Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 470 - Chương 2160. Không Được Đầu Hàng

Chương 2160. Không được đầu hàng Chương 2160. Không được đầu hàng

Đạo Kinh!

Giáo tông không dám động đậy!

Lúc này rồi, nếu hắn ta gượng ép thì ắt sẽ xảy ra chiến tranh!

Hình như giáo tông nhớ tới điều gì đó, hắn ta bèn nhìn Diệp Huyền ở bên dưới, híp mắt bảo: “Ngươi muốn di chuyển sự chú ý!”

Nghe vậy, mọi người lại nhìn về phía Diệp Huyền!

Rất rõ ràng, Diệp Huyền muốn di dời sự chú ý của mọi người!

Diệp Huyền lại lau vết máu bên miệng: “Chư vị, các ngươi muốn có thư ốc cơ mà? Kia kìa, giờ ta đưa cho các ngươi đấy!”

Giáo tông nhìn Diệp Huyền và mỉm cười lạnh lùng: “Chư vị, ta thấy chúng ta vẫn nên hợp tác trừ khử người này trước đã thì hơn! Không thì với thiên phú của hắn, sau này hắn mà đạt tới Độn Nhất cảnh thì chư vị sẽ đau đầu lắm đó!”

Nói đoạn, hắn ta lại nhìn về phía Tri Sự trưởng lão: “Ngươi thấy sao?”

Tri Sự trưởng lão nhìn Diệp Huyền ở phía dưới rồi gật đầu: “Được! Có điều thư ốc này tạm thời do ai giữ đây?”

Đây là một vấn đề!

Giáo tông trầm mặc.

Giao cho Cổ Tự giữ ư? Đương nhiên hắn ta sẽ không làm như vậy!

Cũng giống thế, Cổ Tự cũng sẽ không đồng ý để hắn ta giữ!

Đây là chỗ thông minh của Diệp Huyền, mưu kế thâm hiểm!

Đương nhiên, còn một nguyên nhân nữa đó chính là sức hút của thư ốc quá lớn, dù là mấy người giáo tông hay Cổ Tự thì đều không thể từ chối được.

Lúc này, Diệp Huyền ở phía dưới đột nhiên nói: “Chư vị, ta có một cách này!”

Mọi người nhìn về phía hắn, giáo tông đột nhiên nói: “Ngươi còn có cách gì chứ?”

Nói đoạn, hắn ta đang định ra tay thì đúng lúc ấy, Diệp Huyền bỗng xòe tay ra, Giới Ngục tháp bèn xuất hiện trong tay hắn. Hắn nhìn mấy người giáo tông rồi mỉm cười: “Chư vị, Diệp Huyền ta vô địch với những ai dưới Độn Nhất, trên Độn Nhất ai đến ta giết kẻ đó! Ai không phục thì tới đi!”

Ai tới thì giết kẻ đó!

Giáo tông nhìn chằm chằm vào hắn.

Sau khi thư ốc xuất hiện, hắn ta không dám liều mạng nữa!

Ít nhất thì hắn ta không dám liều mạng một mình!

Nếu như Diệp Huyền bất chấp tất cả mà liều mạng với hắn ta, mà lỡ đâu hắn ta bị thương vậy thì hoàn toàn vô duyên với Đạo Kinh luôn rồi!

Tri Sự trưởng lão cũng không dám ra tay trước, bởi lẽ hắn ta cũng nghĩ như giáo tông vậy.

Hiện giờ cả hai bên đều sợ Diệp Huyền sẽ liều mạng với bọn họ!

Lúc này, Diệp Huyền phía dưới lại đột nhiên nói: “Chư vị, các ngươi muốn giết ta là sợ sau này ta lớn mạnh sẽ uy hiếp đến các ngươi đúng không! Nhưng mà tiền đề là ta phải có được Đạo Kinh đã chứ! Mà hiện giờ ta đã giao Đạo Kinh ra, chư vị à, một khi các ngươi có được Đạo Kinh thì các ngươi sẽ tham ngộ được bí mật trong đó. Tới khi ấy, các ngươi có thể đạt đến trên cả Độn Nhất cảnh. Thử hỏi tới khi ấy các ngươi còn sợ ta hay sao?”

Nghe vậy, mọi người bèn trầm tư.

Đúng ha!

Nếu như mình đạt được cảnh giới hơn cả Độn Nhất cảnh thì còn sợ gì Diệp Huyền nữa?

Mọi người lại nhìn về phía thư ốc.

Giáo tông nhìn chằm chằm Diệp Huyền: “Diệp Huyền, ngươi muốn chúng ta đấu đá lẫn nhau chứ gì!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Giáo tông đại nhân, ta hỏi ngươi một câu. Nếu không có Diệp Huyền ta thì ngươi sẽ nhường thứ này cho Cổ Tự sao?”

Giáo tông nhìn Diệp Huyền, hắn ta không lên tiếng nhưng trong mắt tràn ngập sát ý.

Diệp Huyền lại nhìn về phía Tri Sự trưởng lão và mỉm cười: “Tri Sự trưởng lão, ngươi nói ta uy hiếp cực lớn đến các ngươi, nhưng giờ ta không còn Đạo Kinh nữa, nếu thế thì ít nhất trong vòng mười năm ta cũng không thể uy hiếp được gì đến Cổ Tự, đúng chứ?”

Tri Sự trưởng lão trầm mặc.

Đúng thế, nếu không có Đạo Kinh thì dù Diệp Huyền có yêu nghiệt cách mấy cũng không thể tiến bộ trong thời gian ngắn và uy hiếp đến Cổ Tự được!

Diệp Huyền lại tiếp tục nói: “Ngũ Duy vũ trụ sắp phải đối mặt với Ngũ Duy Kiếp, ta còn phải xử lí Ngũ Duy Kiếp, ngươi nói xem?”

Tri Sự trưởng lão nhìn hắn: “Nhưng mà nếu ngươi chết thì bọn ta càng yên tâm hơn!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Đương nhiên! Có điều, Tri Sự trưởng lão đừng quên nhé, một khi để Đạo Giới giáo tông có được Đạo Kinh thì mọi chuyện sẽ khác ngay! Biết nữ tử váy trắng không? Biết tại sao nàng ấy lại mạnh như vậy không?

Là bởi nàng ấy đã từng có được vài câu kinh văn từ Diệp Thanh Tri, thế nên nàng ấy mới mạnh như vậy! Một người có thể giết cả sáu cường giả của Lục Duy!”

Nói đoạn, hắn lại nhìn mọi người: “Chư vị có thể đạt đến Độn Nhất cảnh thì chắc chắn cũng không phải người tầm thường. Ta tin nếu chư vị có được Đạo Kinh dù chỉ một trang thôi cũng đủ để chư vi đạt được cảnh giới trên cả Độn Nhất cảnh rồi!”

Mọi người trầm mặc.

Khoảnh khắc ấy, cuối cùng bọn họ cũng hiểu vì sao nữ tử váy trắng lại mạnh như thế!

Hóa ra là nàng đã đọc được Đạo Kinh!

Mọi người lại nhìn về phía Đạo Kinh, trong mắt một vài người đã không thể che giấu được sự nóng lòng!

Lúc này, giáo tông đột nhiên quát lên: “Diệp Huyền, ngươi đừng hòng mê hoặc mọi người. Ngươi muốn để bọn ta tự tàn sát lẫn nhau rồi ngươi làm ngư ông đắc lợi chứ gì!”

Diệp Huyền lắc đầu: “Giáo tông đại nhân, ta chỉ muốn sống thôi thế nên ta đã giao Đạo Kinh ra rồi đấy!”

Nói đoạn, hắn lại liếc nhìn mọi người: “Không đánh được cũng không cho phép đầu hàng sao?”

Giáo tông trầm giọng nói: “Chư vị, các ngươi đừng có tin lời hắn nói, người này…”

Đúng lúc ấy, thư ốc lơ lửng trên bầu trời bỗng hóa thành một đường bạch quang và bay về phía giáo tông!

Trông thấy cảnh tượng ấy, Diệp Huyền vội nói: “Ôi, giáo tông, ngươi động thủ rồi hả!”

Lúc này, những cường giả xung quanh cũng xông về phía giáo tông, kể cả Khương Vũ cũng không ngoại lệ…
Bình Luận (0)
Comment