Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 557 - Chương 2247. Thực Sự Hết Cách

Chương 2247. Thực sự hết cách Chương 2247. Thực sự hết cách

Chương 2247: Thực sự hết cách

Diệp Huyền trở về Ngũ Duy vũ trụ, An Lan Tú và Liên Vạn Lý vẫn đang bế quan. Hai người đều có được võ đạo truyền thừa của bạch y lão giả. Diệp Huyền tin rằng đợi sau khi hai nàng ra ngoài thì thực lực chắc chắn sẽ có sự thay đổi lớn.

A Tửu, Tư Đồ với A La cũng đang bế quan, thực ra trước đó ba người này đã đạt đến Độn Nhất cảnh, có điều không phải Độn Nhất cảnh thực sự.

Thế nhưng hiện giờ, được Diệp Tri Mệnh chỉ dẫn, ba người bắt đầu bế quan và cố gắng đạt tới Độn Nhất cảnh thực sự!

Một khi An Lan Tú, Tư Đồ và mọi người đạt đến Độn Nhất cảnh thực sự thì thực lực tổng thể của Ngũ Duy vũ trụ sẽ có thay đổi kinh thiên động địa!



Ở một tiểu viện nọ, Diệp Tri Mệnh nhìn Diệp Huyền lấy Đạo Thạch ra, nàng trầm mặc không lên tiếng.

Diệp Huyền nhìn nàng: “Diệp cô nương, vật này thực sự tới từ Âm Gian sao?”

Diệp Tri Mệnh quay đầu nhìn Diệp Huyền, nàng thở dài: “Ngươi đúng là cái tên xui xẻo nhất trong lịch sử!”

Diệp Huyền: “…”

Diệp Tri Mệnh nhìn Đạo Thạch, ánh mắt thoáng hiện vẻ kiêng dè: “Thứ đồ này là chí bảo của Âm Gian, trong đó chứa Tam Sinh Quyết, còn là đệ nhị tâm pháp từ trước đến nay…”

Diệp Huyền đột nhiên hỏi: “Đệ nhất tâm pháp là gì?”

Diệp Tri Mệnh liếc nhìn hắn: “Đạo Kinh Tâm Pháp, quyển thứ chín của Đạo Kinh chính là nòng cốt của Đạo Kinh, và cũng là tâm pháp.”

Đạo Kinh Tâm Pháp!

Diệp Huyền mỉm cười: “Tam Sinh Quyết này lợi hại lắm sao?”

Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: “Có phải đầu ngươi có bệnh không vậy?”

Diệp Huyền đen mặt: “Sao ngươi lại chửi người vậy chứ?”

Diệp Tri Mệnh chỉ vào Tam Sinh Thạch: “Ngươi biết cái thứ này sẽ mang tới cho ngươi điều gì không?”

Diệp Huyền do dự một lát rồi nói: “Mang đến những phiền phức từ Âm Gian?”

Diệp Tri Mệnh lạnh lùng nói: “Địa vị của cái thứ này ở Âm Gian tương đương với địa vị của Đạo Kinh ở Dương Gian các ngươi đấy!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Thế ta trả lại cho bọn họ nhé?”

Diệp Tri Mệnh nở nụ cười lạnh lùng: “E là không đơn giản như vậy đâu!”

Lúc này, Tam Sinh Thạch đột nhiên rung lên, hai dòng thần văn trên nó lại xuất hiện!

Trông thấy cảnh tượng ấy, mí mắt Diệp Huyền bèn giật giật, hắn vội nói: “Không trả! Không trả!”

Nghe vậy, thần văn bên trên Tam Sinh Thạch bèn biến mất.

Diệp Huyền bèn thầm thở phào một hơi. Má nó, cái thứ này không muốn về Âm Gian!

Phải làm sao bây giờ?

Trả hòn đá này về thì nó sẽ tẩn hắn, không cho nó về thì Âm Gian cũng sẽ tới tẩn hắn…

Mà hắn thì cứ phải giữ cái hòn đá này mà chẳng còn cách nào cả!

Ban đầu hắn không nên chọc vào cái thứ này mà!

Lúc này, Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: “Ban đầu hòn đá này đã trốn thoát khỏi Âm Gian! Không thể không nói, nó rất lợi hại, có thể thoát khỏi Âm Gian rồi đến Dương Gian, đã thế còn ẩn mình biết bao nhiêu năm!”

Nói đến đây, nàng lại liếc nhìn Diệp Huyền: “Hòn đá này đối lập với Âm Gian, ngươi có nó thì đồng nghĩa với việc ngươi đối nghịch với Âm Gian!”

Diệp Huyền trầm giọng nói: “Ta không muốn chọc vào Âm Gian đâu!”

Diệp Tri Mệnh có hơi không hiểu: “Thế ngươi còn mang nó theo làm gì?”

Diệp Huyền cười khổ: “Diệp cô nương, nó cứ đòi đi theo ta!”

Diệp Tri Mệnh trầm mặc một hồi rồi nói: “Ta hiểu rồi! Nó muốn lợi dụng ngươi để đối phó với Âm Gian!”

Diệp Huyền vội lắc đầu: “Ta không đồng ý!”

“Có tác dụng sao?”

Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: “Nó cứ bám theo ngươi, ngươi còn có thể làm gì?”

Diệp Huyền trầm mặc.

Hắn thực sự hết cách!

Diệp Tri Mệnh lạnh lùng nói: “Ngươi không đắc tội Âm Gian được đâu, nhưng ta nói cho ngươi hay, hiện giờ ngươi cũng không thể đắc tội với hòn đá này. Trừ Mộ cô nương ra, hiện giờ ở vụ trụ này không ai có thể trấn áp được nó! Mà nếu nó liều mạng thì Mộ cô nương cũng chưa chắc đã làm gì được nó đâu!”

Nói đoạn, nàng bèn quan sát Diệp Huyền: “Ngươi không có bản lĩnh lớn đến vậy, nhưng năng lực chọc thị phi thì thực sự không hề nhỏ.”

Diệp Huyền trầm mặc.

Thực ra hắn cũng rất oan ức, hắn thực sự không có ý định chọc thị phi gì cả, là cái thứ này cứ nằng nặc đòi theo hắn ấy chứ!

Chỉ có thể nói là họa từ trên trời rơi xuống.

Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: “Ngươi có biết Âm Gian không vậy?”

Diệp Huyền lắc đầu: “Ta có nghe nói, nhưng cụ thể thế nào thì không biết!”

Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: “Ta có thể khẳng định với ngươi, nơi đó không phải nơi mà ngươi có thể chọc vào đâu! Bởi vì nơi đó của bọn họ không chỉ có cường giả Độn Nhất cảnh và cường giả Chứng Đạo cảnh thực sự mà điều đáng sợ nhất là bọn họ còn có cả cường giả trên Chứng Đạo cảnh!”

Trên cả Chứng Đạo cảnh!

Nghe vậy, mí mắt Diệp Huyền bèn giật giật. Má nó, thế thì chết hắn à!

Hay là mang cái thứ này cho Cực Lạc Chi Giới và Tu Di Thần Quốc?

Diệp Huyền thấy cách này cũng được.

Diệp Tri Mệnh đang định nói gì đó thì đúng lúc ấy, một giọng nói bỗng vang lên: “Hừ hừ!”

Diệp Huyền và Diệp Tri Mệnh quay đầu nhìn Tam Sinh Thạch. Lúc này, trên hòn đá đó bỗng có một tiểu nữ hài bước ra. Tiểu nữ hài này khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, mặc y phục màu đen, tóc tết đuôi sam rất dài.

Dung mạo nàng thanh tú, ánh mắt rất sắc bén, nàng cứ nhìn Diệp Huyền một cách lạnh lùng.

Cùng với sự xuất hiện của tiểu nữ hài, Tam Sinh Thạch cũng đột nhiên biến mất tăm.

Thấy tiểu nữ hài, mí mắt Diệp Huyền bèn giật giật. Chắc đây là khí linh của Tam Sinh Thạch rồi!

Diệp Tri Mệnh nhìn tiểu nữ hài mà không lên tiếng.

Nàng cũng chẳng sợ tiểu nữ hài này, thế nhưng lại lo tiểu nữ hài sẽ làm loạn, nhất là lo đối phương sẽ kéo rắc rối từ Âm Gian tới…
Bình Luận (0)
Comment