Chương 2225. Ăn nhiều nuốt không trôi
Chương 2225. Ăn nhiều nuốt không trôi
Chương 2225: Ăn nhiều nuốt không trôi
Diệp Tri Mệnh đột nhiên nhìn xung quanh, sau đó nói: "Vừa rồi ở đây có động tĩnh lớn như vậy, có lẽ đã làm kinh động đến rất nhiều người, chúng ta đi thôi!"
Diệp Huyền gật đầu, sau đó đưa Diệp Tri Mệnh cùng biến mất khỏi nơi này.
Không lâu sau khi hai người biến mất, trong sân đột nhiên xuất hiện một hư ảnh, hư ảnh kia nhìn Diệp Huyền và Diệp Tri Mệnh biến mất ở phía xa, không biết là đang suy nghĩ cái gì.
Lúc này, một giọng nói vang lên từ phía sau hư ảnh: "Sao ngươi không động thủ?"
Hư ảnh khẽ nói: "Thiếu niên kia không đơn giản!"
Giọng nói vang lên: "Sao phải sợ hắn, giết chết hắn đi!"
Hư ảnh đột nhiên xoay người lại, tay phải nắm về phía trước, sau khi nắm lại trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một con ác thú dữ tợn, ác thú có hình dạng như một con chó nhỏ, có hai cái sừng, ba con mắt, khuôn mặt hung ác, quanh thân tản ra khí tức tà ác vô cùng mạnh mẽ.
Hư ảnh nói: "Không có mệnh lệnh của ta thì đừng có động thủ, có hiểu không?"
Ác thú kia không hề sợ hãi chút nào, cơ thể nó chỉ run một cái đã trực tiếp thoát khỏi hư ảnh, ngay sau đó, nó đã xuất hiện ở nơi cách đó mấy trăm trượng, nó nhìn hư ảnh rồi cười lạnh: "Tân Hư, ngươi nên biết rằng chúng ta không có nhiều thời gian để dây dưa ở giới này đâu."
Nam tử tên là Tân Hư quay đầu nhìn về phía Diệp Huyền và Diệp Tri Mệnh vừa biến mất: "Vậy thì ngươi đi đi!"
Ác thú cười lạnh: "Ngươi đừng có mơ, lão tử sẽ không đi!"
Tân Hư khẽ nói: "Thiên Yếm, chúng ta đến giới này đã là vi phạm quy tắc rồi, thực lực của chúng ta cũng đã bị suy yếu đi một phần, ở giới này, chúng ta phải hành động một cách vô cùng thận trọng. Nữ nhân lúc trước vẫn luôn lẩn trốn, nhưng gần đây đột nhiên lại để lộ ra khí tức để chúng ta có thể tìm thấy nàng ta, chẳng lẽ ngươi không nghĩ điều này rất bất thường sao?"
Thiên Yếm trầm giọng nói: "Thiếu kia!"
Tân Hư gật đầu: "Thiếu niên đó không đơn giản một chút nào, trong cơ thể hắn có ách nạn chi nhân!"
Ách nạn chi nhân!
Nghe vậy, lông mày của Thiên Yếm khẽ cau lại: " Ách nạn chi nhân? Ngươi chắc chắn là mình không đùa đấy chứ?"
Tân Hư nói: "Ngươi nhìn ta xem có giống như đang đùa với ngươi không?"
Thiên Yếm trầm giọng nói: "Vậy tại sao hắn vẫn chưa chết?"
Tân Hư khẽ nói: "Đây là điều khiến hắn trở nên không đơn giản."
Nói rồi, hắn ta nhìn Thiên Yếm: "Cường giả ở thế giới này cũng không ít, chúng ta có tư cách gì để tự cao."
Thiên Yếm lắc đầu: "Ta thấy ngươi hành sự vẫn còn quá vụng về! Thiếu niên đó không đơn giản, chúng ta không giết hắn cũng được thôi, cứ trực tiếp đưa nữ nhân kia đi, không phải là được rồi sao?"
Tân Hư nói: "Nếu lỡ như nàng ta đưa vật trên người mình cho thiếu niên đó thì sao?"
Lông mày Thiên Yếm nhíu lại, trong mắt nó có hai luồng ánh sáng đen lập lòe: "Chắc là nàng ta sẽ không làm thế đâu?"
Tân Hư khẽ nói: "Nếu nàng ta không có năng lực phản kháng, ngươi nói xem nàng ta có làm như vậy hay không!"
Thiên Yếm trầm giọng nói: "Vậy chẳng lẽ cứ chờ đợi như vậy sao?"
Tân Hư lắc đầu: "Tạm thời thì nên chờ đợi, tốt nhất là ngươi không nên trêu chọc thiếu niên này."
Thiên Yếm đột nhiên nói: "Theo như ta biết, trong vũ trụ này có rất nhiều người đang đánh chủ ý lên thiếu niên này. Tại sao chúng ta không hợp lực với bọn họ?"
Tân Hư lắc đầu: "Chủ nhân đã từng nói rồi, ngươi không thể chơi đùa với kẻ ngốc, những người này vô cùng ngu ngốc!"
Thiên Yếm: "..."
...
Ở cuối tinh không ở phía xa, Diệp Huyền đột nhiên nói: "Diệp cô nương, ngươi có cảm thấy có người đang đi theo chúng ta không?"
Diệp Tri Mệnh khẽ nói: "Thật sao?"
Diệp Huyền cười nói: "Diệp cô nương không nói một chút sao?"
Diệp Tri Mệnh im lặng.
Diệp Huyền đột nhiên dừng lại rồi quay sang nhìn nàng: "Diệp cô nương, ta có nợ ngươi thứ gì không?"
Diệp Tri Mệnh nhìn Diệp Huyền: "Không!"
Diệp Huyền cười nói: "Vậy ngươi cảm thấy ta nên tham gia vào chuyện của ngươi không?"
Diệp Tri Mệnh im lặng.
Diệp Huyền lắc đầu cười: "Diệp cô nương, nếu ngươi là bằng hữu của ta thì chuyện của ngươi cũng là chuyện của Diệp Huyền ta, vì bằng hữu, Diệp Huyền ta có thể lên núi đao, xuống biển lửa. Nhưng tiếc là ngươi không phải bằng hữu của ta. Vậy nên ta sẽ không can thiệp vào chuyện của ngươi, cũng giống như ngươi không can thiệp vào chuyện của ta.”
Diệp Tri Mệnh nhìn hắn mà không nói gì cả.
Diệp Huyền cười nói: "Diệp cô nương, ngươi cho ta học Đạo Kinh võ học, nhưng ta cũng đã đưa cho ngươi đọc Đạo Kinh, chúng ta không nợ gì nhau cả, cho nên ta không nợ ngươi cái gì cả, cáo từ!"
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Hắn biết nữ nhân này đang lợi dụng mình, hắn không nói, không có nghĩa là hắn không biết mà chỉ đang chờ đợi, chờ đợi nữ nhân này thẳng thắn với mình, sau đó thương lượng điều kiện với hắn!
Nhưng nữ nhân này lại không suy nghĩ như vậy!
Thật sự coi lão tử là một kẻ ngốc sao?
Mặc dù hắn không sợ phiền phức, nhưng cũng không nên tự tìm phiền phức về cho mình!
Quan trọng nhất là ta thật sự không thân với ngươi!
Diệp Huyền bước đi rất dứt khoát.
Đúng lúc này, Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: "Ngươi muốn cái gì?"
Diệp Huyền dừng lại, hắn quay đầu nhìn nàng: "Ngươi có thể cho ta cái gì?"
Diệp Tri Mệnh đi đến trước mặt Diệp Huyền: "Ta có thể đưa cho ngươi quyển Đạo Kinh võ học thứ hai của Đạo Kinh!"
Diệp Huyền cười nói: "Đưa ngay bây giờ sao?"
Diệp Tri Mệnh lắc đầu: "Bây giờ ta không thể đưa cho ngươi, nửa năm, nửa năm sau ta sẽ đưa cho ngươi."
Diệp Huyền im lặng.
Diệp Tri Mệnh nói: "Ăn nhiều nuốt không trôi, ngươi vẫn chưa hoàn toàn học hết quyển Đạo Kinh võ học này mà, đúng không?"
Diệp Huyền vẫn không lên tiếng.
Diệp Tri Mệnh nói tiếp: "Hơn nữa, ta có thể giúp ngươi tìm thêm được càng nhiều Đạo Kinh hơn, chỉ có ta mới có năng lực này. Ngoài ra, ta ở bên cạnh ngươi..."
Diệp Huyền đột nhiên nói: "Chỉ điểm cho ta và bằng hữu của ta!"
Hắn biết nữ nhân trước mặt này có hiểu biết rất sâu rộng, nếu nàng chịu chỉ điểm thì sẽ giúp ích rất nhiều cho bản thân và mọi người trong Ngũ Duy vũ trụ.