Chương 2399. Luôn cũng được
Chương 2399. Luôn cũng được
Chương 2399: Luôn cũng được
Phía chân trời, sắc mặt của Bạch Thư Cảnh càng khó coi hơn!
Trông hắn ta cứ như vừa ăn phải mười cân phân vậy!
Lúc này, Diệp Huyền lại tiếp tục nói: “Nếu như ngươi là nữ nhân thì ngươi sẽ thích một nam nhân đến dũng khí thừa nhận cũng không có không?”
Nói đoạn, hắn bèn nhìn Hách Liên Kiếm: “Ngươi thấy ta nói có lí không?”
Hách Liên Kiếm do dự một lát rồi nói: “Hình như cũng có lí đó!”
Diệp Huyền nhìn Bạch Thư Cảnh: “Ngươi thử nghĩ mà xem, nếu hiện giờ ngươi là cường giả Ngự Đạo cảnh trong truyền thuyết, là đệ nhất thiên tài tại Đạo Chủng chi địa… Tới khi ấy thì ngươi có thấy mình không còn xứng với thần nữ nữa không?”
Bạch Thư Cảnh siết chặt hai tay, hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Huyền, không biết đang nghĩ gì.
Diệp Huyền thở dài: “Người trẻ tuổi à, với tư cách là một người từng trải, ta dạy ngươi hai chiêu vậy! Đối phó với nữ nhân ấy à, chỉ có hai cách này. Thứ nhất, ngươi phải có thực lực thật mạnh để chinh phục nàng ta. Thứ hai ngươi phải mặt dày theo đuổi nàng ta vào!”
Hách Liên Kiếm đột nhiên nói: “Diệp huynh, mặt dày thực sự hiệu nghiệm sao?”
Diệp Huyền mỉm cười: “Liệt nữ sợ triền lang mà! Chỉ cần da mặt ngươi đủ dày thì còn lo gì việc chinh phục nữ nhân nữa!”
Hách Liên Kiếm nhìn hắn, trong lòng thầm nhủ cái tên này có phải kiếm tu thật không vậy?
Chu Kiến Thâm nhìn Diệp Huyền, hắn ta thở dài một hơi, cái tên này vô lí quá đi mất!
Thần nữ có xử được cái tên này không đây?
Đừng để sau này tiền mất tật mang!
Thực ra hiện giờ hắn ta đang thấy hơi lo lắng. Diệp công tử này có thực lực rất mạnh, đã thế bản lĩnh lừa lọc người khác của hắn đúng là hiếm gặp trên thế gian!
Điều quan trọng nhất là Diệp công tử còn là một tên không biết xấu hổ!
Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Chu tiền bối, chúng ta đi gặp thần nữ thôi!”
Chu Kiến Thâm do dự một lát rồi nói: “Diệp công tử, lúc gặp thần nữ ngươi phải trầm ổn hơn, đừng có đường đột!”
Diệp Huyền mỉm cười: “Yên tâm, ta sẽ không làm bừa đâu! Diệp Huyền ta là một người giữ mình trong sach, bình thường ta sẽ không tùy ý phát sinh quan hệ với nữ nhân đâu!”
Hách Liên Kiếm: “…”
Mặt Chu Kiến Thâm co rúm lại: “Diệp công tử, ta không có ý này!”
Diệp Huyền chớp chớp mắt: “Thế ý tiền bối là gì?”
Chu Kiến Thâm do dự một lát rồi nói: “Thôi chúng ta đi gặp thần nữ đi!”
Nói đoạn, hắn ta bèn quay người rời đi.
Hắn ta thấy hơi sợ Diệp công tử rồi!
Đúng là đau đầu với cái người này quá đi mất!
Diệp Huyền bèn đi theo.
Hách Liên Kiếm liếc nhìn Bạch Thư Cảnh ở phía xa xa, Bạch Thư Cảnh vẫn còn đang trầm mặc, không biết đang nghĩ gì.
Hách Liên Kiếm vỗ mặt mình, đoạn khẽ nói: “Không biết xấu hổ thực sự có tác dụng sao?”
…
Ở phía xa xa, Diệp Huyền không ngừng quan sát xung quanh. Trong đó, thỉnh thoảng lại có thần thức cực kì lớn mạnh quét qua người hắn. Hắn không ngăn cản, những thần thức đó không thể xâm nhập vào cơ thể của hắn.
Trên đường đi, Chu Kiến Thâm không nói thêm gì nữa. Khi có người tới tìm Diệp Huyền thì hắn ta đều đuổi bọn họ đi!
Cuối cùng thì hắn ta cũng hiểu!
Lớp trẻ của Đạo Chủng chi địa không một ai là đối thủ của Diệp Huyền hết. Những người này mà đến tìm hắn thì chẳng khác gì tự rước nhục vào thân.
Không lâu sau, hai người đã tới trước một tòa đại điện. Lúc này, Chu Kiến Thâm quay người nhìn Diệp Huyền: “Diệp công tử, thần nữ đang thương thảo với mọi người, mong ngươi đợi một lúc!”
Diệp Huyền gật đầu: “Được!”
Chu Kiến Thâm khẽ gật đầu, sau đó đứng sang bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần.
Diệp Huyền liếc nhìn xung quanh rồi cũng nhắm mắt lại.
Lúc này, giọng nói của Diệp Tri Mệnh đột nhiên vang lên trong đầu hắn: “Đạo Chủng chi địa có một quyển Đạo Kinh!”
Diệp Huyền hỏi: “Ngươi có thể cảm nhận được vị trí của Đạo Kinh không?”
Diệp Tri Mệnh trầm giọng nói: “Ta chỉ cảm nhận được khí tức của nó, không thể cảm nhận được vị trí của nó!”
Diệp Huyền trầm mặc.
Lúc này, Diệp Tri Mệnh bỗng bảo: “Ngươi theo đuổi mấy nữ nhân rồi?”
Diệp Huyền sững sờ.
Diệp Tri Mệnh lại nói: “Ngươi mặt dày theo đuổi mấy nữ nhân rồi?”
Diệp Huyền cười toe toét: “Ta đùa thôi mà!”
Diệp Tri Mệnh cười lạnh: “Đùa á? Ngươi nói xem bên cạnh ngươi có bao nhiêu nữ nhân? Hóa là ra do ngươi không biết xấu hổ!”
Diệp Huyền: “…”
Lúc này, Chu Kiến Thâm ở bên cạnh đột nhiên nói: “Diệp công tử, thần nữ muốn gặp ngươi!”
Diệp Huyền thu hồi tâm tư, hắn nhìn Chu Kiến Thâm: “Đi thôi!”
Chu Kiến Thâm gật đầu.
Hai người bước vào đại điện xong, Diệp Huyền trông thấy một nữ tử. Nữ tử này mặc váy trắng, tóc dài xõa tung, trên trán nàng còn có một chiếc đai màu tím.
Thần nữ!
Xét về dung mạo thì thần nữ đúng là nghiêng nước nghiêng thành, là nhân vật hiếm có khó tìm trong nhân gian. Mà thần nữ khẽ nhếch khóe miệng mỉm cười khiến Diệp Huyền hiểu rằng nàng là một nữ nhân không hề dễ đối phó.
Bên trong điện vẫn còn cường giả của Đạo Chủng chi địa!
Lúc này, tất cả mọi người đều đang nhìn hắn.
Người này một mình tấn công Đạo Đình, giết đến mức không chừa lại một cái gì ở Đạo Đình!
Thần nữ quan sát Diệp Huyền, nàng gần như hiểu rõ Diệp Huyền như lòng bàn tay.
Lúc này, Diệp Huyền bỗng nói: “Khi nào thì chúng ta thành hôn?”
Mọi người: “…”
Khóe miệng thần nữ giật giật: “Giờ luôn cũng được!”
Mọi người: “…”
Diệp Huyền: “…”