Chương 2350. Hồ Lô của ai?
Chương 2350. Hồ Lô của ai?
Đây mới chỉ là hành động của những người trong ván cờ.
Hạ quốc là một xã hội tình người, giang hồ không phải chỉ có chém giết.
Trong năm ngày này, mạng lưới quan hệ phía sau các quân cờ trong ván cờ không ngừng vận hành va chạm. Dù sao Tô Trung Hòa cũng là đại tướng biên cương, Hậu Đại Khánh có chỗ dựa vững chắc là nhà họ Chung.
Động vào hai người này tuyệt đối không thể chỉ xuất phát từ cục bộ, điều này dẫn đến từ Thịnh Kinh tới Thiên Nam tồn tại đủ thể loại thỏa hiệp hoặc mâu thuẫn.
Đấu tranh chính trị, người bình thường vĩnh viễn chỉ nhìn thấy khoảnh khắc sấm rền chớp giật, trần ai lạc định.
Mà không biết rằng thật ra yếu tố chân chính quyết định thắng bại là sự thỏa hiệp và trao đổi ở thời điểm mây đen dày đặc trước đó.
Bên trong các cuộc thỏa hiệp và trao đổi này chồng chất tội ác và máu tanh.
Chẳng qua những chuyện này sẽ mãi mãi là bí mật, về sau sẽ bị mọi người quên lãng.
Người bình thường không nhìn ra mây đen kéo đến trên bầu trời Thiên Nam, nhưng bọn hắn nhìn thấy các nhân vật lớn lần lượt rơi đài.
Đối với một số kẻ tép riu hận đời hoặc bị cuộc sống đè ép mà nói, đây chắc chắn là một chuyện vui đủ để bàn tán say sưa. Bọn hắn không biết rằng đằng sau những nhân vật rơi đài này là đao quang kiếm ảnh, cũng không biết những người này ngã xuống sẽ mang đến sự thay đổi cho cuộc sống của mình.
Nhưng điều này không ảnh hưởng tới tâm trạng phấn khích của bọn hắn.
Trông mong kẻ mạnh hơn mình gặp xui xẻo là thói hư tật xấu của con người. Mấy ngày nay có rất nhiều người nói về những kẻ xui xẻo từng oai phong một thời, sau đó cười nghiêng ngả, đồng thời cảm thán cuộc đời vô thường.
Đương nhiên cũng có rất nhiều người cảm khái một câu "kiếm nhiều tiền như vậy có tác dụng gì, làm người vẫn nên an phận thì hơn. Đừng thấy chúng ta mỗi tháng chỉ kiếm được một trăm tám mươi tệ mà lầm, thật ra chúng ta sống hạnh phúc hơn bọn hắn nhiều, ít nhất là được thoải mái yên ổn."
Sau đó, bọn hắn bình thản đón nhận nửa phần đời còn lại không có gì đặc sắc của mình.Đúng lúc này, giọng nói của Hồ Lô Đại Tiên đột nhiên vang lên: "Còn có chiêu nào khác không?"
Diệp Huyền nghĩ một lúc, hai tay siết chặt lại, trong chốc lát, một luồng sức mạnh cường đại bắt đầu hội tụ xung quanh hắn!
Đạo Kinh võ học!
Nhưng hắn đã kinh hoàng phát hiện ra khi nhưng luồng sức mạnh đó hội tụ lại thì lập tức bắt đầu tan ra!
Giờ phút này, Diệp Huyền thật sự vô cùng ngạc nhiên!
Hồ lô này thật đáng sợ!
Ngay cả sức mạnh của Đạo Kinh võ học cũng có thể bị tiêu tan!
Sao lại nghịch thiên như vậy?
Lúc này, Hồ Lô Đại Tiên cười hihi nói: "Còn chiêu nào khác không?"
Diệp Huyền suy nghĩ một lát, sau đó giữa lông mày đột nhiên xuất hiện một Thần Kỳ Chi Ấn, khoảnh khắc tiếp theo, khí tức của hắn đột nhiên tăng vọt.
Ầm!
Trong chốc lát, Diệp Huyền đã đạt tới Chứng Đạo cảnh!
Mà sau khi đạt tới Chứng Đạo cảnh, hắn xòe lòng bàn tay ra, Thiên Tru Kiếm lại xuất hiện trong tay hắn, hắn dùng kiếm chém!
Xoẹt!
Một luồng kiếm khí phá vỡ không khí, lần này kiếm khí không biến mất mà lập tức chém lên hồ lô, nhưng hồ lô lại chẳng bị làm sao cả!
Diệp Huyền suy nghĩ một lát, sau đó hai tay hắn nắm chặt lại, trong chốc lát đã có một luồng sức mạnh cường đại đột nhiên tập trung lại!
Sau khi đạt tới Chứng Đạo cảnh, có thể nói là uy lực của Đạo Kinh võ học này đã được nhân lên gấp bội!
Lần này, mặc dù uy lực của Đạo Kinh võ học cũng đang dần dần tan biến, nhưng tốc độ tan biến đã chậm hơn rất nhiều.
Im lặng một lát, Diệp Huyền hùng hổ đi về phía trước.
Ầm ầm!
Một luồng sức mạnh to lớn bộc phát ra ngoài từ trong hồ lô, trong chốc lát, toàn bộ hồ lô trở nên run rẩy dữ dội, nhưng sau khoảng nửa canh giờ, hồ lô đã lấy lại được bình tĩnh, toàn bộ sức mạnh của Đạo Kinh võ học trong hồ lô đều tan biến không còn một dấu vết!
Diệp Huyền im lặng đứng bên trong hồ lô, trong lòng cảm thấy vô cùng chấn động!
Chết tiệt, hồ lô này cũng quá nghịch thiên rồi?
Với chiêu thức vừa rồi của hắn có thể lập tức phá hủy đi một tiểu thế giới!
Nhưng hồ lô này lại chẳng hề hấn gì cả!
Này cũng quá kinh khủng rồi?
Lúc này, Hồ Lô Đại Tiên bỗng nhiên nở nụ cười: "Chỉ cần ngươi tiến vào đây, cho dù đối phương có cường đại đến đâu, cũng sẽ dấn dần tan thành một vũng máu loãng!"
Diệp Huyền nói: "Nếu không vào thì không sao, đúng không?"
Hồ Lô Đại Tiên nói: "Đúng!"
Diệp Huyền đã hiểu.
Đánh với hồ lô này thì không được vào bên trong hồ lô!
Mà vừa rồi khi hồ lô này niệm thần chú, thật ra hắn có thể chống lại luồng sức mạnh đó, chỉ cần không đi vào thì hồ lô này cũng không thể làm gì được hắn, nhưng nếu hắn đi vào thì sẽ không làm gì được hồ lô này, không chỉ vậy mà chỉ có thể chờ chết!
Lúc này, hình như Diệp Huyền nghĩ đến điều gì đó mà xòe lòng bàn tay ra, ngay sau đó, máu trong cơ thể hắn trở nên sôi trào, sau đó, một luồng sức mạnh huyết mạch xuất hiện xung quanh hắn.
Diệp Huyền phát hiện ra hồ lô này không thể hòa tan huyết mạch chi lực của hắn!
Khóe miệng hắn hơi nhếch lên sau khi nhìn thấy cảnh này, xem ra hồ lô này không thể hòa tan tất cả mọi thứ.
Nhưng kể cả khi như vậy thì cũng vô cùng nghịch thiên rồi!
Đúng lúc này, Hồ Lô Đại Tiên bỗng nhiên nói: " Huyết mạch chi lực của ngươi thật dũng mãnh!"
Diệp Huyền cười, sau đó nói: "Hồ Lô Đại Tiên, ta sẽ dẫn ngươi đi gặp một người!"
Hồ Lô Đại Tiên hỏi: "Ai?"
Diệp Huyền chớp mắt: "Ngươi đi rồi sẽ biết!"
Một lúc sau, Diệp Huyền rời khỏi thư ốc cùng với Hồ Lô Đại Tiên, sau đó hắn đưa theo Hồ Lô Đại Tiên đi tìm Mộ Niệm Niệm.
Khi nhìn thấy Hồ Lô Đại Tiên, Mộ Niệm Niệm nhìn về phía Diệp Huyền: "Của Bà Sa Thế Giới?"
Diệp Huyền gật đầu.
Mộ Niệm Niệm đột nhiên ôm ngực, Diệp Huyền vội vàng hỏi: "Niệm tỷ, ngươi bị sao vậy?"
Niệm tỷ lắc đầu: "Tức ngực..."
Diệp Huyền cảm thấy hơi khó hiểu: "Sao đột nhiên lại bị tức ngực?"
Mộ Niệm Niệm nhìn hắn: "Vì tức đó!"
Diệp Huyền: "..."
Trong tinh không, Mộ Niệm Niệm nhìn Diệp Huyền, thấp giọng thở dài: "Không ngờ ngươi lại dây dưa đến Bà Sa Thế Giới này rồi!"
Diệp Huyền cười: "Niệm tỷ, hồ lô này rất lợi hại!"
Mộ Niệm Niệm nhìn hồ lô trong tay hắn: "Càn Khôn Hồ Lô!"
Diệp Huyền chớp mắt: "Niệm tỷ biết sao?"
Mộ Niệm Niệm nhìn hồ lô kia: "Sao ngươi có thể chạy thoát ra khỏi Bà Sa Thế Giới được?"
Hồ Lô Đại Tiên khịt mũi: "Ngươi là ai! Tại sao ta phải trả lời ngươi?"
Diệp Huyền: "..."
Khóe miệng Mộ Niệm Niệm hơi nhếch lên, nàng xoa tay: "Vẫn còn muốn ăn đòn đúng không?”
Hồ Lô Đại Tiên vội vàng nói: "Ta lén chạy ra ngoài!"