Chương 2380. Nhất kiếm lui Đạo Tổ
Chương 2380. Nhất kiếm lui Đạo Tổ
Chương 2380: Nhất kiếm lui Đạo Tổ
Mười một thanh kiếm, đó là những thứ vô cùng bổ!
Nhất là sau đó Phong Đạo Tu còn không ngừng khiến hắn gia tăng sức mạnh…
Trước khi tự sát để đạt Chứng Đạo, sức mạnh của hắn đã đạt đến một cực hạn. Mà khoảnh khắc hắn tự sát, sát niệm dấy lên, cộng thêm sức mạnh trước đó nữa nên hắn có thể đạt đến Chứng Đạo ngay!
Hiện giờ là thời kì đỉnh cao của hắn!
Diệp Huyền không ngừng lan tỏa sát ý bên trong cơ thể mình. Sát ý của hắn cuộn trào khắp bốn phía, lúc này Đạo Đình cũng bị sát ý của hắn nhấn chìm.
Mà Diệp Huyền không hề phát hiện rằng thanh kiếm trong tay hắn cũng đang trở nên mạnh hơn!
Kiếm linh!
Thanh kiếm ngày xưa của thanh sam nam tử!
Sức mạnh của ba thanh kiếm không nằm ở chính nó mà nằm ở con người. Con người càng mạnh thì kiếm cũng sẽ mạnh!
Có điều kiếm linh không giống thế, nó không những không có cảnh giới mà nó còn từng tự sát để nhập đạo cùng với chủ nhân ngày xưa của nó!
Mặc dù Diệp Huyền không thể phát huy hết uy lực của thanh kiếm này, song hiện giờ sau khi hắn đã tự sát để đạt Chứng Đạo, đã có thể phát huy ít nhất năm phần thực lực của nó!
Sát niệm càng mạnh thì kiếm cũng càng mạnh!
Kết hợp thêm với Huyết Vực và huyết mạch chi lực của hắn nữa thì sát đạo của hắn có thể nói là mạnh nhất từ trước đến nay!
Khoảng một khắc sau, hắn dần lấy lại được bình tĩnh, thế nhưng lúc này hắn vẫn chưa khôi phục lại trạng thái bình thường.
Diệp Huyền cầm kiếm đi về phía xa xa.
Tiếp tục giết!
Giờ hắn vẫn giống trước đó, trong đầu chỉ có suy nghĩ giết người, giết hết tất cả mọi người ở Đạo Đình!
Một kẻ cũng không chừa lại!
Hắn giết từ nam đến bắc, sau đó lại giết từ đông sang tây…
Bên trong Đạo Đình, cứ là vật sống thì hắn sẽ không bỏ qua!
Khắp Đạo Đình toàn là thi thể!
Đúng lúc hắn xách kiếm bước ra khỏi một tòa cung điện thì một nam tử trung niên đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn.
Sát ý của Diệp Huyền vừa mới cách nam tử trung niên khoảng nửa trượng thì bỗng biến mất tăm!
Những sát ý của hắn không thể lại gần nam tử trung niên này!
Nam tử trung niên trước mắt này chính là Đạo Tổ đã bế quan trị thương trước đó!
Mà bên cạnh Đạo Tổ là Bạch Đế Tử.
Đạo Tổ nhìn Diệp Huyền ở phía xa xa: “Tỷ đệ các ngươi đúng là người sau còn yêu nghiệt hơn người trước!”
Thực ra hắn ta vẫn luôn ở Đạo Đình, chẳng qua là trước đó không xuất hiện mà thôi, bởi lẽ với hắn ta mà nói thì chuyện quan trọng nhất lúc này vẫn là trị thương!
Mộ Niệm Niệm đả thương hắn ta, hủy hoại nhục thân của hắn ta. Điều này đối với hắn ta mà nói thực sự chí mạng vô cùng.
Bởi lẽ Đạo Đình còn có một kẻ thù không đội trời chung nữa là Đạo Chủng chia địa!
Cũng may mà vị kia của Đạo Chủng chi địa đang bế quan, bằng không Đạo Đình nguy to.
Do đó, hắn ta bắt buộc phải bế quan tái tạo lại nhục thân, để mình trở lại trạng thái đỉnh cao!
Nhưng hiện giờ hắn ta không thể không xuất hiện!
Diệp Huyền đã tự sát để đạt được Chứng Đạo!
Nếu như chỉ là một cường giả Chứng Đạo cảnh bình thường thì hắn ta cũng không cần ra ngoài, bởi lẽ Diệp Huyền sẽ không uy hiếp được đến Đạo Đình. Thế nhưng hắn lại đạt được Chứng Đạo cảnh thông qua tự sát!
Sát niệm cực lớn!
Tại sao hắn lại có sát niệm lớn như vậy?
Bởi hắn muốn hủy diệt Đạo Đình!
Phải có sát tâm lớn và thù hận lớn đến cỡ nào mới có thể đạt đến Chứng Đạo chứ?
Đạo Tổ biết rằng mình bắt buộc phải ra ngoài để giết Diệp Huyền. Hiện giờ sự uy hiếp đến từ hắn đã không kém gì so với Đạo Chủng chi địa. Nếu cứ để hắn tiếp tục mạnh lên thì sau này Diệp Huyền còn có thể trở thành kẻ địch lớn nhất của Đạo Đình!
Đây chính là trực giác của hắn ta!
Đạo Tổ nhìn Diệp Huyền rồi khẽ giơ tay phải lên: “Kết thúc thôi!”
Hắn ta vừa dứt lời thì xung quanh bỗng xuất hiện một luồng sức mạnh cực lớn. Sức mạnh này vừa xuất hiện thì sát ý giữa không gian dần dần mất đi!
Bạch Đế Tử lui sang mọt bên, hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Huyền. Lần này có lẽ cái tên này sẽ phải chết thôi nhỉ?
Mặc dù Diệp Huyền đã đạt đến thực lực mạnh nhất từ trước đến nay nhưng người hắn phải đối mặt là Đạo Tổ!
Một trong những cường giả mạnh nhất trên thế gian này!
Ở phía xa xa, hình như Diệp Huyền đã cảm nhận được nguy hiểm. Hắn chầm chậm nắm chặt kiếm linh trong tay phải, một luồng sức mạnh cực lớn cuộn trào bên trong cơ thể hắn.
Sau một lát trầm mặc, hắn bỗng nhảy lên rồi chém kiếm xuống.
Vụt!
Kiếm chém xuống, cả đất trời như bị hủy diệt!
Kiếm của Diệp Huyền khiến không gian nứt vỡ!
Lúc này, Đạo Tổ bỗng xuất quyền, một quyền rất bình thường, thậm chí còn chẳng có chút sức mạnh nào. Thế nhưng khoảnh khắc hắn ta xuất quyền, kiếm thế của Diệp Huyền bất chợt biến mất. Cùng lúc đó, cả người hắn bay ra ngoài, bay từ Nam Môn đến Bắc Môn luôn.
Diệp Huyền vừa tiếp đất thì không gian phía sau đã biến thành hư vô, còn hắn thì phun một ngụm máu tươi ra.
Trước Nam Môn, Đạo Tổ bước lên phía trước một bước, một bước thôi đã đến được trước mặt Diệp Huyền.
Đạo Tổ nhìn hắn với vẻ mặt rất lạnh lùng: “Nếu tỷ tỷ của ngươi còn sống thì ta còn kính nể nàng ta ba phần. Nhưng tiếc là nàng ta đã chết rồi! Còn ta thì sẽ không cho ngươi một chút thời gian hay cơ hội nào hết!”
Nói đoạn, hắn ta lại xuất quyền!
Diệp Huyền bỗng nhiên ngẩng đầu, hắn đột nhiên gào lên rồi chém kiếm xuống.
Kèm theo cả bốn loại vực.
Uỳnh!
Kiếm của Diệp Huyền chém xuống, không gian lập tức nổ tung, còn hắn thì lùi về phía sau cả vạn trượng!
Có điều Đạo Tổ cũng phải lùi lại mấy trượng!
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Bạch Đế Tử ở phía xa xa bỗng trở nên nghiêm nghị.
Một đường kiếm thôi đã có thể đẩy lùi Đạo Tổ!
Bạch Đế Tử siết chặt hai tay, nếu Diệp Huyền không chết thì sau này chắc chắn sẽ trở thành mối đại họa của Đạo Đình!
Ánh mắt Đạo Tổ tràn ngập sát ý, hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Huyền cách mình cả vạn trượng: “Thực sự không thể giữ ngươi lại mà!”
Hắn ta vừa dứt lời đã xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, sau đó lại xuất quyền. Cùng lúc ấy, một nữ tử bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền, nữ tử này cũng xuất quyền.
Uỳnh!
Quyền của Đạo Tổ lập tức bị đánh tan, cùng lúc đó hắn ta bay về phía sau cả trăm trượng!
Đạo Tổ nhìn chằm chằm nữ tử ở phía xa xa.