Chương 2180. Học phật pháp
Chương 2180. Học phật pháp
Chương 2180: Học phật pháp
Lúc này, Diệp Huyền chầm chậm đứng dậy. Hắn siết hai tay lại, hai luồng sức mạnh lập tức cuộn trào từ cơ thể hắn.
Hắn nhìn về phía trụ trì, mí mắt trụ trì giật nhẹ: “Diệp công tử, nơi này không chịu được sức mạnh của ngươi, tốt nhất ngươi đừng có ra tay ở đây nhé!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Trụ trì đại sư, vậy là ta thành công rồi hả?”
Trụ trì lắc đầu: “Chỉ mới thành công một nửa thôi! Ngươi nhìn cơ thể mình bây giờ xem!”
Diệp Huyền liếc nhìn cơ thể mình, lúc này toàn thân hắn đang tỏa ra luồng kim quang sáng chói, còn hắn thì không thể dập tắt luồng kim quang này!
Diệp Huyền nhìn về phía trụ trì: “Trụ trì đại sư, đây là?”
Trụ trì chắp hai tay lại: “Là Kim Cang Phật Pháp, ngươi không hấp thụ được hết chỗ Phật pháp này nên nó vẫn còn trong cơ thể ngươi, mà ngươi cần phải học cách sử dụng những Phật pháp chi lực này. Chỉ có như vậy thì ngươi mới có thể đạt được những gì mình mong muốn.”
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Phải làm sao mới có thể sử dụng được Phật pháp chi lực?”
Trụ trì nói: “Tu Phật đạo!”
Diệp Huyền: “…”
Trụ trì mỉm cười: “Diệp công tử không phải lo đâu, Cổ Tự chúng ta sẽ không bắt ép Diệp công tử xuất gia, có điều, Diệp công tử có thể trở thành tục gia đệ tử của Cổ Tự ta!”
Diệp Huyền hơi kinh ngạc: “Tục gia đệ tử?”
Trụ trì gật đầu: “Đúng vậy! Tục gia đệ tử!”
Diệp Huyền hỏi: “Cổ Tự có tục gia đệ tử khác không?”
Trụ trì do dự một lát rồi nói: “Ngày xưa có một người, nhưng giờ không còn nữa rồi! Mặc dù Cổ Tự chúng ta đã nhiều năm nay không thu nạp tục gia đệ tử, nhưng vẫn có thể phá lệ một lần vì Diệp công tử!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Đại sư, không làm tục gia đệ tử có được không?”
Trụ trì nhìn hắn: “Diệp công tử, ngươi cần phải tu luyện Phật pháp, mà cái này là Đại Thừa Phật Pháp của Phật gia ta, không truyền cho người ngoài được đâu!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Không truyền cho người ngoài!
Trụ trì lại bảo: “Nhưng mà Diệp công tử và những người khác không giống nhau, nếu như Diệp công tử bằng lòng trở thành tục gia đệ tử của Cổ Tự chúng ta thì Cổ Tự chúng ta sẵn sàng phá lệ vì ngươi, truyền thụ Đại Thừa Phật Pháp cho Diệp công tử!”
Diệp Huyền có hơi do dự.
Trở thành tục gia đệ tử của Cổ Tự ư?
Chuyện này nghe chẳng đáng tin gì cả!
Bởi lẽ hiện giờ quan hệ giữa hắn và Cổ Tự chỉ có lợi ích, biết đâu ngày mai bọn họ lại trở thành kẻ địch!
Trụ trì cũng không nói thêm gì nữa, quyết định như thế nào là quyền của Diệp Huyền.
Lúc này, Diệp Huyền mỉm cười đáp: “Được!”
Muốn có được lợi ích mà không chịu bỏ ra chút gì đó thì không được!
Hơn nữa đến Cổ Tự hắn còn không sợ thì còn phải sợ điều gì nữa?
Dẫu sao thì lôi lôi kéo kéo với Cổ Tự, Diệp Huyền hắn vẫn đạt được lợi ích thôi.
Thấy Diệp Huyền đồng ý, trụ trì khẽ mỉm cười: “Diệp công tử, từ giờ trở đi ngươi chính là tục gia đệ tử của Cổ Tự chúng ta!”
Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Đại sư, nếu đã là đệ tử của Cổ Tự thì có bảo vật phòng thân gì không?”
Nghe vậy, mí mắt trụ trì bèn giật giật.
Cái quái gì thế, mới gia nhập Cổ Tự mà đã đòi bảo vật rồi?
Tri Tuyệt ở bên cạnh cũng cạn lời.
E là những ngày tháng sau này của Cổ Tự sẽ không còn an nhàn nữa!
Trụ trì nói: “Diệp công tử, bảo vật trên người ngươi còn tốt hơn tất cả bảo vật của Cổ Tự chúng ta cộng lại nữa là!”
Diệp Huyền chớp mắt: “Ít nhiều gì thì cũng cho ta một ít đi chứ!”
Trụ trì: “…”
Tri Tuyệt lắc đầu nguầy nguậy.
Diệp Huyền cứ nhìn trụ trì như thế, tỏ vẻ rằng hắn chẳng biết xấu hổ là gì.
Trụ trì bị Diệp Huyền nhìn mà thấy hơi ngại, hắn ta do dự một lát rồi xòe tay ra, một thanh trường đao bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta.
Trụ trì đưa thanh trường đao cho Diệp Huyền: “Diệp công tử, đây là Giới Đao của Cổ Tự chúng ta, tặng cho ngươi đấy!”
Diệp Huyền nâng Giới Đao lên bằng hai tay, sau đó chắp tay lại: “Đa tạ trụ trì đại sư nhé!”
Trụ trì đại sư không còn gì để nói, cái tên này còn chẳng thèm thay đổi sắc mặt!
Diệp Huyền cất thanh đao đi, trong lòng hân hoan vô cùng. Hắn đã từng chứng kiến uy lực của thanh đao này, nếu như đưa nó cho Tư Đồ thì với thực lực của Tư Đồ, chắc chắn sức chiến đấu lại càng tăng cao!
Mặc dù nàng đã đạt đến trình độ không cần quan tâm đến ngoại vật rồi, song nếu như có ngoại vật trợ giúp nữa thì đúng là không hề tầm thường đâu.
Lúc này, trụ trì đại sư bỗng nhiên nói: “Diệp công tử, hiện giờ chúng ta bắt đầu tu luyện Đại Thừa Phật Pháp thôi!”
Diệp Huyền lại bảo: “Trụ trị đại sư, ngươi có phái người để mắt đến Đạo Giới không thế?”
Trụ trì do dự một lát rồi lắc đầu: “Không có!”
Diệp Huyền thấy hơi cạn lời: “Đại sư, chẳng lẽ chúng ta không nên nắm rõ tin tức, động thái của mấy tên ở Đạo Giới mọi lúc mọi nơi sao?”
Trụ trì gật đầu: “Nên chứ!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay sang nhìn Tri Tuyệt ở bên cạnh: “Ngươi đi sắp xếp đi!”
Tri Tuyệt chắp tay lại, sau đó rời đi.
Trụ trì đại sư nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, chúng ta học Phật pháp đi đã nào!”
Diệp Huyền: “…”
Giọng nói của tầng thứ chín đột nhiên vang lên trong đầu hắn: “Tiểu tử, cái tên này thật lòng muốn ngươi đi vào con đường Phật đạo đó!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Ta tu kiếm!”
Tầng thứ chín nói: “Dù thế nào thì ngươi cũng phải cẩn thận, nhiều khi sơ hở tí là chết người đó.”
Rất rõ ràng, hắn ta vẫn lo Diệp Huyền sẽ đứng về phía Cổ Tự.
Gia nhập Cổ Tự thì đồng nghĩ với việc có thêm nhân quả của Phật đạo, mà với tình hình hiện giờ thì chưa chắc nhân quả của Phật đạo đã là một chuyện tốt!
Không nghĩ ngợi gì nhiều, Diệp Huyền bèn đi theo trụ trì đại sư để tu luyện Phật pháp.