Nhất Kiếm Độc Tôn (Bản Dịch Vip)

Chương 596 - Chương 2286. Tặng Cho Ngươi

Chương 2286. Tặng cho ngươi Chương 2286. Tặng cho ngươi

Diệp Tri Mệnh lắc đầu.

Diệp Huyền vẫn còn muốn hỏi gì đó, nhưng Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: "Sở dĩ ngươi hỏi ta điều này là vì ngươi muốn biết những thế lực đó có trở thành kẻ thù của ngươi hay không, đúng không?"

Diệp Huyền gật đầu.

Hắn có Đạo Kinh, thứ này gây ra rất nhiều phiền phức!

Diệp Tri Mệnh lại nói: "Uy lực và tác dụng của Đạo Kinh vượt xa tưởng tượng của ngươi đấy. Hiện tại, không có thế lực nào có thể ngó lơ Đạo Kinh, đặc biệt là Đạo Kinh hoàn chỉnh. Đạo Kinh được gọi là kinh khởi nguồn của võ đạo, ngươi nghĩ xem nó có giá trị cao như thế nào?"

Diệp Huyền khẽ nói: "Ta hiểu rồi!"

Nói xong, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía tinh không sâu thẳm: "Diệp cô nương, ngươi có kiến thức sâu rộng vậy có biết trên thế giới này có thánh vật nào chữa trị vết thương hay không?"

Diệp Tri Mệnh nói: "Tử khí trong cơ thể ngươi có thể được tính!"

Diệp Huyền lắc đầu: "Đây không phải bản nguyên tử khí của tên kia, vẫn không được."

Diệp Tri Mệnh suy nghĩ một hồi, rồi nói: "Ở Âm Gian có một vật, được gọi là Hoàng Tuyền Thánh Thủy, loại nước này là thánh vật của Âm Gian, truyền thuyết kể rằng chỉ cần linh hồn ở đó, cho dù chỉ có một chút linh hồn thì loại nước này cũng có thể khiến con người ta sống lại. Tuy là có chút khoa trương, nhưng loại nước này có tác dụng kỳ diệu trong việc điều trị cho linh hồn, không chỉ có thể điều trị cho linh hồn, mà còn có thể tăng cường sức mạnh cho linh hồn. Cho nên, thứ nước này vô cùng quý giá, truyền thuyết nói rằng, phải mất năm mươi vạn năm mới tinh luyện ra được một giọt Hoàng Tuyền Thánh Thủy, ở Âm Gian, địa vị của thứ này chỉ đứng sau Đạo Thạch.”

Diệp Huyền gật đầu trầm tư như đang suy nghĩ gì đó.

Diệp Tri Mệnh đang định lên tiếng, nhưng Diệp Huyền đột nhiên nói: "Diệp cô nương, theo ta đến Âm Gian một chuyến!"

Diệp Tri Mệnh lập tức nói: "Không đi!"

Diệp Huyền nhìn nàng: "Tại sao?"

Diệp Tri Mệnh lạnh lùng nói: "Ta không muốn đi để rồi bị đánh!"

Nói xong, nàng xoay người rời đi.

Đến Âm Gian?

Tên này điên rồi sao?

Nhân loại không thể đi đến nơi đó!

Lúc này, Diệp Huyền vội vàng đuổi theo Diệp Tri Mệnh: "Diệp cô nương, chúng ta không đi đến Âm Gian để đánh nhau, chỉ là đến xem một chút thôi!"

Diệp Tri Mệnh dừng bước chân, lạnh lùng nói: "Vậy ngươi tự đi đi! Ta không hề ngăn cản ngươi!"

Diệp Huyền cười lấy lòng: "Ngươi đi với ta khiến ta yên tâm hơn một chút!"

Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: "Ta không muốn đi!"

Diệp Huyền vội vàng nói: "Diệp cô nương, coi như là ngươi đi giải sầu với ta đi vậy!"

Diệp Tri Mệnh hít sâu một hơi, sau đó nói: "Ngươi đi đến Âm Gian làm gì?"

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Tìm Đạo Kinh! Không phải ngươi nói có hai quyển Đạo Kinh ở Âm Gian sao? Ta đi tìm Đạo Kinh, ta là vì ngươi đó! Ngươi..."

Diệp Tri Mệnh đột nhiên tức giận nói: "Ngươi nói tiếng người với lão nương đi!"

Diệp Huyền cười, nha đầu này thật không dễ lừa!

Diệp Huyền trầm giọng nói: "Ta không muốn ngồi yên chờ chết, cứ ngồi chờ bọn họ tới, quá bị động."

Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: "Ngươi không có sức mạnh chiến đấu với bọn họ đâu!"

Diệp Huyền cười khổ: "Vậy thì cũng không thể ngồi khoanh tay chờ chết!"

Diệp Tri Mệnh im lặng.

Diệp Huyền suy nghĩ một hồi, sau đó nói: "Âm Gian có Đạo Kinh!"

Diệp Tri Mệnh nhìn hắn: "Ta biết trong Âm Gian có Đạo Kinh, nhưng ngươi có biết Đạo Kinh đang ở trong tay ai không?"

Diệp Huyền lắc đầu: "Ta không biết!"

Vẻ mặt Diệp Tri Mệnh không có biểu cảm gì: "Một quyển nằm trong tay người mà bây giờ ngươi chắc chắn sẽ không thể đánh bại được hắn ta, quyển còn lại ở nơi mà ngươi không thể nào đi tới được."

Diệp Huyền khẽ cau mày: "Vậy chẳng lẽ cứ ngồi chờ như vậy thôi sao? Chẳng lẽ Đạo Kinh sẽ tự động dâng tới trước mặt sao?"

Diệp Tri Mệnh im lặng.

Diệp Huyền nghiêm túc nói: "Diệp cô nương, ta nghĩ chúng ta có thể liều một phen."

Diệp Tri Mệnh nói: "Bây giờ ngươi nên tăng cường sức mạnh của mình đi!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Âm Gian sẽ cho ta thời gian sao?"

Diệp Tri Mệnh thấp giọng thở dài.

Âm Gian sẽ không cho hắn thời gian!

Diệp Tri Mệnh lại nói: "Ngươi có thể kêu Mộ Niệm Niệm đi cùng chúng ta!"

Diệp Huyền mỉm cười: "Diệp cô nương, ngươi muốn đánh chủ ý lên Niệm tỷ sao?"

Diệp Tri Mệnh im lặng.

Nàng thật sự không dám đánh chủ ý lên người Mộ Niệm Niệm, nữ nhân kia còn xảo quyệt hơn cả Diệp Huyền!

Nghĩ đến đây, nàng nhìn Diệp Huyền, lúc này chợt nhớ đến đến một câu nói: Không phải là người một nhà thì không bước vào cùng một cửa.

Hai tỷ đệ nhà này đúng là cực phẩm nhân gian!

Một người là đại lừa gạt, một người là tiểu lừa gạt!

Một người có thực lực vô cùng cường đại, một người có da mặt vô cùng dày...

Thực lực của Mộ Niệm Niệm cộng thêm sự vô liêm sỉ của Diệp Huyền, thật sự là vô địch thiên hạ!

Diệp Huyền đột nhiên nở nụ cười: "Vậy thôi! Diệp cô nương không muốn đi thì cứ ở lại đây đi! Ta sẽ đi một mình!"

Nói xong, hắn xoay người rời đi.

Diệp Tri Mệnh đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn: "Ngươi có hiểu Âm Gian không?"

Diệp Huyền lắc đầu: "Không hiểu rõ, nhưng sau khi đi xem một chút thì sẽ quen thôi!"

Diệp Tri Mệnh lắc đầu: "Ngươi thật đúng là một nhân tài!"

Diệp Huyền: "..."

Diệp Tri Mệnh đột nhiên nói: "Ta sẽ đi cùng ngươi!"

Diệp Huyền cười lớn, sau đó ôm chặt lấy Diệp Tri Mệnh: "Diệp cô nương là tốt nhất!"

Diệp Tri Mệnh nhìn chằm chằm vào hắn: "Đừng có ôm ta!"

Diệp Huyền nói: "Diệp cô nương, ta có một món quà tặng cho ngươi!"

Diệp Tri Mệnh khẽ cau mày: "Cái gì?"

Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, trong tay hắn xuất hiện một tiểu mộc nhân, hình dáng của tiểu mộc nhân giống hệt như Diệp Tri Mệnh.

Hắn đưa tiểu mộc nhân cho Diệp Tri Mệnh: "Diệp cô nương, cái này tặng cho ngươi!"
Bình Luận (0)
Comment