Chương 2188. Ta không biết
Chương 2188. Ta không biết
Ngũ Duy vũ trụ.
Lúc này, Diệp Huyền và Thiên Mạt đang ở trong một căn phòng tối hì hục hì hục…
Không thể không nói, Diệp Huyền rất bị động!
Bởi Thiên Mạt quá chủ động!
Hai người có hơi lâu.
Ban đầu cả hai đều không chú trọng đến tu luyện. Song về sau, họ bắt đầu vận dụng công pháp song tu.
Diệp Huyền nhận ra công pháp song tu rất có tác dụng, nhất là đối với huyết mạch của hắn.
Đương nhiên Thiên Mạt cũng có được rất nhiều lợi ích!
Bởi lẽ huyết mạch chi lực của Diệp Huyền mạnh hơn của nàng rất rất nhiều!
Cứ thế, hai người làm đến tận ngày hôm sau. Sáng sớm ngày hôm sau, đến lúc mặt trời lên hai người mới kết thúc.
Diệp Huyền mặc quần áo lên rồi bước ra khỏi căn phòng. Ở phía không xa, Thiên Mạt ngồi trên một tảng đá, trước mặt nàng ta là một hải vực.
Diệp Huyền đi tới trước Thiên Mạt, Thiên Mạt khẽ nói: “Tiếp theo đây ngươi định làm gì?”
Diệp Huyền khẽ nhún vai, hắn nói: “Bảo vệ Ngũ Duy vũ trụ!”
Thiên Mạt quay đầu nhìn hắn, nàng ta cười: “Vĩ đại vậy sao?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Trách nhiệm!”
Ngũ Duy vũ trụ hiện giờ gần như đều nghe theo hắn, hơn nữa bạn bè của hắn đều ở đây, hắn có trách nhiệm với mọi người.
Thiên Mạt nhìn hắn: “Đạo Kinh vẫn ở trong tay ngươi đúng không?”
Diệp Huyền lắc đầu: “Không, cơ mà ta biết nó đang nằm trong tay ai!”
Thiên Mạt hỏi: “Trong tay ai?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Thiên Mạt mỉm cười: “Ta hỏi nhiều quá rồi!”
Nói đoạn, nàng bèn đứng dậy định rời đi.
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên lên tiếng: “Trong tay Niệm Niệm!”
Mộ Niệm Niệm!
Sở dĩ hắn biết, không phải vì đoán mà là vì hắn có thể cảm nhận được thư ốc.
Thư ốc cũng có linh đó!
Thiên Mạt trầm mặc rồi nói: “Thật sự là nàng ta!”
Theo nàng ta thì trừ nữ nhân đó ra, không một ai có thể cướp thư ốc đi trước mặt mười mấy vị cường giả Độn Nhất cảnh một cách thần không biết quỷ không hay như thế được!
Nữ nhân này còn đáng sợ hơn cả nàng ta tưởng tượng!
Diệp Huyền đột nhiên nói: “Ngươi thì sao? Ngươi có dự định gì không?”
Thiên Mạt khẽ nói: “Ta muốn chấn hưng gia tộc, nhưng mà khó lắm! Bởi vì huyết mạch của các thành viên trong gia tộc ngày xưa đã giảm sút rất nhiều! Trừ phi…”
Diệp Huyền hỏi: “Trừ phi gì?”
Thiên Mạt nhìn hắn: “Trừ phi ta và ngươi sinh con!”
Diệp Huyền nhìn chằm chằm vào nàng ta, hắn không đáp lời.
Thiên Mạt mỉm cười: “Đừng tức giận, ta sẽ không sinh con với ngươi đâu. Chúng ta là nghiệt duyên, ta không muốn để đứa bé chịu cái nghiệt duyên này, đây là giới hạn của ta.”
Diệp Huyền bước đến trước mặt Thiên Mạt, hắn trầm giọng nói: “Dù ngươi nhìn nhận mối quan hệ giữa chúng ta thế nào thì ta chỉ muốn nói, nếu như ngươi cần giúp đỡ thì cứ việc nói với ta. Đương nhiên, nếu ta cần giúp đỡ gì thì sẽ tới tìm ngươi, như vậy được chứ?”
Thiên Mạt nhìn hắn hồi lâu rồi nói: “Được!”
Diệp Huyền khẽ mỉm cười, đang định nói gì đó thì Thiên Mạt lại bảo: “Chúng ta liệu có lâu ngày sinh tình không nhỉ?”
Diệp Huyền: “…”
Câu nói này rất có vấn đề!
Một lát sau, hai người bèn rời đi, Thiên Mạt trở về Đạo Giới.
Diệp Huyền xử lí chuyện của Ngũ Duy vũ trụ xong thì tới Cổ Tự. Hiện giờ hắn buộc phải nhờ vào sức mạnh của Cổ Tự để kìm hãm Đạo Giới.
Có thể nói mối quan hệ giữa hắn và Cổ Tự là mối quan hệ đôi bên cùng có lợi!
Còn về cuối cùng ai được lợi nhiều hơn thì giờ vẫn chưa biết được.
Bên trong Cổ Tự.
Diệp Huyền và trụ trì ngồi đối diện nhau. Ở bên cạnh hắn ta còn có một nữ tử tăng nhân.
Tuệ Tâm!
Trong thời gian ở lại Cổ Tự, Diệp Huyền phát hiện Tuệ Tâm là trọng điểm bồi dưỡng của Cổ Tự.
Một canh giờ sau, trụ trì cất Phật Kinh đi, sau đó nói: “Tuệ Tâm, ngươi lui xuống đi!”
Tuệ Tâm chắp hai tay lại rồi lui xuống.
Trụ trì nhìn về phía Diệp Huyền: “Diệp công tử, theo như chúng ta điều tra thì đám người Khương Vũ vẫn chưa liều mạng với Đạo Thôn!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Vậy tức là có thể bọn họ đã phát hiện ra chuyện này có vấn đề.”
Trụ trì gật đầu: “Diệp công tử, theo ngươi thấy thì rốt cuộc Đạo Kinh đang nằm trong tay ai?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Không phải ở chỗ Đạo Thôn thì là ở chỗ Tu Di Thần Quốc.”
Trụ trì nhìn Diệp Huyền, hắn ta không lên tiếng.
Diệp Huyền mỉm cười: “Đại tư sẽ không cho rằng nó đang nằm trong tay ta đâu nhỉ?”
Trụ trì lắc đầu: “Đương nhiên là không rồi! Lúc Đạo Giới xảy ra chuyện, Diệp công tử vẫn luôn ở Cổ Tự mà.”
Diệp Huyền gật đầu, hắn mỉm cười: “Đại sư không nghi ngờ ta là được!”
Trụ trì đột nhiên nói: “Liệu chuyện này có phải do người phía sau Diệp công tử làm không?”
Diệp Huyền ngạc nhiên, trụ trì đoán đúng hướng rồi này!
Hiện giờ hắn sợ nhất là Đạo Giới và Cổ Tự sẽ nghĩ theo hướng này, bởi như vậy thì mọi người sẽ tập hợp đối đầu với Diệp Huyền hắn!
Diệp Huyền thu hồi tâm tư mà mỉm cười: “Trụ trì, ngươi thấy sao?”
Trụ trì nhìn hắn mà không đáp lời.
Diệp Huyền mỉm cười: “Đại sư, người phía sau ta chỉ có một, đó chính là nữ tử váy trắng, mà hiện giờ nàng ấy không hề ở Đạo Giới, cũng không ở Lục Duy vũ trụ, đúng chứ?”
Trụ trì lắc đầu: “Sau lưng Diệp công tử vẫn còn một người nữa!”
Diệp Huyền hỏi: “Ai?”
Trụ trì trầm giọng nói: “Ngũ Duy Thiên Đạo!”
Diệp Huyền chớp mắt, sau đó nói: “Đừng bảo là nàng ta lấy Đạo Kinh đó nhé?”
Trụ trì chỉ nhìn hắn mà lại không nói chuyện.
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Đại sư, ngươi thấy thực lực của Ngũ Duy Thiên Đạo như thế nào?”
Trụ trì khẽ nói: “Ít nhất cũng phải là Độn Nhất cực cảnh!”
Độn Nhất cực cảnh!
Diệp Huyền mỉm cười: “Thế đại sư thấy nàng ta có thể đoạt mất thư ốc trước mặt mười mấy vị cường giả Độn Nhất cảnh một cách thần không biết quỷ không hay sao?”
Trụ trì trầm mặc.
Diệp Huyền lại nói: “Đại sư, ngươi thấy quan hệ giữa ta và Ngũ Duy Thiên Đạo thế nào?”
Trụ trì lắc đầu: “Ta không biết!”