Chương 2394. Một chiêu bại
Chương 2394. Một chiêu bại
Chương 2394: Một chiêu bại
Khâu Lâm nhìn Bạch Đế Tử: “Tinh Quân, theo như ta biết thì Diệp Huyền đã một mình tấn công Đạo Đình, sau đó còn sống sót trở về!”
Bạch Đế Tử khẽ mỉm cười: “Đúng vậy. Nhưng đó là bởi cường giả Đạo Đình đều ở Lưỡng Giới Uyên hết.”
Khâu Lâm đang định nói gì đó thì lúc này, một lão giả xuất hiện bên trong mộc điện rồi trầm giọng nói: “Nha đầu Tri Mệnh đưa Diệp Huyền tới!”
Diệp Huyền!
Nghe vậy, mí mắt Bạch Đế Tử giật giật, cái tên này tới rồi!
Hắn ta có nên chuồn trước không nhỉ?
Đương nhiên là không thể chuồn rồi!
Giờ mà chuồn thì chẳng phải là sợ Diệp Huyền hay sao?
Làm vậy không chỉ khiến hắn ta mất mặt mà còn khiến cả Đạo Đình mất mặt.
Khâu Lâm liếc nhìn Bạch Đế Tinh Quân, sắc mặt Bạch Đế Tinh Quân rất bình tĩnh.
Khâu Lâm đột nhiên nói: “Mời vào!”
Hiện giờ Diệp Huyền không phải người bình thường, Đại Uyên không dám coi thường hắn.
Rất nhanh sau đó, Diệp Huyền và Diệp Tri Mệnh bước vào mộc điện.
Lúc nhìn thấy Bạch Đế Tử, Diệp Tri Mệnh bèn chau mày.
Diệp Huyền liếc nhìn Bạch Đế Tử, Bạch Đế Tử khẽ mỉm cười: “Diệp công tử, lâu rồi…”
Diệp Huyền đột nhiên rút kiếm ra chém.
Vụt!
Một đường kiếm quang bay thẳng về phía Bạch Đế Tử!
Mí mắt Bạch Đế Tử giật giật.
Mẹ kiếp, sao hắn ra tay luôn vậy?
Bạch Đế Tử phất tay phải, một cái khiên tròn màu vàng kim xuất hiện ngay trước mặt hắn ta.
Uỳnh!
Cái khiên lập tức nứt vỡ.
Bạch Đế Tử liếc nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, mặc dù Đạo Đình và Ngũ Duy vũ tụ là đối thủ nhưng mà chúng ta…”
Diệp Huyền bỗng biến mất ngay tại chỗ.
Sắc mặt Bạch Đế Tử lập tức thay đổi, cơ thể hắn ta run lên rồi biến mất.
Khi xuất hiện trở lại, hắn ta đã ở cách đó cả mười mấy vạn!
Diệp Huyền sững sờ.
Cái tên này chạy nhanh quá nhỉ?
Khâu Lâm cũng sững sờ, Bạch Đế Quân sao lại chạy vậy?
Sắc mặt Khâu Lâm không khỏi trở nên kì lạ.
Thế mà đã chạy!
Vậy thì còn nói chuyện gì nữa?
Lúc này, Diệp Tri Mệnh đột nhiên nhìn về phía Khâu Lâm: “Tộc trưởng muốn liên thủ với Đạo Đình sao?”
Khâu Lâm nhìn nàng: “Bọn họ có thể giúp chúng ta giải trừ hình phạt!”
Diệp Tri Mệnh trầm mặc.
Đúng là Đạo Đình có năng lực giúp Đại Uyên giải trừ hình phạt!
Diệp Tri Mệnh nhìn Diệp Huyền, Diệp Huyền bỗng nói: “Như vậy cũng có nghĩa là Đại Uyên lựa chọn đi theo Đạo Đình?”
Khâu Lâm nhìn hắn: “Diệp công tử, ngươi muốn chúng ta không liên thủ với Đạo Đình cũng được, chỉ cần Diệp công tử bằng lòng giao mấy quyển Đạo Kinh ra thì ta có thể bảo đảm với Diệp công tử rằng Đại Uyên chúng ta sẽ không liên thủ với Đạo Đình!”
Diệp Huyền híp mắt lại: “Tri Mệnh, vào tháp.”
Diệp Tri Mệnh trầm mặc một hồi rồi vào Giới Ngục tháp.
Diệp Huyền xòe lòng bàn tay ra, Trấn Hồn Kiếm bèn xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Khâu Lâm bèn thay đổi: “Ngươi… ngươi định làm gì đấy?”
Diệp Huyền nhìn hắn ta: “Đạo Đình là kẻ địch của ta, mà Đại Uyên lại lựa chọn đi theo Đạo Đình thì cũng là kẻ thù của Diệp Huyền ta. Nếu đã như vậy thì ta chọn cách ra tay trước để chiếm ưu thế!”
Khâu Lâm phẫn nộ nói: “Diệp Huyền, ngươi dám! Đây là Đại Uyên chứ không phải Ngũ Duy vũ tụ, nếu ngươi…”
Diệp Huyền bỗng nhiên nói: “Nơi này nguy hiểm hơn Đạo Đình sao?”
Khâu Lâm im bặt.
Lúc này, bên ngoài mộc điện bỗng có hàng chục cường giả kéo đến, trong đó thấp nhất đã đạt đến Độn Nhất cảnh.
Diệp Huyền bỗng nhiên biến mất.
Bên ngoài mộc điện, những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.
Trông thấy cảnh tượng ấy, sắc mặt Khâu Lâm bèn tái mét. Hắn ta xông thẳng ra ngoài. Bên ngoài mộc điện đã trải đầy thi thể!
Những thi thể này đều là thi thể của cường giả Chứng Đạo cảnh!
Chỉ trong chốc lát mà đã có ba cường giả Chứng Đạo cảnh ra đi!
Các cường giả Đại Uyên sững sờ.
Diệp Huyền quay đầu nhìn Khâu Lâm: “Không cho các ngươi đi theo Đạo Đình là tốt cho các ngươi chứ không phải tốt cho Diệp Huyền ta.”
Khâu Lâm nhìn chằm chằm hắn.
Lúc này, Diệp Tri Mệnh xuất hiện bên cạnh Diệp Huyền. Thấy Diệp Tri Mệnh, sắc mặt Khâu Lâm lập tức trở nên dữ tợn: “Sao nào, ngươi cố ý đưa hắn tới Đại Uyên để thị uy sao?”
Diệp Tri Mệnh khẽ nhíu mày, lúc này Diệp Huyền bỗng nhiên biến mất.
Ở phía xa xa, sắc mặt Khâu Lâm tái nhợt. Hắn ta siết chặt tay phải thành quyền. Chỉ trong chớp mắt, trên nắm đấm của hắn ta đã được bao phủ bởi một ngọn lửa u ám. Sau đó, hắn ta đánh một quyền về phía trước!
Uỳnh!
Một đường kiếm quang nhanh chóng phá vỡ ngọn lửa kia. Tiếp đó, cánh tay phải của Khâu Lâm đứt lìa, một thanh kiếm thì đâm thẳng tới giữa trán hắn ta.
Khâu Lâm sững sờ, một chiêu thôi mà hắn ta đã bại rồi sao?
Diệp Tri Mệnh ở một bên đang định nói gì đó thì Diệp Huyền bỗng vung kiếm lên.
Vụt!
Đầu của Khâu Lâm lìa khỏi cổ.
Máu tươi bắn tung tóe!
Tất cả các cường giả của Đại Uyên đều tái mặt, song không một ai dám ra tay.
Miểu sát!
Thực lực của Diệp Huyền phải kinh khủng đến mức độ nào?
Diệp Tri Mệnh cũng sững sờ.
Nàng không ngờ là hắn lại giết Khâu Lâm!
Giờ cái tên này tàn nhẫn vậy sao?
Đúng là một lời không hợp là giết người luôn mà!