Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 594 - Chương 2284. Ta Sẽ Sắp Xếp Ổn Thoả

Chương 2284. Ta sẽ sắp xếp ổn thoả Chương 2284. Ta sẽ sắp xếp ổn thoả

Diệp Huyền mỉm cười: “Bởi vì Đạo Giới đã đứng về phía ta trước khi Âm Gian tới! Còn các ngươi thì không, các ngươi đợi Âm Gian đến tiêu diệt ta, đây chính là sự khác biệt.”

Nói đoạn, hắn bèn lắc đầu: “Đại sư, ta có một câu hỏi này, nếu như các ngươi thắng thì các ngươi có nhân từ với Diệp Huyền ta không?”

Lão tăng trầm mặc.

Diệp Huyền bỗng nhiên quay đầu nhìn Đạo Tam Sinh ở phía không xa: “Tam Sinh ngươi dừng lại làm gì thế?”

Đạo Tam Sinh nhún vai: “Các ngươi đang nói chuyện còn gì?”

Diệp Huyền mỉm cười: “Chúng ta nói chuyện của chúng ta, ngươi giết việc của ngươi. Hãy nhớ, giết hết cường giả Độn Nhất cảnh ở nơi này, không được chừa một ai.”

Đạo Tam Sinh gật đầu, sau đó tiếp tục xông lên.

Trước mặt Diệp Huyền, cơ thể lão tăng dần trở nên hư ảo. Một kiếm kia của hắn đã khiến thần hồn của hắn ta tan nát.

Hiện giờ hắn ta chỉ đang hồi quang phản chiếu mà thôi.

Lão tăng chắp hai tay lại: “Diệp công tử, có lẽ hôm nay ngươi làm một việc thiện, sau này sẽ được thiện quả.”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta biết, Phật gia các ngươi còn có cường giả siêu cấp. Những cái khác không nói, nghe đâu Âm Gian có một vị cao tăng đến từ Phật gia các ngươi. Có điều không sao, nếu Diệp Huyền ta đã dám giết người thì ta đã chuẩn bị tốt tâm lí bị người khác giết rồi.”

Lão tăng nhìn hắn mà không nói chuyện.

Diệp Huyền đột nhiên nói: “Đại sư, ngươi biết tại sao ta phải nói nhiều với ngươi như vậy không?”

Lão tăng lắc đầu: “Ta không biết!”

Diệp Huyền mỉm cười: “Ta vẫn luôn cho rằng ngươi sẽ nhận sai, nhưng ngươi không hề làm vậy. Không những không làm vậy, ngươi còn dùng cao tăng ở Âm Gian của các ngươi tới uy hiếp ta.”

Nói đoạn, hắn bèn lắc đầu cười: “Đến lúc chết ngươi cũng không hề phủ nhận hành vi đó của Phật gia các ngươi, ngược lại còn luôn cho rằng Diệp Huyền ta không đủ nhân từ, cho rằng ta làm việc quá tuyệt tình!”

Nói đến đây, hắn bèn chắp hai tay lại: “Đại sư, Phật Kinh đã nói, đồng cảm chính là Phật tâm, nhưng theo ta thấy thì đại sư không hề có Phật tâm.”

Lão tăng nhìn Diệp Huyền mà không lên tiếng.

Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh, hắn mỉm cười: “Nếu như trước kia có người đứng đây nói một câu Phật gia sai rồi thì Diệp Huyền ta cũng không để bụng việc cho Phật gia một con đường sống. Dẫu sao thì ta cũng nợ ân tình của một vị cao tăng, ta muốn trả lại ân tình đó. Nhưng tiếc là chẳng có ai nói cả. Còn các ngươi thì từ đầu đến cuối đều cho rằng Diệp Huyền ta tàn nhẫn, cho rằng Diệp Huyền ta làm việc quá tuyệt tình… Đúng là nực cười! Các ngươi như vậy mà vẫn có thế tu luyện Phật pháp? Tu cái con khỉ ấy!”

Ở thế giới này, cường giả không cần phải nói đạo lí với kẻ yếu, mà kẻ yếu cũng không có tư cách nói đạo lí với cường giả. Do ngươi yếu nên người khác sẽ không để tâm xem ngươi có lí hay không có lí.

Lão tăng nhìn Diệp Huyền và chắp hai tay lại: “Diệp công tử, hiện giờ còn kịp không?”

Diệp Huyền bỗng vung kiếm chém.

Vụt!

Linh hồn lão tăng lập tức biến mất.

Diệp Huyền tức đến mức bật cười: “Hỏi ta giờ còn kịp không ư? Ngươi đúng là biết đùa!”

Nói đoạn, hắn bèn cầm kiếm xông ra ngoài.

Rất nhanh sau đó, Cực Lạc Chi Giới liên tục có những tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Hắn không hề hạ thủ lưu tình, cứ là cường giả siêu cấp ở Cực Lạc Chi Giới đều sẽ bị diệt trừ, có điều hắn không hề đồ sát Cực Lạc Chi Giới.

Khoảng một khắc sau, các cường giả siêu cấp ở Cực Lạc Chi Giới đã bị xử lí sạch sẽ.

Diệp Huyền cầm kiếm, phía sau hắn là mười mấy thi thể của cường giả Cực Lạc Chi Giới.

Ở một bên khác là vô số tăng nhân của Cực Lạc Chi Giới, bọn họ đều thấp hơn Độn Nhất cảnh.

Bọn họ không ra tay cũng không chạy trốn, bởi vì bọn họ biết tất cả đều vô dụng.

Tất cả tăng nhân ngồi trên mặt đất, niệm kinh văn.

Đạo Tam Sinh ở bên cạnh Diệp Huyền liếc nhìn đám tăng nhân ấy: “Giết không?”

Diệp Huyền không trả lời mà quay người bước tới một Phật Điện. Ở đây, hắn đã có được quyển Đạo Kinh thứ tư và Vạn Phật Bất Diệt Thân.

Diệp Huyền trầm mặc một hồi rồi nói: “Truyền lệnh xuống, bảo trụ trì Cổ Tự lập tức đưa tăng nhân của Cổ Tự tới Cực Lạc Chi Giới.”

Sau lưng Diệp Huyền, không gian bỗng nhiên rung chuyển, một hắc ảnh lặng lẽ rời đi.

Chưa đến một khắc, trụ trì Cổ Tự đã đưa một vài tăng nhân đến Cực Lạc Chi Giới.

Khi trong thấy tình cảnh tại Cực Lạc Chi Giới, sắc mặt mấy người trụ trì bèn khó coi vô cùng.

Khoảnh khắc ấy, bọn họ không khỏi cảm thấy may mắn khi hồi đầu đã từ bỏ Đạo Kinh, lựa chọn làm bạn với Diệp Huyền. Bằng không tình cảnh của Cổ Tự cũng sẽ như thế này!

Vị Diệp công tử trước mặt này có lòng nhân từ, nhưng cũng có nhiều thủ đoạn tàn nhẫn lắm!

Diệp Huyền nhìn trụ trì Cổ Tự: “Trụ trì, ta muốn ngươi tiếp quản Cực Lạc Chi Giới, sau khi ngươi tiếp quản Phật gia sẽ chia thành hai phái. Một phái là Thiền Tông, Thiền Tông sẽ chủ yếu tu Phật, một phái còn lại là Võ Tông, Võ Tông chủ yếu tu trường sinh tu đại đạo.”

Trụ trì chắp hai tay lại: “Diệp công tử yên tâm, ta sẽ sắp xếp ổn thỏa.”

Diệp Huyền khẽ gật đầu, hắn nhìn về phía đại điện: “Đại sư, Diệp Huyền ta nợ ngươi một ân tình, hiện giờ ta đã trả rồi.”

Nói đoạn, hắn bèn quay người rời đi.

Giết hết các cường giả Độn Nhất cảnh của Cực Lạc Chi Giới, giữ lại truyền thừa Phật Giới, xây dựng lại trật tự trong Phật gia, trả lại nhân tình cho người ta.

Ân là ân, thù là thù!

Mà lúc này, đại điện kia bỗng rung chuyển. Rất nhanh sau đó, vô số kinh văn màu vàng kim đột nhiên bay ra khỏi đại điện, sau đó tụ tập xung quanh Diệp Huyền…
Bình Luận (0)
Comment