Chương 2237. Niệm tỷ, che chở ta
Chương 2237. Niệm tỷ, che chở ta
Chương 2237: Niệm tỷ, che chở ta
Cực Lạc Chi Giới và Tu Di Thần Quốc liên thủ khiến trụ trì không khỏi chấn động.
Hình như nhớ ra điều gì đó, hắn ta bỗng nói: “Xem ra, Tu Di Thần Quốc cho rằng thư ốc không nằm trong tay Cực Lạc Chi Giới rồi!”
Yết Đế Đại Bồ Tát khẽ nói: “Không phải bọn họ không tin mà là chỉ có thể lựa chọn không tin, bởi vì bọn họ muốn giết Mộ cô nương.”
Nói đoạn, hắn ta bèn lắc đầu cười: “Tu Di Thần Quốc đã lập quốc được hơn mười vạn năm, đã bao giờ bọn họ phải chịu nỗi nhục như vậy chưa? Mộ cô nương kia tự cho rằng nàng ta có thể trấn áp được Tu Di Thần Quốc mà không biết rằng mình đã đắc tội Tu Di Thần Quốc! Hiện giờ, so với thư ốc thì Tu Di Thần Quốc càng muốn giết nàng ta hơn để rửa nhục.”
Trụ trì thở dài một hơi, hắn ta chắp tay lại, không muốn quan tâm đến chuyện này nữa.
Lúc này, Yết Đế Đại Bồ Tát đột nhiên quay đầu nhìn, đoạn nói: “Tìm được nàng ta rồi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn lấy một cuốn Phật Kinh ra: “Để ta đọc một đoạn Vãng Sinh Kinh cho Mộ cô nương này trước vậy!”
…
Ngũ Duy vũ trụ.
Ở một tinh không nọ, Mộ Niệm Niệm đang ngồi trước một đống lửa và chầm chậm nướng cá.
Lúc này, giọng nói của Linh Nhi bỗng nhiên vang lên: “Tại sao ngươi thích ăn cá vậy?”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Sau này ta sẽ trả lời câu hỏi này của ngươi!”
Nói đoạn, nàng lại nhìn về phía tận cùng tinh không: “Lại tới rồi!”
Linh Nhi khẽ nói: “Vết thương của ngươi…”
Mộ Niệm Niệm khẽ mỉm cười: “Linh Nhi, ngươi biết ta mạnh đến mức nào không?”
Linh Nhi nói: “Ta không biết!”
Mộ Niệm Niệm vươn vai, mỉm cười: “Lúc chưa gặp nữ tử váy trắng, ta cũng thường nói rằng vô địch là một loại cô đơn!”
Linh Nhi hỏi theo bản năng: “Sau khi gặp nữ tử váy trắng thì sao?”
Mộ Niệm Niệm chớp mắt, đoạn thở dài một hơi: “Đất trời này ấy vậy mà lại có một nữ nhân mạnh hơn cả Mộ Niệm Niệm ta, đúng là chẳng có lí gì cả, làm ta tức chết mất thôi…”
Linh Nhi: “…”
Mộ Niệm Niệm vừa dứt lời thì không gian trước mặt bỗng nhiên nứt ra. Một tăng nhân và một nam tử trung niên xuất hiện.
Tăng nhân này chính là Yết Đế Đại Bồ Tát, còn nam tử trung niên là Tống Chí – quân thần của Tu Di Thần Quốc.
Yết Đế Đại Bồ Tát liếc nhìn Mộ Niệm Niệm, hắn ta chắp tay lại: “Tôn thượng đại nhân, xin chào!”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười, sau đó chậm chậm đưa con cá đã nướng chín lên ăn. Trời to đất lớn, ăn cá vẫn là quan trọng nhất.
Yết Đế Đại Bồ tát khẽ mỉm cười: “Tôn thượng đại nhân, chúng ta muốn mời ngươi đến một nơi.”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Ta không đi không được, đúng chứ?”
Yết Đế Đại Bồ Tát gật đầu: “Tôn thượng đại nhân mà không đi thì chúng ta sẽ tới Ngũ Duy vũ trụ. Ta tin rằng tôn thượng đại nhân nhất định sẽ không mong rằng chiến trường sẽ đặt tại Ngũ Duy vũ trụ đâu, đúng không?”
Mộ Niệm Niệm liếm con cá, đoạn mỉm cười nói: “Xem ra ta bắt buộc phải đi rồi!”
Yết Đế Đại Bồ Tát chắp tay lại, đoạn nói: “Tôn thượng đại nhân, xin mời!”
Mộ Niệm Niệm giơ con cá nướng trên tay lên, gật đầu: “Cho ta ăn hết cái đã được không?”
Yết Đế Đại Bồ Tát liếc nhìn nàng và gật đầu: “Đương nhiên là được rồi!”
Đúng lúc đó, một nam tử đột nhiên xuất hiện.
Người tới chính là Diệp Huyền.
Diệp Huyền vừa mới xuất hiện thì Yết Đế Đại Bồ Tát và Tống Chí đã nhìn chằm chằm hắn.
Yết Đế Đại Bồ Tát khẽ cười, nói: “Diệp công tử nhiều mưu kế quá, giờ Đạo Giới và Lục Duy vũ trụ đều cho rằng thư ốc đang nằm trong tay Cực Lạc Chi Giới.”
Diệp Huyền quan sát Yết Đế Đại Bồ Tát rồi nói: “Vị đại sư này, chẳng lẽ nó không ở trong tay các người?”
Yết Đế Đại Bồ Tát nhìn hắn: “Diệp công tử, có ở trong tay Cực Lạc Chi Giới chúng ta hay không trong lòng ngươi tự rõ.”
Diệp Huyền lắc đầu: “Ta thấy nó nằm trong tay các ngươi!”
Yết Đế Đại Bồ Tát lắc đầu: “Diệp công tử, ngươi vô liêm sỉ quá đấy! Lão nạp không phải đối thủ của ngươi!”
Diệp Huyền mỉm cười, sau đó lại nhìn về phía Mộ Niệm Niệm. Mộ Niệm Niệm quan sát hắn, nàng mỉm cười: “Dạo này tiến bộ nhiều đó!”
Rất rõ ràng, nàng đã nhìn ra được thực lực thật sự của hắn!
Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ngươi sẽ đi, đúng chứ?”
Mộ Niệm Niệm mỉm cười: “Tại sao không đi?”
Diệp Huyền trầm mặc.
Hắn vẫn có lòng tin với Mộ Niệm Niệm lắm, thế nhưng Mộ Niệm Niệm lại từng ra tay với Tu Di Thần QUốc, Tu Di Thần Quốc chắc chắn sẽ không coi thường nàng!
Lần này bọn họ tới tìm Mộ Niệm Niệm nhất định là đã có sự chuẩn bị đầy đủ!
Mộ Niệm Niệm bỗng nhiên nhìn Yết Đế Đại Bồ Tát, nàng mỉm cười: “Thực ra các ngươi nên đợi Ngũ Duy Kiếp đến rồi hẵng đến. Tới khi ấy sẽ càng có lợi cho các ngươi hơn. Có điều ta đoán rằng chắc các ngươi cũng không đợi được nữa! Đúng chứ?”
Yết Đế Đại Bồ Tát mỉm cười: “Mộ cô nương, chỉ cần ngươi giao thư ốc ra đồng thời không nhúng tay vào chuyện của Diệp Huyền nữa thì chúng ta chắc chắn sẽ không đối địch với ngươi.”
Dù có là Cực Lạc Chi Giới thì vẫn phải kiêng dè Mộ Niệm Niệm vô cùng!
Nếu không vì bất đắc dĩ thì bọn họ cũng chẳng muốn giao thủ với Mộ Niệm Niệm.
Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyền và mỉm cười: “Ngươi thấy thế nào?”
Diệp Huyền nghĩ ngợi một lát rồi nói: “Niệm tỷ, che chở ta!”
Yết Đế Đại Bồ Tát: “…”