngươi đi đánh Diệp Huyền đi! Ta không quan tâm!"